“Sắp rồi sao…” Redick cùng Hắc Dạ đứng trên phòng tuyến nhìn biển quái vật nườm nượp, bên trong lòng cũng là một trận thở dài. Hai bên đều đã chuẩn bị sẵn sàng đội quân, tiếp theo sẽ là một trận tử chiến không chết không thôi.
“Hi vọng Long thần sẽ che chở cho ta!” Hắc Dạ cười lớn, còn Redick lại càng thêm trầm trọng.
“Ngươi làm sao vậy? Ngươi trông không giống thường ngày cho lắm, hay là ngươi sợ hãi?” Hắc Dạ tò mò hỏi Redick. Bình thường họ Hoàng này mặc dù im lạng nhưng cũng sẽ rất tự tin.
“Ta sợ.” Redick gật đầu, trong mắt là tia sầu lo khổ não. “Mia của ta đang ở phía sua, chỉ cách nơi này 30 km mà thôi. Nếu như nơi này thất thủ, ta chết đi, nàng cũng sẽ táng thân ở nơi này.”
Hắn không sợ chết, không sợ bị quái vật ăn tươi nuốt sống, hắn là sợ bản thân ngã xuống sẽ không thể bảo vệ được Mia ở phía sau. Nàng theo hắn tới nơi này, thành hay bại, sẽ liên quan tới sống chết của nàng.
Hắc Dạ im lặng chạm vào nơi ngực trái, ánh mắt có chút kiên quyết quyết tuyệt, lấy ra một chiếc túi gấm nhỏ, ném qua cho Redick, bâng khươ nói: “Lần này ta làm nhiệm vụ thâm nhập sâu vào bên trong lòng địch, nếu như có chuyện gì, ngươi gửi chiếc túi này về Hắc Long Thành – Mẫu Đơn Các dùm ta.”
Redick nhăn mày, muốn ném trả lại ngay cho Hăc Dạ: “Đồ của ngươi, ngươi tự mình đem trở về!”
“Ha ha… chỉ là đề phòng bất trắc mà thôi!” Hắc Dạ giơ nắm đấm lên. “Thực lực của ta mà ngươi cũng không tin tưởng sao? Uổng công mối thâm giao lâu năm này!”
Redick nhìn hắn thoắt một cái đã biến mất, thở dài đem chiếc túi gấm bỏ vào trong túi áo. Có lẽ quả thưc là nên đề phòng bất trắc một chút, hắc có phải cũng nên để lại lời nhắn gì đó cho bảo bối của hắn không?
Quân đội nhanh chóng tập hợp, đi tới khu vực chỉ định theo bố cục quân sự, sẵn sàng nghênh đón quái vật. Khi con quái vật biển sâu đầu tiên đặt chân vào vạch đỏ, cuộc chiến ngay lập tức bắt đầu!