“Cẩm Nhuệ, cô không ngốc trong phòng khám của cô đi, ra đây làm gì?” Sự thực chứng minh là Mẫu Đơn hoàn toàn không vừa mắt với cái bà cô già ham tiền này Cảm giác tựa như có thêm một hệ thống hấp kim nữa ở bên người, hoàn toàn không thoải mái một chút nào!
“Ngươi nha, ngươi cho ta là gì? Nộ lệ của ngươi? Lão Nương là thấy thuốc, thầy thuốc thì khám bệnh lấy tiền!” Cẩm Nhuệ khinh thường xì mũi, lấy ra một que mực nướng cho vào miệng nhai bóp bép
“Hừ…” Mẫu Đơn bực bội lườm: “Ngươi ăn xong chưa, đi vào phòng của ngươi ăn đi”
Nhìn tới bà cô này là nàng lại nghĩ tới 30000 kim tệ sắp không cánh mà bay, đau lòng gần chết!
Thế nhưng Cẩm Nhuệ quay cho Mẫu Đơn một cái mông lạnh lẽo, đi với ngồi lên trên đùi của Lam Tu, ngả ngớn trêu ghẹo thiếu niên đã mặt đỏ tai hồng “Ây dô, mỹ thiếu niên, có muốn tỷ tỷ ừm, xem bệnh miễn phí cho cưng không?”
“Xem bệnh?” Lam Tu dùng ánh mắt như nhìn người điên nhìn Cẩm Nhuệ
Đang yên đang lành tại sao hắn lại phải đi xem bệnh!?
Cẩm Nhuệ mặc kệ ánh mắt xung quanh ôm lấy cổ của Lam Tu, liếm liếm môi đỏ thì thầm bên tai cậu: “Nửa năm không đột phá cấp 3, cậu nói xem… là có bệnh, hay không có bệnh?”
Đồng tử Lam Tu co rút, sau đó lạnh cả người nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu tím của Cẩm Nhuệ
Bạch Linh mất hồn bên cạnh nghe được cũng giật mình, đột nhiên nghĩ tới những người cùng học trong học viện, trong lòng một mảnh hỗn loạn
Chẳng lẽ bọn họ, là bị người động tay chân Quả thực rất đáng ngờ, không phải chỉ là một hai người bị mắc kẹt ở đỉnh cấp, mà là rất nhiều người!
Tình trạng này ở học viện giống như đã thành lệ, không ít người đều cho rằng đó mới là thông thường, không hề nghi ngờ gì
===