Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Chương 307: Chương 307: Nha sĩ nha sĩ




“Oa… mami… bảo bảo muốn về nhà…” Tiểu ngũ ôm chặt lấy nàng gào khóc, không chịu ngồi lên ghế nha sĩ để khám răng, Mẫu Đơn thở dài, không biết phải làm sao. Lúc này lão đại lại vô cũng dũng cảm bước lên, một mặt lạnh băng ngồi lên ghế khám bệnh, chỉ là thấy làm sao cái nắm tay run run kia lại đáng yêu đến thế ta…

Nha sĩ vô cùng hài lòng nhìn lão đại ngoan ngoãn nằm lên ghé, mắt híp lại như vô cùng hài lòng, sau đó nâng lên dụng cụ có một cái đầu nhọn đang xoay xoay quay tròn vô cùng… nguy hiểm, dùng giọng nói nửa dụ dỗ nửa cưỡng ép nói: “Mở miệng ra nào…”

Lão đại: T.T

Tiểu ngu: “Oa hu hu hu… đáng sợ quá, nha sĩ sắp làm gì anh cả rồi…”

Cuối cùng lão đại cùng lão tứ cũng tẩy sạch xong chiếc răng sâu, tới ca khó nhất lên sàn, con bé tiểu ngũ còn đang ôm chặt lấy Mẫu Đơn không chịu buông tay, sống chết cũng không buông, cả người như con nhái bén bám chặt trong ngực nàng.

“Trời ơi, cái con bé nhát gan này…”

“Ngoan, nghe lời mami, lát mami sẽ mua kẹo bông gòn cho con.” Mẫu Đơn dụ dỗ xoa xoa.

Tiểu ngũ: Mami có nói thật hay không ಠ╭╮ಠ

“Ai nói dối là tiểu cún con nè!” Mẫu Đơn trợn mắt lên thề thốt. Tiểu ngũ vô cùng đề phòng nhìn nàng, cuối cùng vẫn chịu ngồi lên ghế, chỉ là cứ bắt buồn Mẫu Đơn phải ngồi bên cạnh nắm tay bé cơ!

Quá trình diễn ra của tiểu ngũ cũng hoàn toàn khác hẳn hai anh trai, khóc thét tới kinh thiên động địa mỗi lần nha sĩ động tay động chân, khiến cho tất cả mọi người phải hồi hộp nín thở mà theo dõi.

Chỉ là lúc này khi mọi người đang theo dõi tiểu ngũ tu tu khóc, bên ngoài liền xuất hiện một cái bóng đen, lướt qua khung cửa của phòng khám, chỉ duy nhất lão tứ chú ý đến dị động này, đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm bên ngoài.

Sau đó bé con liền chập chững đi ra bên ngoài, khuất sau cánh cửa, vậy mà hai đại cường giả cấp 8 cũng không hề phát hiện ra, chỉ mải chú ý tới tiểu ngũ trên ghế.

===

Đủ 20 like, 20 comment lại up chương mới nè 33

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.