. Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng .
Chương 4: Làm Quen
- Cô làm cái gì thế? - Nó lạnh lùng hỏi.
- Tôi... Tôi xin lỗi cô, tôi biết sai rồi, tôi đánh cô là tôi sai.
Mong cô tha lỗi cho tôi. - Tuyết Anh nắm lấy tay nó khóc lóc
- Tôi không biết chuyện gì hết, cô đứng dậy đi, có quỳ tới sáng mai thì công ty nhà cô cũng phá sản thôi - Nó vẫn giữ vẻ mặc
lạnh lùng.
Nói xong nó bước vào lớp.
*Reng...reng...reng*
Cô giáo bước vào lớp và dắt theo một học sinh mới.
- Chào các em, hôm nay cô sẽ giới thiệu với các em một học sinh
mới - Cô giáo mỉm cười, quay sang Nhược Hy ra hiệu.
- Chào
các bạn, mình là Hà Nhược Hy, con gái út của Hà Minh Triết
chủ tịch tập đoàn Hạo Gia - Hy vừa nói vừa nhìn xung quanh
lớp.
Nó lúc đầu không quan tâm, gục đầu xướng bàn, vừa
nghe 3chữ Hà Nhược Hy mắt nó sáng rực. Cả lớp bắt đầu bàn
tán.
- Oa... Bạn ấy thật dễ thương - HS1
- Wow, chẳng lẽ là em gái của oppa Hạo Thiên - HS2
- Tại sao bạn ấy lại xinh đến thế? - HS3
- Nhân vật có ảnh hưởng đây - HS4
Bla...Bla...
- Cả lớp im lặng, Nhược Hy em về chỗ đi - Cô giáo quay sang Hy tươi cười.
Hy một mạch bước xướng chỗ của nó. Cả 2 gặp nhau như vớ được vàng. Ngồi cạnh nhau mà cứ cười khúc khích mãi.
*reng...reng...reng*
Giờ ra chơi đã đến, nó hơi đói nên rủ Hy ra căn tin.
- Hy đẹp gái, xuống căn tin kiếm gì ăn với tao đi, tao đói - Nó vừa nói vừa chớp chớp mắt.
- À à, được rồi, tao cũng đói nữa.
Cả hai nhanh chân bước ra căn tin. Lúc này căn tin đang đông nghẹt nó và Hy phải ngồi ngoài bàn để đợi.
- Nhược Hy ơi! Anh nhớ em quá - Vĩnh Kỳ tươi cười đi lại bàn của nó và Hy.
- Ủa Vĩnh Kỳ, Thế Huy anh 2 của em đâu - nó ngạc nhiên hỏi.
- Thằng Hạo Thiên nó ngồi trên lớp ấy. Chả hiểu bị gì mà hôm
nay cứ ngồi lỳ trên lớp không chịu xuống căn tin. - Thế Huy nói
- Kệ anh ấy đi - Hy vừa cười vừa nói.
- À đây là Hạ Băng, bạn thân của em, chắc 2 anh cũng biết, cũng
là người mà khiến em phải đến đây bảo vệ - Hy cười khúc
khích.
- À thì ra là Hạ Băng - Cả Vĩnh Kỳ và Thế Huy cùng nói.
- Là sao? Sao mày nói gì tao không hiểu gì hết trơn vậy Hy - Nó ngơ ngác.
- Thôi bỏ qua đi Hạ Băng, Anh là Vĩnh Kỳ - Vĩnh Kỳ thân thiện nói.
- Còn anh là Thế Huy, à mà mặt em bị sao thế? - Thế Huy hỏi.
- Đúng rồi, tao quên hỏi nữa - Hy cũng quay sang nó quan tâm.
- À, hôm qua tao bị đánh thôi.
- Hả, ai đánh em/mày? - Cả 3 đồng thanh hỏi.
- Không sao đâu, chuyện đó xử lý xong rồi - Nó tươi cười.
