- Ở đây, trên phương diện tâm lực coi như ta hơi có chút cảm ngộ, thế nhưng cũng không phục tùng được nó.
Tam Thanh đạo nhân lắc đầu.
Trong lúc nhất thời, mỗi người ở đây đều líu lưỡi.
Năm người bọn họ tăng thêm Bồ Đề là sáu vị, tất cả đều đã thất bại?
Cần biết đám người Tam Thanh đạo nhân, mỗi một người cơ hồ đều là tâm lực tầng thứ tư a. Đặc biệt là Tam Thanh đạo nhân, phương diện vận dụng tâm lực cũng không chênh lệch chút nào với Nguyên Lão Nhân a.
- Ngược lại Kỷ Ninh tiểu hữu, ở phương diện vạ dụng tâm lực lại cực kỳ có thiên phú.
Toại Nhân Thị nhìn Kỷ Ninh, tán thán nói:
- Năm đó vừa mới tu luyện mấy chục năm đã có thể tự mình ngộ ra pháp môn tâm lực thần kiếm. Bề sau lúc chiến tranh giới vực càng ngộ ra pháp môn tâm lực thần hồn. Mà bây giờ cũng đã luyện thành môn Cửu Giác Điện Xà độn thuật này, ngay cả ta cũng phải vô cùng bội phục.
Kỷ Ninh cảm nhận được ánh mắt của Nhân Hoàng Toại Nhân Thị đang nhìn mình, rất là ôn hòa, rất là yêu thích, càng tán dương ở trước mặt rất nhiều Đại Năng Giả. Chuyện này khiến cho Kỷ Ninh hổ thẹn không thôi, dù sao mình trên thực tế là dựa vào Hỗn Độn linh dịch mới có thể luyện thành a.
Hắn lại không biết. . .
Toại Nhân Thị làm Đại Năng Giả xưa nhất của Nhân tộc, đối với người kinh tài tuyệt diễm trong đám vãn bối Nhân tộc cũng coi như là tử tôn của hắn. Đương nhiên hắn sẽ ra sức bảo vệ. Dù sao năm đó Nữ Oa cũng chỉ làm ra ít người như vậy mà thôi. Nhiều đời sinh sôi nảy nở, nói không chừng bên trong cơ thể của Kỷ Ninh lại có huyết mạch của Toại Nhân Thị a.
Tăng thêm, ở bên trong mấy vị tồn tại cao cấp nhất này, Toại Nhân Thị lại tu luyện Cửu Giác Điện Xà độn thuật. Cho nên Toại Nhân Thị vẫn cảm thấy mình thua thiệt Kỷ Ninh a.
. . .
- Bộ pháp môn này, tu luyện có nhiều chỗ khó xử. Mà bây giờ ta chỉ mới nói tới một chỗ trong đó mà thôi.
Toại Nhân Thị nhìn về phía Lôi Thần Thiên Tôn, nói:
- Lôi Thần, bây giờ ngươi còn cho rằng ngươi có thể luyện thành được nữa không? Ta nhớ, tâm lực của ngươi mới đạt tới tầng thứ hai a.
Lôi Thần Thiên Tôn trầm mặc không nói.
Trong lòng của hắn tràn ngập không cam lòng!
Thế nhưng chính hắn cũng hiểu rõ, ngay cả đám n gười Tam Thanh đạo nhân dùng tâm lực phục tùng cũng không được, hắn muốn phục tùng khả năng lại càng xa vời a.
- Cho nên Lôi Thần…
Bồ Đề ở một bên lạnh nhạt nói:
- Đừng tưởng rằng Kỷ Ninh có thể luyện thành thì ngươi nhất định sẽ có thể luyện thành. Bực độn thuật tuyệt đỉnh này, thực lực, thiên phú, cơ duyên, thiếu một thứ cũng không được!
- Một Thiên Thần Chân Tiên nho nhỏ cũng lấy ra đánh đồng với ta hay sao?
Lôi Thần Thiên Tôn có chút nổi giận, không khỏi quát lớn một tiếng.
- Hậu Nghệ năm đó cũng chỉ là Thiên Thần Chân Tiên mà thôi.
Bồ Đề lạnh nhạt nói.
- Ngươi. . .
Lôi Thần Thiên Tôn khó thở.
- Nếu như ngươi vẫn giữ tính tình này, sợ rằng tâm lực của ngươi sẽ càng khó đột phá.
Bồ Đề nói xong một câu cũng chẳng muốn nhiều lời nữa.
