- Vậy kết quả sao rồi?
Tô Vưu Cơ hỏi, nàng không biết Kỷ Ninh một mình trốn về, hay là thắng trận đại chiến kia.
- Ta vẫn còn đang đứng ở đây, ngươi thử nói xem kết quả như thế nào?
Kỷ Ninh nói:
- Hai người bọn họ đã thất bại, đã chết tại chỗ.
Tô Vưu Cơ không tham chiến, cho nên kỳ thật trong lòng cũng đang một mực lo lắng. Nàng biết Phù Khai và A La Dịch rất là lợi hại. Đặc biệt là A La Dịch, đây chính là tồn tại siêu việt Thế Giới thần đỉnh phong a. Mà lại sát khí ngập trời, rõ ràng là hạng người thiện chiến. Tăng thêm một ít thủ đoạn ngoại lực khác, cho nên nàng mới luôn lo lắng như vậy. Phải biết rằng sinh tử của nàng và Kỷ Ninh bị buộc lại với nhau, nếu như Kỷ Ninh chết, như vậy nàng cũng sẽ chết.
- Bây giờ chúng ta đang đi đâu?
Tô Vưu Cơ hỏi.
- Về Đại Mạc Viện một chuyến trước, sau đó sẽ rời đi.
Kỷ Ninh nhìn bên ngoài, về Đại Mạc Viện xử lý xong Vĩnh Hằng thần huyết rồi mới lại đi a.
Cưỡi phi chu, lại dựa vào Thời không truyền tống trận trở về Đại Mạc vĩnh hằng giới.
- Đại Mạc Viện, đã đến rồi.
Kỷ Ninh và Tô Vưu Cơ đạp nước mà đi, rất nhanh đã đi tới hòn đảo giữa hồ của Đại Mạc Viện. Ở bên cạnh hòn đảo này đang có một nam tử mặc trường bào rộng thùng thình, tóc đỏ mỉm cười đứng đó:
- Bắc Minh huynh đệ, chúc mừng đột phá đến Thế Giới Cảnh. Hỏa tiên tử cũng đã đột phá? Xem ra lần này đi ra ngoài, thu hoạch của hai vị cũng không nhỏ nha.
- Tề Trường huynh, sao ngươi lại ở đây?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Sư tôn chỉ phân phó ta đứng đây chờ ngươi mà thôi.
Nam tử tóc đỏ cười nói:
- Đi thôi, theo ta đi gặp sư tôn.
Kỷ Ninh âm thầm kinh ngạc.
Không hổ là Đại Mạc Đạo Quân. Giọt Vĩnh Hằng thần huyết này quả thực phải nhờ đối phương hỗ trợ xử lý, thế nhưng hắn còn chưa nói với đối phương thì đối phương lại sớm biết như vậy a. Còn để cho đệ tử đứng đây nghênh đón. . .
- Vưu Cơ, ngươi đi tới Thủy Liên Cư trước đi.
Kỷ Ninh phân phó.
- Vâng.
Tô Vưu Cơ ngoan ngoãn rời điv.
- Tề Trường huynh, mời.
Kỷ Ninh và nam tử tóc đỏ sóng vai mà đi, toàn bộ bên trong Đại Mạc Viện cũng có bố cục tinh diệu, giống như là một trận pháp huyền diệu vậy. Nếu như không có người dẫn dắt, quả thực Kỷ Ninh cũng không biết được Đại Mạc Đạo Quân ở đâu. Rất nhanh hai người đã đi tới một cái đình tĩnh lặng.
Cái đình này vô cùng đơn sơ, Đại Mạc Đạo Quân nhàn nhã khoanh chân ngồi đó. Trên cái bàn trước mặt hắn chỉ có một bầu rượu.
- Sư tôn, đệ tử đã đưa Bắc Minh đến.
Nam tử tóc đỏ cung kính nói.
- Ngươi lui xuống trước đi.
Đại Mạc Đạo Quân nói một câu.
Nam tử tóc đỏ cung kính tuân mệnh, sau đó lập tức thối lui. Mà ánh mắt của Đại Mạc Đạo Quân cũng đã rơi vào trên người Kỷ Ninh, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, chỉ vào phía đối diện rồi nói:
- Ngồi đi.
- Đa tạ Đạo Quân.
Kỷ Ninh khoanh chân ngồi ở phía đối diện Đại Mạc Đạo Quân.
- Thành Thế Giới Cảnh rồi sao? Nếu như Thiên Nhất lão ca biết rõ, nhất định sẽ rất cao hứng.
Đại Mạc Đạo Quân cười nói:
- Sáng sớm ngày hôm nay ta đã cảm ứng được có một chuyện. Ta cẩn thận tính toán, là ngươi có việc muốn mời ta hỗ trợ.
- Vâng.
