CHƯƠNG 77
…
Đây… đây là chuyện gì a?
Tiểu Yên cùng Thương Đông Nghêu đầu tràn đầy dấu chấm hỏi nhìn bên ngoài phòng chen chúc đến mức muốn nổ tung ra, có một vài người buồn bực ở cửa vì không vào được, cả trên cửa sổ cũng vậy, vào không tới lui không xong, cả một mảnh sân đông nghìn nghịt những cái đầu cao thấp.
“Chủ tử, chúng ta là đến nghênh đón ngài cùng tiểu Yên.” Cầm đầu là Hựu đang tươi cười chăm chú nhìn cả hai dựa vào nhau.
Thương Đông Nghêu trên mặt xuất hiện hắc tuyến, tiểu Yên theo những rung động dần khôi phục lại.
“Có cần biến thành long trọng thế này không?”
“Đương nhiên a, kỳ thật đây là vì chủ mẫu tương lai chuẩn bị.”
Chủ mẫu? Ai a? Tiểu Yên tràn ngập nghi vấn, nghĩ nghĩ, hắn trợn mắt lên nhìn trừng trừng Thương Đông Nghêu.
“Ngươi gạt ta, nói cái gì chỉ yêu mình ta, nguyên lai ngươi đã muốn kết hôn với người khác, vậy ngươi vì cái gì còn cố giống ong nhìn mật, sống chết bám dính ta, đem ta chỉnh cả một đêm, khiến ta mệt chết khiếp, đến bây giờ hậu đình còn không đứng dậy được. Nói, trong tâm ngươi ta là cái gì, thật sự hận không cho ta sớm chết sao? Ba năm trước chết không thành, cho nên hiện tại muốn làm ta tinh tẫn nhân vong [1] sao? Chết tiệt, ngươi ôm chặt ta vậy để làm gì? Muốn nén chết ta phải không? Buông…”
Tiểu Yên thao thao bất tuyệt không ngừng mắng, tay chân giãy giụa đòi rời khỏi Thương Đông Nghêu, Thương Đông Nghêu sợ hắn bị ngã, càng cố ôm chặt, mà những từ ngữ không sợ người của tiểu Yên hiện nay càng không ngừng bay xa.
Đứng ở vị trí đầu đoàn người, Hựu cùng Hi đỏ mặt ho nhẹ, những người đến xem khác hiện chưa rời đi, đã chính mắt thấy, chính tai nghe, còn kẻ còn nghĩ biện pháp chen thêm vào. Hựu cùng Hi có điểm xấu hổ, đảm đương trách nhiệm nhân sự là bọn họ, nhưng không biện pháp, người do là bọn họ mang đến, nếu thật xảy ra những chuyện như phát sinh bạo động, bọn họ có mười cái mạng cũng không đủ đền.
Cuối cùng, Thương Đông Nghêu vì tránh để tiểu Yên nói tiếp những lời khiến người khác phun huyết, đành dùng môi mình che miệng tiểu Yên lại, bất quá tiểu Yên vẫn tiếp tục ô ô kêu, nghĩ muốn phát biểu những bất mãn.
Thiên a, cái tên tử lão nhân kia tột cùng tại ba năm dạy tiểu Yên của hắn thành cái dạng gì, hắn đem một tiểu Yên đáng yêu giáo thành một hào phóng nam nhân, trước kia tiểu Yên tuyệt sẽ không đem những chuyện trong phòng ra nói, bất quá hiện tại lại cao cao đàm luận. Thương Đông Nghêu hắn xem có nên đi tìm lão gia hỏa đó hỏi rõ ràng không?
Những người còn lại hầu như đều trừng lớn mắt, cố gắng đem cảnh tượng ngàn năm một thuở này thu hết vào, bỏ lỡ sẽ không còn cơ hội, cả đời chỉ có một lần.
Hai người hôn đến nghẹt thở, Thương Đông Nghêu mới chịu buông tiểu Yên ra, tiểu Yên vừa có cơ hội, định tiếp tục chửi.
“Tiểu Yên, ngươi hiểu lầm rồi, thê tử của chủ tử, thủy chung chỉ có một người…”
Hựu tránh né ánh mắt giết người của Thương Đông Nghêu, nhẫn nại cười định thay Thương Đông Nghêu giải thích, bất quá tiểu Yên hoàn toàn không cho hắn cơ hội này.
“Tốt, nguyên lai ngươi đối với ta chỉ là ngoạn chơi, chơi đùa cơ thể cùng tình cảm ta. Đến khi xong thì đem vứt ta như vứt đất, lừa cảm tình của ta nhiều năm như thế, ngươi càng đáng chết hơn!”
Tiểu Yên hoàn toàn không để cho Thương Đông Nghêu có cơ hội biện giải, một mực chắc chắn Thương Đông Nghêu phụ hắn muốn thú người khác.
…
[1] Tinh tẫn nhân vong: tâm chết người cũng diệt