Như đám người Lôi Thần Thiên Tôn vậy, từ lúc từ trong Hỗn Độn thai nghén sinh ra. Từ nhỏ đã là Chân Thần! Thế nhưng có được tất có mất, bọn họ không có từng bước một đi tới từ lúc nhỏ yếu, không có tôi luyện tâm linh đủ. Cho nên những Chân Thần, Tổ Thần từ trong Hỗn Độn sinh ra này đều có tâm lực quá bình thường, cho dù là người đã từng lựa chọn được ăn cả ngã về không để chuyển thế như Tam Thanh đạo nhân, Phật Tổ Như Lai thì cũng chỉ có tâm lực tầng thứ tư mà thôi. Mà những người mới chỉ có hóa thân chuyển thế thì tâm lực lại càng yếu hơn một chút.
Hiển nhiên Lôi Thần Thiên Tôn chính là điển hình trong đó.
Từ nhỏ đã cường đại, dị thường kiêu ngạo, bởi vì thực lực cường đại cho nên có thể khống chế sinh tử của người khác, sinh ra tính tình thô bạo.
Đối đãi với kẻ yếu. . . Từ sâu trong lòng hắn đã rất xem thường.
Những người kia chỉ là con sâu cái kiến nhỏ yếu mà thôi! Hắn là Chân Thần từ trong Hỗn Độn sinh ra đời, những tiểu gia hỏa nhỏ yếu kia thì tính toán là cái gì chứ?
- Đi thôi, về phần pháp môn này truyền thụ như thế nào. Chắc chắn chúng ta sẽ thương lượng ra biện pháp. Nhất định không thể để cho bên Vô Gian Môn kia chiếm được tiện nghi.
Tam Thanh đạo nhân mở miệng.
- Đi.
- Đi.
Lập tức, hóa thân của từng người từng người nhanh chóng tiêu tán rời đi, Ngu Khâu đạo nhân cũng xé rách hư không mà đi. Mà Lôi Thần Thiên Tôn thì nhìn qua Kỷ Ninh, sau đó mới lập tức mới rời đi. Hiển nhiên trong lòng Lôi Thần Thiên Tôn đã giận chó đánh mèo sang chỗ Kỷ Ninh. Lần này hắn ở trước mặt rất nhiều Đại Năng Giả đã mất đi tất cả thể diện, mà tất cả ngọn nguồn đều là vì Kỷ Ninh này.
Một Thiên Thần Chân Tiên nho nhỏ mà thôi!
- Đồ nhi, không cần so đo với tên Lôi Thần kia làm gì.
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, cười nói:
- Hắn từ nhỏ đã là Chân Thần, chỉ là vận khí tốt hơn một chút mà thôi, dùng đạo tâm như vậy của hắn. . . Cho tới bây giờ đã là cực hạn rồi, đừng mơ có thể tiến thêm được một chút nào nữa.
- Đệ tử sao có thể tức giận được cơ chứ?
Kỷ Ninh liền nói.
- Được rồi.
Bồ Đề gật đầu:
- Đi thôi.
. . .
Ở bên trong thế giới lao ngục, trên bầu trời rộng lớn vô tận có vô số Thần Vân rậm rạp. Thứ huyền diệu này bắt đầu từ đại trận trích xuất tinh hoa trong Hỗn Độn ngưng tụ thành Hỗn Độn linh dịch.
Mặc dù Kỷ Ninh đã đàm phán với Thần Vương, lại gặp được chúng Chân Thần Đạo Tổ. Thế nhưng hai đại phân thân của bản tôn ở đây vẫn đang tiến hành Càn quét như trước.
Cửu Giác Điện Xà độn thuật là từ nơi nào đến? Thế giới lao ngục trong đến!
Kỷ Ninh rất rõ ràng.
Đây là cơ duyên.
Phải nắm chặt không buông!
- Ta đường đường là Thiên Tị Chân Thần tung hoành mấy Hỗn Độn kỷ nguyên. Loại Chân Tiên nhỏ yếu như ngươi, ta đã giết mấy trăm người. Không ngờ hôm nay lại chết ở trong tay con sâu cái kiến như ngươi. Thật sự là chê cười, chê cười a.
Một vị Chân Thần trên người có xích sắt, quần áo rách rưới ngửa đầu gào thét.
Oanh ~~~
Toàn bộ đều nổ ầm ầm, bên trong trận pháp cấm chế có một mảnh chấn động.
Ở bên ngoài trận pháp cấm chế có một Kỷ Ninh mặc áo bào trắng đang duy trì Bát Hỏa Càn Khôn Giới, hắn cảm nhận được ba thanh thần kiếm ở trong cơ thể hút vào lệ khí oán khí rồi nhanh chóng phát triển. Bắc Minh Kiếm đã đưa ra ngoài, cũng không thể lãng phí những oán khí lệ khí của người này. Đương nhiên hắn lại làm ra ba thanh thần kiếm để đào tạo. Nó cũng được Kỷ Ninh đặt tên là Bắc Minh Kiếm, từ đó Bắc Minh Kiếm cũng có trọn vẹn sáu thanh.