Tại sao bây giờ mới tới? Tại sao hắn bây giờ mới tới!!?
Bỉ Ngạn vừa liên tục đánh vào lồng ngực của Trương Đại Ngưu, vừa nức nở không thành lời.
Mẫu Thân của nàng, nàng chờ suốt 10 năm, chờ tới khi nhắm mắt xuôi tay vẫn không quên nói với Bỉ Ngạn, phụ thân của ngươi tên Trương Đại Ngưu, là một người đàn ông cao lớn thật thà, thân cao gần 2 mét, khuôn mặt chữ điền phúc hậu…
Chỉ là hắn lại không biết tới sự tồn tại của hai mẹ con Bỉ Ngạn.
Năm đó Hạ Hi trở về gia tộc chính là bởi vì bị ép hôn với một công tử ca quyền quý họ Triệu, thế nhưng trăm nghĩ vạn nghĩ cứu được Hạ Hi về, nàng lại mang dã chủng bên ngoài, triệt để làm cho Triệu công tử ca phát điên.
Kẻ bỉ ổi tiện nhân này không những vứt thẳng thư từ hôn vào mặt Hạ Hi trong ngày tân hôn, còn đe dọa Hạ gia phải đuổi nàng ra khỏi phủ, không trợ cấp giúp đỡ, ép buộc Hạ Hi phải khổ sở bần cùng mà sinh con.
Hạ Hi quật cường trong mùa đông lạnh giá đó sinh hạ được Bỉ Ngạn dưới sự giúp đỡ của một nữ tì trung thành, chống chọi vượt qua được mùa đông đó, nàng dùng toàn bộ hi vọng cất bước trở lại ngọn núi của Trương Đại Ngưu.
Thế nhưng, nơi đó không có người!
Trương Đại Ngưu đã mang toàn bộ anh em rời núi lập nghiệp, chỉ còn lại Hạ Hi ngỡ ngàng nhìn xung quanh, cảnh còn người mất, chỉ còn lại nàng cùng đứa con không còn chỗ dựa, nàng sau đó trở về liền khóc rất lâu rất lâu, khóc tới khi không còn khóc nổi nữa.
Câu chuyện về Trương Đại Ngưu luôn được Hạ Hi kể lại cho Bỉ Ngạn, nói nàng phải nhớ kĩ phụ thân, để khi gặp được hắn thì nhận ra, hắn sẽ chăm sóc cho nàng. Trước phút lâm chung vì đau ốm, Hạ Hi vẫn không quên nhắn nhủ với nàng như vậy.
“Nếu như ngươi tìm được chúng ta sớm hơn… mẫu thân đã không vì bệnh tật không có tiền chữa trị mà chết… lũ người Triệu gia đó luôn chặn đường sinh nhai của chúng ta… nếu như ngươi chịu tìm nàng… nàng sẽ không bỏ ta mà đi sớm như thế…” Bỉ Ngạn hét lên những oán hận tích tụ suốt bấy nhiêu năm, không chịu nổi ngã quỵ xuống đất mà khóc.