Bạch Nhâm Tịnh mấy ngày nay liền đã biết làm màn thầu, hấp ra được cả một nồi màn thầu thơm ngào ngạt, được Tịnh Tịnh tán thưởng vô cùng, hắn lấy một cái cho vào miệng liền bị ngon đến hoảng sợ, không ngờ được bản thân lại có thể tự mình tạo ra được một cái gì đó mỹ vị tới vậy!
Hắn từ lúc nhận thức được cho tới nay, đều chỉ biết có phá hủy cùng hủy diệt!
“Haizz, nghe nói Bạch công tử đó, cái người đã bắt cóc tiểu thiếu gia vừa được người nhận xác về sáng nay.” Một đám người nhiều chuyện lại bắt đầu tập trung lại cùng nhau bàn luận.
“Nghe nói là tiểu thư đã gọi cho bạn thân của người đó tới mang cái xác về. Ôi, tại sao một người tốt như thế lại chết khi còn quá trẻ như vậy!!?” Một a di đã ôm mặt khóc lên.
“Đúng vậy đúng vậy, dù gì thì cũng là người quen của tiểu thư…”
Bạch Nhâm Tịnh đi ra ngoài khỏi cuộc trò chuyện, hắn suốt ngày cũng chỉ quanh quẩn trong khu bếp này, bây giờ muốn ra ngoài cũng không biết làm sao để đi ra, tìm đại một hướng mà mày mò ra ngoài.
“Phịch!” Hắn vừa nhảy được ra khỏi tường, may rủi làm sao lại bị người hô lên gọi: “Điện hạ!!?”
Bạch Nhâm Tịnh: “!!?”
Lam Tu: “Điện hạ!!? Người…”
Lam Tu đại nhân ngày hôm nay là nhận được tin của Mẫu Đơn đi tới Mẫu Đơn Các nhận về buồng bảo quản Bạch Linh, còn đang thẫn thờ đi dạo bên ngoài liền bắt gặp cảnh điện hạ của mình trèo tường đi ra ngoài.
“Điện hạ!!? Trang phục của ngài!!?”
Tại sao chỉ mới có mấy tháng không gặp, một thân khí chất trích tiên xuất thần của Bạch Nhâm Tịnh, Bạch đại thái tử đều bay hết rồi, người trước mắt hắn là giả mạo có phải hay không!!?
Khi cả hai người đang cùng nhau nghi ngờ nhân sinh, Mẫu Đơn đã đi ra.
===
Bão 5/15 T.T
Ta mệt quá nên ngủ nãy giờ lun.
Hôm nay bão để ngày mai ta đi học GDQP nè =v=///
Đọc xong like, comment và ném phiếu đề cử cho Cá nha mọi ngừi OvO/