“Nếu như em có thể nhìn vào mắt tôi một lần nữa, em dám không, Thẩm Tư Dinh!” Dạ Phương Đại ôm cô gái trong ngực cười nhạt, tiênngs đạn bay vèo vèo qua mang tai của hai người, kẻ thù đã càng lúc càng tiến sát lại nhà kho.
Thẩm Tư Dinh nắm chặt cây súng trong tay, tức giận cười gằn một tiếng, sau đó túm lấy cổ áo của Dạ Phương Đại mà cắn lên cổ anh, răng ranh chỉ kém chạm vào động mạnh cổ vững vào trong huyết quản của nam nhân này. Dạ Phương Đại lại vẫn dửng dưng nhìn cô gái trong lòng tàn nhẫn muốn cắn chết mình, ánh mắt nhạt trong như nước không có chút sợ hãi nào.
“Xốc lại tinh thần của anh đi Dạ lão đại. Nếu như sau lúc này chúng ta còn sống trở về…” Thẩm Tư Dinh liếm liếm máu trên môi, càn rỡ mà túm lấy tóc của Dạ Phương Đại hôn lên đôi môi nhạt màu kia, cho hắn cũng nếm thử vị máu tanh rình của bản thân, sau đó thỏa mãn mà dứt ra liếm liếm môi: “Còn sống trở về, lão nương sẽ gả cho anh. Làm một cái giao dịch này không, hửm?”
Dạ Phương Đại bật cười, cầm họng súng dí dí vào ngực trái của Thẩm Tư Dinh, tà ác mà cười: “Thẩm lão bản, em nói lời giữ lấy lời. Nếu như em lại muốn một lần nữa giao dịch xong lại ôm mông chạy…”
“Tôi sẽ đem em về xích lại, dưỡng như dưỡng thú cưng của tôi nha…”
“Ầm!!!”
“Cut!” Đạo diễn vô cùng hài lòng hô to, ngay sau khi ông ta hô, Cẩm Nhuệ cùng Lệ Hàn vô cùng tiêu sái mà quay mông với nhau, tỉ mỉ mà rửa đi máu tươi trên người.
“Chúc mừng hoàn thành của bộ phim Ác ma thì thầm, hai người diễn rất tuyệt vời. Nếu không phải gặp một số chuyện cùng sự vắng mặt của Cẩm tiểu thư thì chắc đã sớm hoàn thành rồi.”
Cẩm Nhuệ cười nhạt, sau khi đạo diễn quay người rời đi liền ném cho Lệ Hàn một cái ánh mắt: “Máu của ngươi thật là tanh!”
Lệ Hàn khà khà cười: “Cẩm tiểu thư, ác ma cùng nhân loại chí ít cũng phải có chỗ khác nhau chứ. Môi của cô cũng rất ngọt, chỉ là lại có mùi thuốc sát trùng của phòng bệnh.”
===
Hôm qua lẽ ra 7 chương mà mệt ngủ mất tiu ư ư Ọ.Ọ Sorry các tình iêu nhỉ nhiều
=> Đọc xong đừng quên like, comment và ném phíu phíu ủng hộ Cá na TT