Sau đó?
Sau đó Hy Tử Kỳ liền ngoan ngoãn đi tới, bé ngoan quỳ một gối trước giường, bế ra một đứa đặt vào lòng Mẫu Đơn Hắn ngoan tới nỗi người xung quanh đều trợn mắt khó tin được!
Mẫu Đơn kinh ngạc nhìn hắn, cũng không nghĩ nhiều nữa, cúi đầu vuốt ve bé con trên tay, sau đó vạch ra bầu sữa, nhẹ nhàng mớm cho đứa bé
Cảm giác ướt át lại ấm áp nơi đầu ngực khiến cho nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc, ngọt ngào quẩn trong trong lồng ngực Sinh ra đứa bé, rồi chăm sóc cho chúng, cho chúng ăn, những trải nghiệm này thực sự là vô giá
Nàng đã từng tự hỏi, cảm giác làm một người mẹ là như thế nào, sẽ vui vẻ chứ, hạnh phúc chất chứa trong lồng ngực, cùng với một cảm giác trách nhiệm đầy mình
Nàng muốn nuôi dạy chúng thành những đứa trẻ mạnh mẽ nhất, xinh đẹp, giỏi giang nhất, có thể đương đầu với những cơn sóng dữ, sẽ nở những nụ cười tươi rói đối mặt với cuộc đời, tương lai phía trước!
Con của nàng, sẽ được sống một cách thoải mái, hạnh phúc, không có ép buộc gì
Bởi vì tương lai của chúng, đã có người mẹ này lo rồi!
Hy Tử Kỳ nhìn mấy đứa trẻ trong ngực, lơ đãng nhìn về phía Mẫu Đơn, lại bất ngờ được nhìn thấy một nụ cười vô cùng xinh đẹp, ấm áp, lại đầy kiêu ngạo và tự tin, chói mắt tới mức làm cho trái tim hắn nhảy lên từng đợt, từng đợt như không muốn sống!
Hơi thở của Hy Tử Kỳ ngắt quãng ngắt quãng, sau đó hắn có chút khó chịu đưa tay áp lên ngực trái, lại chạm phải đầu của một con nhóc đang say ngủ Bị đánh thức một cách thô lỗ, con bé khóc thét lên, khiến cho Hy Tử Kỳ ngẩn nga, lọ mọ dỗ dành
“Ha ha ha…” Tiếng cười khúc khích khiến cho Hy Tử Kỳ ngừng động tác, ngây ngốc nhìn Mẫu Đơn đang cười với hắn, trái tim không hiểu càng lúc càng chạy nhanh
Nàng ôm lấy tiểu bé con đang ầm ĩ, hai tay hai đứa vuốt ve dỗ dành, tựa như thiên thần vậy
===