#Cá Basa
Khi hai cô nàng y tá đang vô cùng hào hứng theo dõi diễn biến bên trong phòng của viện trưởng, một tiếng “Chát” kinh khủng vang lên, khiến cho sắc mặt của hai người cứng lại.
Không phải chứ…
Viện trưởng, ngài cũng quá tàn nhãn rồi…
Thực ra bên trong cũng không giống như hai người nghĩ, Cẩm Nhuệ một mặt đỏ bừng bị Hắc Dạ ép vào trong tường, bàn tay nhỏ vừa tung ra cái tát vạn ác cũng bị người nắm lại ngậm trong miệng.
“Dâm ma!” Cẩm Nhuệ lên một cái nâng gối, hung hãn muốn khiến cho Hắc Dạ đoạn tử tuyệt tôn, không ngờ được lại bị Hắc Dạ vững vàng dùng hai chân kẹp lại, muốn khiến cho một cường giả cấp 9 đoạn tử tuyệt tôn cũng đâu dễ dàng như vậy…
“Ôi… tiểu nương tử quá hung hãn… nàng là muốn phải thủ tiết cả đời vì ta đúng không?” Hắc Dạ méo mó nói, dưới háng cũng như có một cơn gió thoáng qua lạnh run.
“Hừ! Ai thủ tiết vì ngươi!!? Đồ khốn nạn!” Vành mắt của Cẩm Nhuệ đỏ lên, nàng cắn môi tới bật máu, khiến cho Hắc Dạ lại một đợt đau lòng, xuýt xoa nhẹ nhàng chạm lên đôi môi bị Cẩm Nhuệ dằn vặt tới sưng đỏ: “Nàng làm vậy không biết sẽ làm ta đau lòng hả?”
“Làm ngươi đau lòng!!?”
Nói tới đây Cẩm Nhuệ liền tức giận mà cười lạnh, hai mắt chỉ kém phát ra tia X quang hủy diệt: “Ngươi thì không làm ta đau lòng sao!!? Hả!!?”
Hắc Dạ mỉm cười, xoa xoa tóc của Cẩm Nhuệ, gục đầu xuống vai của nàng: “Là lỗi của ta, nhưng khiến cho nàng có thể đua lòng vì ta, ta thực vui mừng. Thực sự nếu sau này nàng vì ta mà không thể yêu ai nữa, ta sẽ rất hạnh phúc. Nàng biết đó, ta rất ích kỷ… ta…”
Cẩm Nhuệ nghe không nổi nữa, nắm lấy tóc của Hắc Dạ túm đầu hắn lên, đôi mắt màu tím nhìn chằm chằm khuôn mặt đáng đánh đòn này: “Ngươi nói nhiều quá! Những lúc này không phải ngươi chỉ cần cúi xuống hôn ta là đủ rồi sao!!?”
Nói đoạn, nàng kéo lấy cổ áo của Hắc Dạ kéo xuống, hung hăng hôn lên môi hắn!