- Nói cho ta biết, tên của ngươi.
Kỷ Ninh nói:
- A La Dịch, ngươi vẫn là nghĩ làm sao ở trên Sinh Tử Ma Bàn sống sót đi, hiện tại nên đến phiên các ngươi.
Sắc mặt của A La Dịch, Phù Khai đều biến hóa, nhìn về phía đối phương.
Đúng vậy a.
Năm tràng quyết đấu đã tiến hành ba trận, còn thừa lại hai trận cuối cùng, tuy Tổ Thần có thể nói yêu nghiệt này đáng giá chú ý, nhưng đối với bọn họ mà nói, Vĩnh Hằng Thần Huyết mới là trọng yếu nhất. Mà nắm chắc lớn nhất tranh đoạt Vĩnh Hằng Thần Huyết đúng là hai đội ngũ của A La Dịch cùng Phù Khai. Trong lúc nhất thời bọn hắn đều không có nhiều lời với Kỷ Ninh, Kỷ Ninh thì cười cười, cùng Tô Vưu Cơ đi tới bên cạnh Phược Long Thế Giới Thần.
- Kỷ Ninh huynh đệ, ngươi che dấu thực sâu a.
Phược Long Thế Giới Thần truyền âm nói với Kỷ Ninh.
- Kính xin Phược Long sư huynh thông cảm.
Kỷ Ninh nói.
- Ha ha, ta minh bạch.
Phược Long Thế Giới Thần nở nụ cười, hắn cũng chỉ thuận miệng nói, hắn đương nhiên minh bạch nỗi khổ tâm của Kỷ Ninh, cái gọi là cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ! Cho dù yêu nghiệt Tổ Thần trong truyền thuyết kia thật sự tồn tại, cũng ẩn giấu thực lực, sẽ không dễ dàng để cho người biết được! Lần này Kỷ Ninh cũng là không có biện pháp mới bạo lộ.
Lúc này tâm tính của Phược Long Thế Giới Thần cũng bất đồng trước đó, trước đó bởi vì thân phận của Kỷ Ninh mà ngang hàng đối đãi, nhưng bây giờ bởi vì Kỷ Ninh yêu nghiệt, để cho hắn tự nhiên có tâm kết giao, dù sao Kỷ Ninh chỉ là Tổ Thần, lại có thực lực không thua gì hắn, tương lai còn chịu nổi sao?
- Hôm nay thực lực của ngươi bạo lộ, chờ ra Vạn Thần Phủ, phải cẩn thận chút ít. Hai người gọi A La Dịch, Phù Khai kia, cho ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Hơn nữa bọn hắn vậy mà có thể để Thế Giới Thần đỉnh phong làm tôi tớ, thật sự quá không thể tưởng tượng nổi, đích thị là bối cảnh đáng sợ.
Phược Long Thế Giới Thần truyền âm nói.
- Nói không chừng sau khi rời khỏi đây, bọn hắn sẽ nhìn chằm chằm vào ngươi.
Kỷ Ninh lại nhẹ nhàng gật đầu.
Đúng vậy.
Hai chi đội ngũ của A La Dịch cùng Phù Khai, trước đó cũng nói, ba cái trước hơi yếu chút ít, bốn cái đằng sau đều là Thế Giới Thần viên mãn! Phù Khai, A La Dịch là Thế Giới Thần viên mãn, bọn hắn có một Thế Giới Thần viên mãn làm tôi tớ. Thực lực tương đương tôi tớ, lại có thể làm cho đối phương cam nguyện. Cái này rất không thể tưởng tượng nổi.
- Hôm nay kiếm thuật của ta, chỉ kém một tia cuối cùng. . . Ta liền nghĩ biện pháp, ở trong Vạn Thần phủ đột phá đến Thế Giới cảnh a.
Kỷ Ninh nói thầm.
Chờ sự tình lần này giải quyết, A La Dịch cùng Phù Khai hoàn toàn chính xác có khả năng rất lớn bắt sống mình, ép mình làm tôi tớ!
Thực lực của mình vẫn yếu chút ít, chờ đột phá thành Thế Giới cảnh, vậy thì thật sự không sợ.
. . .
- Hiện tại đến trận thứ tư.
Thanh âm của nam tử ba mắt mang theo một tia trêu tức, ánh mắt đảo qua hai chi đội ngũ của A La Dịch, Phù Khai.
- Ngươi!
Nam tử ba mắt trực tiếp chỉ thanh niên huyết bào A La Dịch.
Sắc mặt của A La Dịch khẽ biến, rốt cục đến phiên mình rồi, bất quá đối thủ của hắn là ai đây? A La Dịch nhìn về phía thanh niên áo vàng Phù Khai cách đó không xa, cùng với tên nam tử sau lưng Phù Khai.