Cả 4 ngòi trò chuyện vui vẻ. Hết giờ ra chơi, cả 4 đều về lớp,
đi chia làm 2 hướng khác nhau. Thế Huy cảm thấy tim mình bị lỗi nhịp. Thế Huy nghĩ thầm
*Hạ Băng thật dễ thương và xinh
đẹp, nhưng đã là của Hao Thiên rồi, mình không nên chen ngang.
Mình chỉ nên âm thầm bảo vệ cô ấy*
2 tiết cuối với nó khá dễ dàng vì là 2tiết toán. Nó cực thích học toán.
*Reng...Reng...reng*
Chuông báo hiệu ra về. Lúc này Nhược Hy đã đi trước vì có việc
bận. Nó nhớ lại lời nói của hắn. Nó vội vã đi đến sân bóng
rổ. Hắn đang ngòi ở ghế đá cạnh sân bóng rổ. Nó thấy hắn
liền bước tới.
- Đến rồi sau? Cô ngồi xuống đi. - Hắn lạnh lùng nói.
- Bảo tôi đến đây để làm gì? - Nó hỏi hắn.
- Cô có câu trả lời cho tôi chưa - Hắn vẫn lạnh tanh
- Ờ...ờ thì tôi đồng ý: - Nó nói.
- À mà anh tên gì? Tôi chưa biết nữa. - Nó hỏi hắn.
- Tôi tên là Hạo Thiên - Hắn quay sang nó và nói.
- Hạo Thiên! - Nó hơi ngạc nhiên.
- Có gì không? À mà mặt cô bị gì thế? - Hắn quay sang thấy mặt nó liền lo lắng.
- À, hôm qua tôi bị vệ tinh của anh đánh. - Nó nhìn thẳng vào hắn và nói.
- Ai đánh cô? Nói tôi nghe. - Hắn có vẻ hơi tức giận.
- Là Hồ Tuyết Anh, nhưng 3 tôi đã xử lý cô ta rồi. - Nó nói.
- Ohh, thì ra vụ công ty Thanh Từng phá sản là tác phẩm của 3 cô. - Hắn cười và nói.
- Thôi bây giờ cô về đi, chiều tôi sẽ đến nhà cô rước cô đi chơi. - Hắn trở lại với vẻ mặt lạnh lùng.
- Đi đâu. - Nó bất ngờ.
- Chiều đi rồi biết, nên nhớ, cô phải nghe lời tôi trong 3 tuần. - Hắn lạnh lùng đứng dậy.
Nó đi một mạch ra cổng và lên xe về nhà.
Vừa về tới nhà nó lao lên giường ngủ một mạch.
2giờ chiều.
Tại nhà nó, lúc này ba mẹ nó đã đi làm. Một chiếc Mecerdes dừng
trước cổng nhà nó. Nhược Hy bước xuống, bấm chuông khong thấy
ai trả lời. Móc điện thoại ra điện cho nó.
*Hứa với mình rằng em không được gục ngã...
...Anh muốn nhìn thấy em cười dù là cách xa...*
- Alôôôô...! - Nó còn ngủ nên giọng cực kì nhựa.
- Ơ hay, cái con Hạ Băng này, thức dậy đi chơi nè. Động vật ngủ ngày hả?? - Hy túc giận hét lên.
- À à, mày mở của vào nhà đi, của không khoá... - Nó ráng nhướng mi lên và nói.
- Rồi rồi OK - Hy nhanh chóng cúp máy.
Lúc này bộ 3 Hạo Thiên, Vĩnh Kỳ và Thế Huy cũng đã bước xuống xe, Hy chạy lại nói.
- Con Hạ Băng kêu chúng ta vào nhà đợi nó xíu. - Hy nhìn cả 3 và nói
- Ừk, sao cũng được - Cả 3 cùng nói.
4 người bước vào nhà nó. Hạo Thiên, Vĩnh Kỳ và Thế Huy thì
ngồi trên ghế sôfa ở phòng khách để đợi nó. Nhược Hy nhanh
chóng chạy lên lầu.
→→→→THE END←←←←
#Note Ai hóng chap sau không? Góp ý tình tiết cho mị nha ^^