“Bang! Bang! Bang!” Sau vào nhát dao, từng đám xương thịt đều đều rơi vào nồi, nhanh chóng thôi sẽ có một nồi canh xương hầm thơm ngọt.
“Từ ngày cậu họ Bạch kia tới phụ bếp, công việc của chúng ta liền thật thoải mái a, sơ chế gì đó cũng thật dễ dàng, các tù nhân cũng không còn phàn nàn về đồ ăn nữa…” Hai tên đầu bếp vô cùng vui vẻ mà ngồi nói chuyện phiếm cùng nhau.
Bạch Nhâm Tịnh hoàn thành xong phần công việc liền rửa tay đi ra bên ngoài hóng gió một chút, dạo gần đây được hoạt động ngón nghề hiến cho tâm tình tốt đẹp của hắn càng thêm xanh mát.
“Hộc…”
Đi tới một nơi vắng người, Bạch Nhâm Tịnh leo lên trên mái nhà, thoải mái che giấu khí tức mà chợp mắt, chỉ là chưa được bao lâu hắn đã bị hai kẻ thầm thì thậm thụt phía dưới làm cho tỉnh giấc lại.
“Kế hoạch sao rồi, người của ngươi sẽ làm đúng như kế hoạch chứ? Chết tiệt! Lão tử ở trong cái nhà tù này sắp nghẹn chết rồi!” Giọng nói cộc cằn thô bỉ mà phun tào.
Một giọng nói khác thì có vẻ bình tĩnh hơn nhiều: “Ngươi cứ yên tâm, người của ta đã sớm chuẩn bị sẵn sàng rồi, tối nay sẽ đem cái nhà tù này oanh thành một bãi đá vụn, ngươi chỉ cần khống chế được một bộ phận cảnh ngục, chúng ta giải quyết Armir, vậy là chắc chắn sẽ thành công!”
“Mẹ nó, nhịn sắp 20 năm rồi cuối cùng lão tử cũng sắp có lại tự do!”
Hai giọng nói dần dần đi xa. Bạch Nhâm Tịnh ló mặt lên, xoa cằm mà suy nghĩ một hồi, quyết định ám binh bất động. Nếu như có thể thoát khỏi nhà tù này càng sớm liền tốt a, hắn nhớ nhà bếp nhỏ nơi Mẫu Đơn Các quá đi T.T
Khoai tây ở Mẫu Đơn Các càng thô càng to, gọt vỏ sướng tay hơn nhiều…
===
Ráng viết ít chữ ném lên hu hu TT
Đọc xong đừng quên like, comment và bỏ phiếu ủng hộ Cá na