Edit & Beta: Ami Cuteo ><
“Phốc.” Trong không khí vẽ ra một đạo độ cung, Mạc Vũ Hạo phun nước trà mới vừa nhấp lên trên bộ tây trang của Diệp Hàn Ngự ngồi ở phía đối diện. “Khụ! Khụ! Cậu... Mới nãy tôi không nghe rõ, các cậu nói cái gì?”
Diệp Hàn Ngự không nhanh không chậm mà rút tấm khăn từ trong túi ra rồi chậm rãi chà lau vết bẩn ở trên áo xong lại một lần nữa rót nước trà cho Mạc Vũ Hạo. “Ba vợ đừng sặc, uống chút trà đi ạ!”
Chẳng phải là bởi vì lời các cậu nói mà tôi mới bị sặc sao?! Còn nữa, bọn họ nói cái gì, bạn trai của Nghiên Nghiên? Có phải bởi vì lệch giờ giấc nên đầu óc của ông không được rõ ràng lắm hay không...
“Trong số các cậu... Ai là bạn trai của Nghiên Nghiên?” Mạnh Hinh buông chén trà, môi đỏ mím chặt.
Tư Đồ Dịch nói: “Chúng con đều là bạn trai của Nghiên Nghiên!”
“Đều... Đều là bạn trai hết? Con gái nhà tôi đồng thời yêu đương với các cậu?” Con gái bảo bối nhà bà ngoại tình? Còn đồng thời cưa 5 người đàn ông cực phẩm...
“Nghiêm khắc mà nói thì là do chúng con đều yêu Nghiên Nhi, và đều không muốn buông tay...” Trong mắt Tiêu Mục Thần hiện lên nồng đậm cưng chiều, khóe miệng hàm chứa nhu tình.
Mạc Vũ Hạo nhíu mày. Khi ông chuẩn bị mở miệng thì lại nhận được một cái mắt lạnh từ Mạnh Hinh, vì thế mà yên lặng nuốt xuống, để bà lên tiếng thay. Mạnh Hinh cưỡng chế lửa giận trong nội tâm rồi trầm giọng nói: “Ai là ba đứa bé?”
“Là con!”
“Là con!”
Diệp Hàn Ngự cùng Cung Kỳ Diệp đồng thời trả lời, hai người nhìn thoáng qua nhau, sau đó trầm mặc không nói.
“Hô!” Mạc Vũ Hạo cùng Mạnh Hinh hít vào một hơi, Mạnh Hinh sắc mặt xanh mét lạnh nhạt nói: “Nói thử xem mấy đứa quen biết nhau như thế nào, tôi muốn biết hết toàn bộ chi tiết.”
Mộc Trạch Uyên đẩy đẩy mắt kính, hé mở môi mỏng rồi chậm rãi thuật lại tình huống gặp Mạc Nghiên ngay từ lần đầu cho đến việc sao lại ở bên nhau, kể cả chuyện bọn anh yêu cô đến nhường nào, cùng với chuyện mang thai, còn quá trình làm tình thì liền tự động gạt bỏ.
Nghe xong câu chuyện chỉ có thể xuất hiện ở trong tiểu thuyết này lại hoàn toàn phát sinh trên người bảo bối nhà mình, Mạc Vũ Hạo cùng Mạnh Hinh đầy mặt thống khổ, nội tâm dường như lọt vào cơn đau đớn khi bị xé rách, bị người hung hăng nhéo chặt, đau đến có chút khó chịu, phẫn nộ như bão táp ập đến.
“Vậy tình huống của hai ả kia hiện tại là như thế nào?”
“Ba vợ mẹ vợ cứ yên tâm, chúng con đã đưa hai ả ta vào viện điều dưỡng, làm họ cảm thụ tra tấn ở chỗ đó cả đời...” Tia sáng lãnh lệ hiện lên nơi đáy mắt của Tiêu Mục Thần, mặt vô biểu tình đáp.
“Không được kêu chúng tôi là ba vợ mẹ vợ! Tôi không cho phép bảo bối nhà mình lại bị các cậu khi dễ. Những lời các cậu nói hôm nay tôi sẽ coi như chưa từng nghe qua, mời các cậu rời đi đi.” Mạc Vũ Hạo phản bác xưng hô của Tiêu Mục Thần, cả người tản mát ra khí thế bức người, đầy mặt đề phòng, đáy mắt mang theo không tán đồng cùng lạnh lẽo.
Bàn tay mềm nhẹ nhàng trấn an chồng mình, Mạnh Hinh nhàn nhạt nói:“ Việc này vẫn là để Nghiên Nghiên quyết định, chúng tôi tôn trọng lựa chọn của con bé, trong thời gian này, các cậu cũng đừng...” Tới quấy rầy con bé...
Bà còn chưa nói xong thì liền nghe thấy chỗ thang lầu truyền đến tiếng bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng. Chỉ thấy Mạc Nghiên mặc một chiếc váy dài rộng thùng thình, chân nhỏ trắng nõn đi dép lê lông dày, bộ dáng kiều mềm làm trái tim của 5 người đàn ông mềm nhũn trong nháy mắt. Rất muốn xông lên trước ôm bé con bảo bối của bọn anh vào trong lòng ngực rồi xoa bóp ôm ấp hôn hít.
Mạnh Hinh bất động thanh sắc mà thu tất cả biểu tình của 5 người đàn ông vào đáy mắt. Khuôn mặt của 5 người đàn ông vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng vẻ cưng chiều thể hiện rõ trên mặt mày là thứ mà ai nấy cũng đều thấy được.
“Ba, mẹ... Phốc, các anh!?” Mạc Nghiên nở tươi cười ngây thơ cười, chờ đến khi nhìn rõ khuôn mặt của khách khứa thì khuôn mặt nhỏ hơi suy sụp, thân thể mềm mại không chịu khống chế mà khẽ run lên, ánh mắt có chút mơ hồ không chừng, cô yên lặng đi đến bên cạnh Mạnh Hinh rồi ngồi xuống.
Dì quản gia ngay khi Mạc Nghiên ngồi xuống thì đã nhanh chóng bê trà bánh cô thích lên trước. “Cô chủ! Đây là trà của cô.”
“Đổi ly sữa bò nóng đi!” Tư Đồ Dịch dùng một tay tiếp nhận trà từ trong tay Mạc Nghiên rồi ôn nhu nói.
“À được!” Đáy mắt của dì quản gia hiện chút kinh ngạc, thấy ông bà chủ đều không hề cự tuyệt mới liền hơi hơi gật đầu, sau đó nhanh chóng quay trở về phòng bếp bưng một ly sữa bò nóng ra cho Mạc Nghiên.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><