Hắn tùy ý kéo chiếc khăn duy nhất cho hạ thân của Mạc Nghiên xuống, Diệp Hàn Ngự ôm cô ngồi vào trong bể nước ấm áp rồi dựa vào thành bể tắm, sau đó dùng bàn tay nâng cô lên.
“Đừng, anh đang định làm gì?” Hai tròng mắt Mạc Nghiên hoảng sợ nhìn chằm chằm động tác của hắn.
“Ngoan, phải rửa sạch bên trong một chút, nếu không thì sẽ phát sốt.” Hắn ấn thân mình Mạc Nghiên xuống nước ấm, ngón tay xâm nhập vào vách tường trong hậu huyệt khiến nó không ngừng hút phun. Vách thịt mềm mại bởi vì bị di vật đột ngột cắm vào mà gắt gao hút phun. Vách thịt mềm mại bởi vì bị dị vật đột ngột cắm vào mà gắt gao hút chặt, thậm chí còn khiến Diệp Hàn Ngự cảm thấy ngón tay mình sẽ bị bấm gãy.
“Ân a... Màu dừng lại... Anh... Ha... Nước... Nước tràn vào trong rồi... Huhu....” Không địch nổi lại động tác khiêu khích của đối phương, ý thức Mạc Nghiện bắt đầu trở nên mơ hồ, trong miệng phát ra âm thanh kháng cự rách nát cùng với tiếng rên rỉ dâm mỹ nghe như là đang mời gọi và dụ dỗ người ta phạm tội. Nhìn bé con trong lòng ngực đang dần dần đắm chìm nơi ngón tay gây xích mích, khóe miệng hắn phác hoạ ra một nụ cười làm gương mặt tuấn dật của Diệp Hàn Ngự tăng thêm một cổ tà khí. Hắn lặng lẽ cắm thêm hai ngón tay vào rồi nhanh chóng ra vào trong cơ thể cô và còn thỉnh thoảng quấy, khuếch trương. Nước ấm vọt vào trong cơ thể cô từng đợt từng đợt theo động tác của hắn.
“Ha a... Thật khó chịu... Nhanh một chút... Huhu...” Phát hiện hắn lại bỏ thêm một ngón tay, khoái cảm truyền đến từ hậu huyệt khiến hốc mắt Mạc Nghiên tích tụ đầy nước mắt sung sướng. Cô liều mạng muốn dùng ý chí chống cự khoái cảm quỷ dị này nhưng lại đồng thời cảm nhận bản thân mình đang không ngừng đong đưa vòng eo theo động tác thọc vào rút ra của Diệp Hàn Ngự.
“Còn chưa đủ... Sắp xong rồi...” Cảnh đẹp dâm mỹ làm Diệp Hàn Ngự không thể rời đi tầm mắt. Hắn nở nụ cười quỷ quyệt nhìn chằm chằm vào cái miệng nhỏ tham ăn của cô, hai ngón tay kết hợp tại bên trong lớp màng mẫn cảm rồi khi thì mạnh mẽ quấy đảo, khi thì căng ngón tay ra. Hắn đột nhiên chạm nhẹ vào một khối thịt mềm, thừa dịp bé con còn chưa kịp phản ứng thì hắn phủ thân mình cường tráng lên cơ thể cô, bàn tay to đỡ lấy vòng eo của Mạc Nghiên, một tay mở hai chân mảnh khảnh thon dài của Mạc Nghiên ra không cho cô khép lại. Hai ngón tay nhanh chóng thọc vào rút ra rồi xoay tròn, móng tay không ngừng đụng vào trong vách tường thịt mềm.
“Không cần... Ha a... Quá nhiều...” Khoái cảm mãnh liệt làm Mạc Nghiên trợn to hai tròng mắt, đôi tay chống lên vách tường của bể tắm nhưng dưới thân lại bị hắn cường ngạnh ngăn chặn. Diệp Hàn Ngự điên cuồng thọc vào rút ra và gây xích mích làm cô gần như hỏng mất, đầu ngón chân trắng nõn dưới nước cuộn lại súc thành một đoàn. Bỗng nhiên, phía sau cổ truyền đến cảm giác như điện giật, ma sát cùng với ướt át lại lần nữa làm hậu huyệt của Mạc Nghiên hung hăng liếm mút ngón tay hắn.
“Ha a... Sắp tới...”
Phát hiện thân mình cô bị chính mình gây xích mích đến cao trào, Diệp Hàn Ngự nở nụ cười tà tứ rồi cúi đầu ngậm lấy da thịt mềm mịn mơ ước đã lâu và nhẹ nhàng gặm cắn, ngón tay không lưu tình chút nào hung hăng ma sát thịt mềm. Bàn tay to vốn đỡ vòng eo cổ của hắn lặng lẽ đi xuống véo hoa đế cô. Thân mình mẫn cảm của cô bỗng nhiên cứng đờ rồi sau đó lập tức kịch liệt giãy giụa ở trong lòng hắn. Hậu huyệt co rút lại kẹp mút ngón tay, từng luồng tinh dịch cùng với bạch trọc của Tư Đồ Dịch và Mộc Trạch Uyên không ngừng trào ra từ cái miệng nhỏ.
“Tõm...” Hắn cúi đầu hôn khuôn mặt nhỏ ửng hồng và kéo thân thể mềm mại vô lực của cô vào trong lòng ngực rồi đứng dậy. Bộ tây trang Italy dính nước sớm đã không thể mặc, hắn tùy ý kéo bỏ nút thắt làm lộ ra cơ bụng màu da mật ong tinh tráng rồi ngồi xuống cái ghế duy nhất trong phòng tắm. Diệp Hàn Ngự lười biếng dựa lưng vào ghế, côn thịt vận sức chờ phát động dựng chiếc lều nhỏ trong quần. Hắn nhanh chóng cởi bỏ dây lưng lộ ra quần lót gợi cảm rồi để hoa huyệt ướt át của cô nhẹ ma sát với côn thịt. Khoái cảm sung sướng làm Diệp Hàn Ngự càng thêm dựng thẳng eo.
“Ha a... Chẳng phải là anh nói chỉ cần thêm một chút nữa sao...... Kẻ lừa đảo.... Huhu.... Ân...” Khi phát hiện động tác của hắn, Mạc Nghiên không kịp chạy thoát khỏi bàn tay to của Diệp Hàn Ngự, hoa huyệt ướt át bị côn thịt không ngừng gây khó dễ, phản ứng thành thật của thân thể mềm mại làm cô trầm thấp khóc nức nở, hoa huyệt bắt đầu theo động tác của hắn mà khẽ mở lộ ra viên trân châu phấn nộn bên trong.