“Ah, ba ba!!!” Thần Hạo đang ngồi chơi xe bay nhìn thấy Thần Ly liền vứt xuống toàn bộ, lao tới như một mũi tên bắn ôm lấy Thần Ly. Từ ngày được Thần Ly cứu mang về, thằng nhóc này liền nhớ nhung ba ba của nó không thôi, luôn miệng hỏi ba ba đâu, ba ba đâu rồi…
Thiên Vân Nhận nhìn người nhà họ Thần tình thương mến thương, đau lòng nhìn về thằng nhóc to xác đang bay lượn vòng vòng xung quanh, chỉ muốn tức nước vỡ bờ. Con trai nhà người ta đáng yêu biết bao, còn con khỉ con nhà hắn thì lại hắt hủi hắn tựa như thứ gì!
Mẫu Đơn sắp xếp cho 3 vị đại thần cùng 3 đứa nhóc con yên vị vào chỗ ngồi, chờ đợi hai người còn lại tới, lại chờ đến tận giữa trưa, người tới dự tiệc miễn phí ở Mẫu Đơn Các đã ăn tới quên trời quên đất, hai người kia vẫn còn chưa đến.
“Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ bọn họ không nhận được thư mời!!?” Mẫu Đơn cau mày nhìn ba người xung quanh, nghi ngờ mắt to mắt nhỏ liếc ba người bọn họ một cái thật sâu: “Mấy người các ngươi không giở trò gì đấy chứ!?”
Hy Tử Kỳ ủy khuất kêu oan: “Lão bà, ta oan quá, ta luôn luôn ngoan ngoãn ở trong Mẫu Đơn Các kiếm tiền cho nàng mà QAQ!!!!”
Thần Ly: “Ta khinh thường những việc làm như vậy!”
Thiên Vân Nhận tà khí nhìn Thần Ly: “Đúng rồi, với cái đức hạnh kia của ngươi thì cái gì mà chẳng rõ a~”
Mẫu Đơn: “…”
“Được rồi, câm miệng đi!” Mẫu Đơn xoa xoa trán, sau đó cho gọi Rye lên hỏi về vụ thiệp mời lại một lần nữa, chỉ tiếc 5 con tinh linh kia đều đang được trong kì nghỉ phép, gọi về cũng không thể trở về ngay được.
Thần Ly ngồi nhấp một ngụm trà, đánh mắt nhìn về phía đám đông đang thưởng thức tiệc ở dưới đại sảnh Mẫu Đơn Các, liền bất ngờ nhìn thấy một cái thân ảnh vô cùng vô cùng quen thuộc.
“Ngươi nhìn gì vậy?” Thiên Vân Nhận cắn một miếng bánh hỏi Thần Ly đang mắt to mắt nhỏ.
Thần Ly có chút quái dị: “Lan Ni… hoàng hậu?”
===
Đọc xong đừng quên like và comment ủng hộ nha QAQ