Ma Y Thần Toán Tử

Chương 14: Chương 14: Về nhà bắt quỷ




Edit by HAMIstore.

=*=*=*=*=*=*=*=*=*=

Vừa dứt lời ta liền bắt đầu hối hận, hình như lại tính chuyện không nên tính rồi, Hùng Cửu không cầu quẻ, ta lại tiện miệng nói hết!

Không phải sẽ lại gặp phiền toái gì chứ.

Ta không nói nữa, Hùng Cửu cũng không hỏi.

Ninh Hạo Vũ bên cạnh đẩy đẩy ta: “Lời cậu nói đáng tin không vậy, đừng để chú anh đi lại bị người ta mắng một trận...”

Ta còn chưa nói gì, Hùng Cửu đã xua xua tay: “Đừng nói gì cả, chú nghĩ Sơ Nhất nói đúng, gần đây vận thế Chu gia không tốt lắm, nghe nói Chu lão gia từng đó tuổi rồi, còn thu phải một kiện hàng giả, tức giận đến sinh bệnh, phải bồi thường một số tiền rất lớn, có phải vì chuyện này mà cửa hàng của Chu gia không trụ nổi nữa không?”

Những điều Hùng Cửu nói ta cũng không biết, cũng không dám lên tiếng nữa.

Rất nhanh liền tới “Vạn Mộc lâu”, sau khi vào tiệm Hùng Cửu khách khí với ta mấy câu liền lên lầu tìm Giang tiên sinh nói chuyện, chắc là muốn thương lượng chuyện cửa hàng.

Vốn Ninh Hạo Vũ muốn theo lên cùng nhưng bị Hùng Cửu bắt trông tiệm.

Thời gian trôi qua rất nhanh, ta và Ninh Hạo Vũ nói chuyện trên trời dưới đất cùng Anh tỷ và Phi tỷ một hồi liền tới giờ tan tầm, hai nàng thu thập đồ đạc đi về, trong tiệm chỉ còn ta và Ninh Hạo Vũ.

Ninh Hạo Vũ lại hỏi lại chuyện “Tử Quỳnh các”, ta cười khổ: “Anh đừng hỏi nữa, tôi đã nói lời không nên nói, còn nói nữa, chỉ sợ gặp phải phiền toái càng lớn hơn nữa...”

Đang nói thì di động ta vang lên, thấy là Vương Tuấn Huy gọi tới, trong lòng ta rất kích động, nhanh chóng nhận điện thoại: “Vương đạo trưởng, anh trở về rồi hả?”

Vương Tuấn Huy “ừ” một tiếng nói: “Cậu ở đâu, mai tôi qua đón cậu, sau đó chúng ta liền đi huyện thành...”

Ta báo ra địa chỉ chỗ này, hắn liền nói: “Cậu ở nhà Hùng lão bản a, tôi và hắn có quen biết, như vầy đi, 9h mai tôi đón cậu ở phố Quảng Tế, chúng ta trực tiếp tới huyện thành...”

Ta nhanh chóng đáp ứng, cảm thấy mình còn ở chỗ này nữa sẽ lại nói ra những lời không nên nói.

Cúp điện thoại Ninh Hạo Vũ liền hỏi ta: “Sơ Nhất mai câu phải đi rồi hả?”

Ta gật gật đầu: “Nhà tôi còn ở huyện thành a, mấy phòng cho thuê cũng không thể nói không cần là không cần được..”

Ninh Hạo Vũ vỗ vỗ vai ta tỏ ý thấu hiểu.

Hai người chúng ta đợi dưới lầu không lâu thì Hùng Cửu cùng vợ và Giang tiên sinh từ trên lầu đi xuống, Hùng Cửu đầy mặt cảnh xuân, như tân lang mới cưới vậy, không cần phải nói, sắp tới hắn sẽ gặp gặp đại vận.

Hùng Cửu xuống lầu liền hỏi ta: “Sơ Nhất, cậu thấy suy nghĩ trong lòng tôi thế nào?”

Ta cười đáp: “Trong lòng Hùng thúc thúc đã có tính toán rồi, cần gì hỏi người ngoài nghề như tôi chứ?”

Ta vừa nói xong, Hùng Cửu liền cười “haha” hai tiếng, sau đó nhận lấy hồng bao trong tay Giang tiên sinh đưa cho ta.

Không cần phải nói, bên trong nhất định là tiền.

Theo bản năng duỗi tay nhận lấy, nhưng cầm xong lại đẩy trả về cho Hùng Cửu, hắn đẩy vào trong ngực ta nói: “Sơ Nhất, cậu là thầy tướng số giỏi nhất tôi từng gặp, tiền này cậu nhận đi, cứ xem như quà cảm tạ đơn giản của tôi, nếu chuyện “Tử Quỳnh các” thật sự thành, tôi sẽ tự mình đến huyện thành đưa tạ lễ lớn hơn...”

