“Hừm… hệ thống? Ngươi đâu rồi, tại sao không nói chuyện?” Mẫu Đơn mỉm cười, lại nhẹ giọng kêu lên hệ thống. Nó tưởng rằng bản thân im lặng là sẽ trốn thoát ư?
Hệ thống: “Ký chủ, chuyện này hiện tại ký chủ còn chưa đủ năng lực để biết, nên ngài không cần phải quan tâm. Tới lúc ngài đủ năng lực, và cũng cần biết thì chúng ta sẽ tự động nói cho ngài biết. Hiện tại chúng ta chỉ cần ngài biết, an nguy của ngài chính là liên quan mật thiết tới an nguy của cả đại lục cùng trăm tỷ người dân ở nơi này. Ta hi vọng ngài sẽ biết tự bảo vệ bản thân mình.”
Mẫu Đơn nghe những lời này đều rung động.
Thực sự, quả nhiên đúng như nàng đoán, nàng tới thế giới này đều không phải là ngẫu nhiên, chắc chắn là hệ thống này phía sau che giấu bí mật rất lớn.
An nguy của nàng vậy mà liên kết với an nguy của cả 1 đại lục trăm tỷ dân!
Nàng chớp mắt nghĩ nghĩ, đột nhiên nghi hoặc hỏi: “Ta còn thắc mắc, tại sao đêm đầu tiên ta tới nơi này, ngươi không xuất hiện ngay lúc đó để cứu ta, mà đợi ta bị mấy kẻ kia hành hạ cả 1 đêm rồi ngất đi mới chịu xuất hiện?”
Hệ thống: “…” Kí chủ, xin đừng chọt trúng chỗ đau nữa được không QAQ bổn hệ thống thực sự là có nỗi khổ riêng mà!
“Kí chủ, bổn hệ thống chưa bao giờ muốn làm hại ngài. Còn chuyện đó, kí chủ cùng 5 người kia là bắt buộc phải xảy ra quan hệ ràng buộc lẫn nhau, đó cũng là điều kiện tiên quyết để kích phát hệ thống.”
Nó nói vậy là ý gì? Bọn họ bắt buộc phải xảy ra quan hệ đó ư? Nàng ngay từ đầu đã nghi ngờ, phương thức gặp mặt của 6 người bọn họ rất đáng nghi, nàng là như bị trói lại ném lên giường của bọn họ, một lúc gặp đủ 5 người, lại còn chỉ bị làm 1 lần lại sinh ra 5 cái bánh bao rất phản khoa học nữa!
Là định mệnh, hay là do cố ý sắp đặt?
Trong lòng Mẫu Đơn đột ngột cảm thấy rất khó chịu, nàng rất ghét kẻ nào muốn tự ý sắp đặt cuộc đời của nàng, giống như nàng chính là con rối mặc người tùy ý điều khiển vậy.
Trong lòng Mẫu Đơn, tự động phòng bị hệ thống một chút.