- Còn có. . . Ngươi!
Nam tử ba mắt chỉ thanh niên gầy gò.
- Bốc Tín.
Phù Khai truyền âm nói với tôi tớ của mình.
- Chủ nhân.
Nam tử gầy gò cung kính truyền âm đáp.
- Ngươi có lẽ rất rõ ràng, lần này tranh đoạt Vĩnh Hằng Thần Huyết đối với ta trọng yếu cỡ nào, nếu như không chiếm được Vĩnh Hằng Thần Huyết, ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngươi cũng sẽ đồng dạng chết theo, thậm chí tông môn sau lưng ngươi cũng sẽ không may. . . Ngươi có lẽ tinh tường, ta chết, cha ta sẽ tức giận như thế nào.
Phù Khai truyền âm nói.
Con ngươi của Bốc Tín Thế Giới Thần co rụt lại.
Phụ thân của Phù Khai, cái kia là Đại Ma Đầu chân chính, tồn tại vô cùng đáng sợ, muốn hủy diệt tông phái của hắn dễ dàng.
- Nếu như ta được Vĩnh Hằng Thần Huyết, ta sẽ một bước lên trời! Mà lần tranh đoạt Vĩnh Hằng Thần Huyết này, đối thủ lớn nhất của ta chính là A La Dịch, chỉ cần ngươi có thể giết hắn, cuối cùng nhất ta được đến Vĩnh Hằng Thần Huyết, ta hiện tại có thể hứa hẹn ngươi, ban cho ngươi một viên Thâu Thiên Sinh Tử Đan. Mà tông môn của ngươi cũng vĩnh viễn được ta che chở!
Phù Khai truyền âm nói.
- Chủ nhân yên tâm, Bốc Tín nhất định hết sức mà chiến.
Bốc Tín Thế Giới Thần truyền âm nói.
- Ta muốn không phải ngươi hết sức mà chiến, mà là giết A La Dịch! Nếu như ta thất bại, bỏ mình, ngươi thân là tôi tớ của ta, ngươi cũng hẳn phải chết. Ta biết rõ ngươi khẳng định hết sức, nhưng mà ngươi phải dùng tất cả trí tuệ, nghĩ biện pháp giết hắn đi.
Phù Khai cắn răng một cái, trong tay xuất hiện quả cầu bằng ngọc màu xanh biếc.
- Bảo vật này của ta, liền tạm thời cho ngươi mượn.
Một khác, A La Dịch thấy một màn như vậy, chứng kiến Phù Khai lấy ra quả cầu bằng ngọc xanh biếc kia, không khỏi biến sắc.
- Ta nhắc nhở một lần. . .
Nam tử ba mắt bỗng nhiên nói.
- Hết thảy bảo vật, pháp bảo, Khôi Lỗi, trùng thú,… thậm chí Tổ Thần dưới trướng, chỉ có thể ở Sinh Tử Ma Bàn dùng một lần! Cấm sử dụng lần thứ hai! Ngươi cho tôi tớ ngươi dùng, chính ngươi lại không có biện pháp dùng lại.
- Vì sao như vậy?
Thanh niên áo vàng Phù Khai kinh hãi.
- Trước đó không có nói a.
- Bởi vì lúc trước không có ai cho mượn bảo vật.
Nam tử ba mắt lạnh nhạt nói.
- Hiện tại ta đã nói, ngươi muốn cho hắn mượn dùng, cứ tiếp tục cấp cho hắn a.
- Ha ha ha. . .
Thanh niên huyết bào A La Dịch cười ha hả.
- Phù Khai, có gan ngươi liền cho tôi tớ mượn a.
Thanh niên áo vàng Phù Khai chần chờ, nhìn tôi tớ, phân phó nói:
- Hết thảy chỉ có thể dựa vào chính ngươi.
- Minh bạch, chủ nhân.
Bốc Tín Thế Giới Thần đáp.
Chủ nhân của hắn lát nữa cũng phải tiến hành trận quyết đấu thứ năm, Vĩnh Hằng kỳ bảo trân quý kia ở trên Sinh Tử Ma Bàn chỉ có thể sử dụng một lần, như vậy thực cấp cho hắn mới kỳ quái!
. . .
Hô, hô.
Hai đạo thân ảnh bay đến trên Sinh Tử Đại Ma Bàn, thanh niên huyết bào A La Dịch cùng Bốc Tín Thế Giới Thần xa xa tương đối, hào quang chung quanh đã ngưng tụ đại lượng Kim giáp chiến sĩ, nhưng ánh mắt của hai vị Thế Giới Thần này đều ở trên người đối phương, không nhìn những Kim giáp chiến sĩ kia.