Ta vội vàng từ chối nói không dám, đồng thời trong lòng cũng suy đoán, không lẽ lúc nãy ở trên lầu Hùng Cửu đã gọi cho Chu gia?

Tối nay chúng ta cũng không về nhà Hùng Cửu, lại ra ngoài ăn, tới một nhà hàng còn sa hoa hơn buổi trưa.

Lúc ăn cơm Hùng Cửu vẫn luôn muốn ta xem tướng và bói quẻ cho hắn, nhứng ta uyển chuyển từ chối, ta đã nói quá nhiều rồi, còn nói nữa sợ lại gặp chuyện phiền phức gì...

Thấy không hỏi ra được gì nữa, Hùng Cửu liền hỏi có phải tiền không đủ không, ta vội giải thích: “Hùng thúc thúc, đừng lo lắng, không phải chuyện tiền bạc, là chuyện “thiên cơ”, trong thời gian ngắn mà tôi đã tiết lộ cho thúc quá nhiều lời không nên nói, việc đó đối với tôi hay với thúc đều không tốt...”

Hùng Cửu gật gật đầu: “Thì ta là như vậy, tôi hiểu rồi, đoán mệnh cũng giống làm ăn buôn bán vậy, không thể quá tham lam, nếu không sẽ chọc phải phiền phức...”

Ta gật đầu.

Sau đó lại nói đến chuyện ngày mai phải về huyện thành, Hùng Cửu có chút luyến tiếc, ta chỉ ở đây một ngày đã giúp hắn hai lần, mỗi lần đều là giúp nâng cao sinh ý, hắn tự nhiên muốn giữ ta lại, từ chỗ ta có thể thông qua xem tướng mà đưa ra kiến nghị cho hắn.

Ăn xong Hùng Cửu liền cảm thán một câu: “Nếu chuyện 'Tử Quỳnh các' thành, vậy ở phố Quảng Tế này 'Vạn Mộc lâu' của tôi chính là lão đại, haha, tôi cũng xem như phong quang một phen...”

Ta cười cười không nói gì, Hùng Cửu gần đây sẽ không gặp vận đen gì, chứng tỏ hắn quyết định chuyện “Tử Quỳnh các” là chính xác, ta không cần phải nói nhiều lời không nên nói.

Trở về nhà, ta và Ninh Hạo Vũ hàn huyên mấy câu liền đi ngủ.

Sáng hôm sau Hùng Cửu tự mình chở ta tới phố Quảng tế, có thể thấy hắn đã xem ta thành quý nhân của mình.

Lúc Vương Tuấn Huy tới, Hùng Cửu và hắn trò chuyện một lát, nói xong Hùng Cửu đi tới chỗ ta: “Sơ Nhất, về sau rảnh nhớ tới tìm tiểu Vũ chơi, chú đã nghe tiểu Vũ nói về tình huống nhà cháu, về sau tôi chính là chú của cháu, có khó khắn gì cứ nói!”

Ta khách khí nói: “Cám ơn Hùng thúc.”

Từ biệt xong ta liền lên xe của Vương Tuấn Huy, cả hai xuất phát về huyện thành.

Xe chạy được một đoạn Vương Tuấn Huy liền nói: “Hùng lão bản xem trọng cậu như vậy, xem ra cậu đã tính quẻ cho hắn, còn giúp được hắn...”

Ta nói “xem như vậy đi”, Vương Tuấn Huy liền cười cười: “Mối quan hệ của Hùng lão bản rất rộng, khẳng định về sau sẽ rất nhiều người đến tìm cậu đoán mệnh, hơn nữa đều là người giàu có, tài vận của cậu sợ là đến không ngừng...”

Ta cười khổ: “Tài vận? Tôi không cầu tài vận, chỉ cầu không gặp phải vận đen liên tục là tốt rồi.”

Ta hỏi thăm tình hình gần đây của Vương Tuấn Huy, hắn nói, chính là nhận án tử, sau đó giải quyết, xong thì nghỉ ngơi một hai ngày lại tiếp tục nhận án tử.

Ta hỏi ở đâu ta nhiều chuyện quỷ quái cần hắn xử lý vậy, hắn nói: “Đạo trưởng chúng tôi ai tay nghề cao, giải quyết thoả đáng nhiều án tử, sẽ có nhiều tổ chức ghi nhớ, sau này gặp phải án tử sẽ được ưu tiên suy sét, mà tôi vừa hay ở trong đó lăn lộn không tồi...”

Ta nhìn Vương Tuấn Huy cười nói: “Các người còn có đội nữa hả?”

Vương Tuấn Huy sửa lại đúng lời ta: “Là tổ chức, không phải đội.”