Kỷ Ninh lập tức nói:
- Quả thực đúng là có một chuyện, vãn bối ở trong Vạn Thần phủ kia, dưới cơ duyên xảo hợp đã nhận được một loại bảo vật, tên là Vĩnh Hằng thần huyết.
- Vĩnh Hằng thần huyết?
Trên mặt Đại Mạc Đạo Quân hiện lên vẻ giật mình.
Mặc dù hắn tự ý suy diễn, thế nhưng cũng không phải suy diễn là có thể biết ra được tất cả mọi chuyện. Đặc biệt là suy diễn tương lai càng vô cùng mơ hồ.
Suy diễn quá khứ thì lại tương đối dễ dàng, bởi vì quá khứ đã xảy ra rồi, thế nhưng tương lai còn chưa từng xảy ra, cho nên cũng có rất nhiều khả năng! Suy diễn tương lai thì gần như chỉ có thể suy diễn ra một ít khả năng tương đối lớn mà thôi.
Ví dụ như chuyện Kỷ Ninh muốn mời hắn hỗ trợ, bởi vì liên quan đến bản thân Đại Mạc Đạo Quân, cho nên hắn có thể cảm ứng được. Vừa mới suy diễn một chút đã biết rõ là Kỷ Ninh muốn mời hắn hỗ trợ. Bởi vì lúc này kỳ thật Kỷ Ninh đã đến Đại Mạc vĩnh hằng giới, lại đang đi bộ tới. Cho nên chuyện này thuộc về loại xác suất cực kỳ cao.
- Là giọt Vĩnh Hằng thần huyết của Mai Lạc Ba Đại Đế kia hay sao?
Đại Mạc Đạo Quân lập tức hỏi.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu, nói:
- Cái giọt Vĩnh Hằng thần huyết này nghe nói khiến cho Vĩnh Hằng nhất tộc vô cùng điên cuồng.
- Đương nhiên phải điên cuồng rồi.
Hai mắt Đại Mạc Đạo Quân sáng ngời, cười khen:
- Một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này cơ hồ là nửa tính mạng của Mai Lạc Ba Đại Đế. Mai Lạc Ba Đại Đế cũng phải trải qua năm tháng dài dằng dặc thì mới có thể khôi phục được nguyên khí. Giá trị của một giọt Vĩnh Hằng thần huyết này không thể hạn lượng. Đó chính là bảo bối muốn mua cũng không có chỗ mua a. Đặc biệt là lực hấp dẫn đối với Vĩnh Hằng nhất tộc còn vượt quá sự tưởng tượng của ngươi.
Kỷ Ninh nói:
- Ta nghe trận linh của Vạn Thần phủ nói, cho nên cũng rất đau đầu chuyện phải xử lý Vĩnh Hằng thần huyết như thế nào. Cho nên ta muốn đến mời Đạo Quân hỗ trợ.
- Đúng vậy, phương pháp đơn giản nhất chính là trực tiếp hiến cho Đạo Minh.
Đại Mạc Đạo Quân cười nói:
- Chỉ có điều ta cũng có một phương pháp khác. Chỉ là không biết ngươi có đồng ý hay không mà thôi.
- Mời Đạo Quân nói.
Kỷ Ninh nói.
- Mang giọt Vĩnh Hằng thần huyết này trực tiếp bán ta.
Đại Mạc Đạo Quân nói.
- Ồ?
Kỷ Ninh có chút sửng sốt.
- Ngươi hiến cho Đạo Minh, đoán chừng bên Đạo Minh sẽ cho ngươi hai ngàn trăm phương Hỗn Độn linh dịch, đồng thời cũng nhét ngươi vào bên trong Đạo Minh. Nếu như ngươi bán cho ta, mặc dù không thể trực tiếp tiến vào Đạo Minh. Thế nhưng dùng thực lực của ngươi, tương lai cũng có thể đi vào Đạo Minh a. Hơn nữa ta lại cho ngươi ba trăm vạn phương!
Đại Mạc Đạo Quân nói tiếp:
- Ngươi muốn pháp môn gì, các loại bảo vật gì thì cũng cứ nói, triệt tiêu số lượng Hỗn Độn linh dịch là được.
Quả thực Đại Mạc Đạo Quân rất muốn giọt Vĩnh Hằng thần huyết này.
Đối với Đạo Minh mà nói, công dụng cũng không có cao như vậy. Chỉ là Vĩnh Hằng thần huyết quá mức hiếm thấy! Nếu như bên trong Đạo Minh có một giọt Vĩnh Hằng thần huyết xuất hiện, nhất định sẽ bị một ít Sinh Tử Đạo Quân cường đại, thậm chí là Vĩnh Hằng Đế Quân trực tiếp mua đi. Mà khi đó Đại Mạc Đạo Quân sẽ không đoạt được. Bởi vì những Sinh Tử Đạo Quân cường đại kia đều muốn nghiên cứu thứ này.