#Cá Basa
Khác với lo lắng của mọi người, Lam Tình hiện tại đang rất tốt, mỗi ngày đều được tắm mình trong nước thánh, ăn uống mỹ vị, cả người đều như phát ra quang mang thần thánh thành kính.
“Ah, Res đại nhân!” Lam Tình một thân tu bào váy trắng mỉm cười rực rỡ chạy tới nắm lấy tay của Res. “Ta thật lâu không nhìn thấy ngài ở trong tu viện, có phải là dạo này ngài rất bận rộn không?”
Res cũng rất ưa thích cô gái ngây thơ này, nhẹ nhàng nắm lấy tay của Lam Tình vỗ vỗ. “Ta là làm nhiệm vụ do ngài giáo chủ giao phó, em gần đây có chịu tu luyện không, ta nhìn thấy thánh quang trên người em càng lúc càng rực rỡ nha.”
“Hãy cố gắng tu luyện thật nhiều, đối thủ cho vị trí Thánh nữ của em còn có 9 nữ tu sĩ khác cũng rất xinh đẹp và đầy đủ tố chất đấy! Tuy rằng bản thân ta lại yêu thích em nhất, Lam Tình.” Res vô cùng cao hứng nói.
Lam Tình nghe những lời này liền đỏ mặt cúi đầu ngượng ngùng. Res có lẽ cũng đã quen, lấy ra một sợi dây chuyền đặt vào lòng bàn tay của Lam Tình mà dặn dò: “Ta mấy hôm nữa sẽ càng bận rộn, em nhớ tu luyện cho tốt, đừng để thua kém những tu nữ kia, ta đã đổ rất nhiều công sức lên em rồi, bây giờ là lúc em trả lại cho ta đấy!”
Lam Tình vui vẻ nhận sợi dây chuyền, nhìn bóng lưng của Res dần đi xa.
“So với những tài nguyên tu luyện kia, em càng muốn được trở thành nữ nhân của ngài…” Lam Tình dịu dàng nhìn sợi dây chuyền, khẽ đặt lên một nụ hôn thật nhẹ.
Res làm sao mà không biết được tâm tình của cô thiếu nữ kia, chỉ tiếc nàng đã vĩnh viễn bị nam nhân vô tình kia giam cầm trái tim rồi, không thể nào tiếp nhận thêm tình cảm của ai khác nữa.
“Tới rồi sao, nơi này thực xinh đẹp…”
Vân Tình nhìn xung quanh mà trầm trồ. Một thung lũng ngập một màu hoa trắng tinh như tuyết, nàng vừa nhìn thôi cũng thấy yêu thích rồi.
“Ừm, vị trí của định vị là ở phía dưới cùng của thung lũng này. Phía dưới rất sâu, phải tầm 3000 mét.” Lam Tu cau mày nhìn bản đồ định vị. Rốt cuộc là Lam Tình đã bị mang đi cái chỗ quái quỷ nào vậy, những tu nữ khác ở nhà thờ vẫn rất an ổn cơ mà, tại sao lại là con bé?