Ta lại hỏi tình huống của những tổ chức đó, nhưng Vương Tuấn Huy không kể rõ, hắn nói ta không phải người trong tổ chức, không tiện nói ra.

Trên đường đi ta hỏi hắn nên giải quyết con quỷ trong nhà thế nào? Hắn nói: “Hiện khó mà nói được, tôi phải tới xem đó là loại quỷ gì đã, sau mới quyết định dùng cách gì xử lý nàng...”

Ta hỏi hắn nếu là ác quỷ thì phải làm sao?

Trong lòng ta đã nhận định Hướng Lệ Lệ là ác quỷ, nếu không sao nàng có thể bám vào lưng ta, còn liều mạng truy đuổi, ta cảm thấy nàng muốn hại ta.

Vương Tuấn Huy lái xe hơi chậm, lúc về tới huyện thành đã là giữa trưa, chúng ta tìm một chỗ ăn cơm xong mới trở lại nhà ta.

Chạy thẳng tới đại môn, lúc đứng ở cửa có cảm giác hơi âm trầm, phòng vài ngày không có người ở âm khí sẽ nặng, huống chi bên trong còn có một con quỷ.

Chúng ta còn chưa vào cửa, một bác gái hàng xóm đúng lúc đi ngang qua, thấy ta đã trở lại liền nói: “Sơ Nhất a, cậu về rồi hả,vụ chết người ở nhà cậu đã kết án, nữ nhân đó là bị bệnh chết, không liên quan gì đến gã đàn ông bị bắt đi kia...”

Ta “dạ” một tiếng nói: “Cảm tạ bác gái.

Bác gái nhìn nhìn ta nói tiếp: “Đúng rồi, Sơ Nhất, cậu về ở thì nhớ cẩn thận chút, hai ngày nay trong nhà cậu luôn truyền ra tiếng khóc hoặc tiếng cười của nữ nhân, vô cùng doạ người, tôi nói nếu là quỷ nháo, cậu tốt nhất đi mời tiên sinh về xem một chút...”

A? Đến hàng xóm cũng nghe thấy, vậy xong rồi, ta sợ sau này không ai muốn đến đây thuê phòng nữa.

Bác gái lại tiếp tục nói đủ thứ, Vương Tuấn Huy thấy vậy ở bên cạnh thúc giục: “Nhanh lên, cứ mở cửa trước đi, có quỷ hay không vào xem là biết ngay...”

Bác gái cũng là người có ánh mắt, nói nhà còn có việc liền tạm biệt ta, quay đầu về nhà.

Vừa vào cửa, một cỗ âm khí dày đặc thổi qua bên cạnh ta và Vương Tuấn Huy, Vương Tuấn Huy nhíu nhíu mày: “Con quỷ này, thật hung!”

Nghe hắn nói vậy, ta liền hỏi: “Vậy anh có nắm chắc không?”

Hắn hít sâu một hơi, nói: “Tôi rất ít khi gặp phải quỷ hung ác như vậy, nhưng thu thập nàng thì vẫn làm được, chỉ là sẽ hơi phiền phức chút...”

Sau đó Vương Tuấn Huy liền xoay người lại khoá cửa, lấy ra một lá bùa từ túi công văn, dán vào chốt cửa.

Ta hỏi hắn đây là muốn làm gì, hắn nói để phòng nữ quỷ kia chạy trốn.

Nữ quỷ chạy không được rồi đó, nhưng vạn nhất xảy ra chuyện gì, cửa bị khoá, chúng ta cũng không chạy được a...

Ta nói vấn đề này cho Vương Tuấn Huy nghe, hắn nói: “Cậu tránh vào trong phòng gia gia mình đi, nữ quỷ sẽ không thể hại đến cậu, gia gia cậu là đại sư xem tướng, dương khí trong phòng dày đặc, mặc dù ông ấy đã không còn nữa, nhưng dương khí còn sót lại vẫn đủ để khiến ác quỷ kia suy yếu...”

A! Gia gia mạnh như vậy?

Vương Tuấn Huy dán một lá bùa ở cửa sau, lại dán thêm mấy lá bùa ở trên lầu.

Ta hỏi Vương Tuấn Huy kế tiếp phải làm gì, hắn nói: “Giờ tôi đi thay đạo bào, ở trong sân làm một phép dẫn hồn, đem ác quỷ dẫn ra, nếu có thể tiễn đi được là tốt nhất, tiễn không được tôi sẽ đánh tan nàng...”

Vương Tuấn Huy cần thay đạo bào, lúc trước tiễn lão quỷ kia hắn hình như không thay, nói vậy chứng tỏ Hướng Lệ Lệ còn lợi hại hơn lão quỷ, Vương Tuấn Huy có thể đánh thắng nàng sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.