Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Chương 406: Chương 406: Ngày cuối cùng của sự sống




Mẫu Đơn ngày hôm đó liền nhìn thấy Lyly chải tóc rất đẹp đẽ, còn tết hai bím tóc tựa như hai bím tóc của trẻ con, ngây ngô mà buồn cười, chỉ là ánh mắt của Lyly khi cầm lên hai bím tóc đó mà ngắm nhìn rất đỗi dịu dàng.

Ngày hôm nay Redick sẽ là người đưa Lyly tới thi hành án, ông ta đã chờ sẵn ở bên ngoài cánh cửa nhà tù, chỉ là nét mặt hòa nhã cũng mang chút đượm buồn. Mặc dù Redick đã rất cố gắng để cho Lyly có nhiều thời gian hơn, thế nhưng cuối cùng ông ta cũng chỉ giúp Lyly hoãn lại bản án chỉ 2 tháng ngắn ngủi.

Mia quay lưng lại với Redick và Lyly, hai bờ vai run run lại đã bán đứng tâm trnạg của cô lúc này. Lyly đã giúp cô rất nhiều vào cái ngày cô sinh ra đứa bé của mình, cũng chính Lyly là người đã đập cửa sắt ầm ầm, liên tục gào thét Redick tới giúp đỡ Mia khỏi bị băng huyết mà chết.

Thời gian là thứ gì đó rất tàn nhẫn, sống nhiều thêm 1 giây, liền sẽ cách cái chết gần thêm 1 bước.

“Đi thôi…” Lyly sau khi đã kịp tô lên son môi màu hồng, liền cười như một đứa trẻ, chìa hai tay ra trước mặt Redick, chờ đợi chiếc còng số 8 mang vào tay của mình.

Redick mang Lyly bước ra khỏi phòng giam, nhìn thấy Mia đang run rẩy mà khóc, cùng với Mẫu Đơn đang nhìn ông ta cùng với Lyly chằm chằm, trong lòng trĩu nặng một hơi, sau đó liền sai cảnh ngục mở ra cửa phòng 2 người này.

“Hai người hẳn là cũng rất thân với Lyly, có muốn tiễn Lyly một đoạn đường hay không?” Redick mỉm cười, sau đó Mia liền sụt sịt mà bước ra, vành mắt màu đỏ sưng húp cùng cái mũi còn có nước mũi chưa kịp lau khô.

“Cô khóc cái gì vậy hả!!? Yếu ớt như cô làm sao có thể bảo vệ được cho Nina đây!!? Vài năm nữa khi nó lớn rồi tới đón mẹ của nó thấy bộ dạng của cô thế này, sao nó dám gọi cô là mẹ hả?” Lyly bật cười, giơ hai tay xoa xoa đầu của Mia. “Cô gái, tôi biết cô đã rất mạnh mẽ rồi, nhưng để bảo vệ được đứa con của cô, cô phải càng thêm mạnh mẽ, mạnh mẽ hơn nữa, mạnh mẽ hơn hết thảy bất cứ ai trên đời này!”

Redick mím mím môi, kéo xuống chiếc mũ trên đầu, nhẹ nói: “Lyly, đi thôi, chúng ta sắp muộn giờ rồi.”

Đoàn người đi theo 1 hàng rất có trật tự, dần dần tiến vào một lối đi thật dài.

===

Bão 11/15

Đọc xong đừng quên like và comment nè hú hí =3=

Trước 23:59 đêm nay đủ 66,6k phiếu mai lại BÃO 10 chương nếu không thì sẽ từ 5-7 chương nè moah~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.