- Bảo tàng rất khó lấy, hơn vạn tu luyện giả đi nếm thử, cũng không nhất định có một cái có thể thành công lấy ra.
Kỷ Ninh cảm khái, tuy rất khó lấy, nhưng bảo tàng chi môn này đã mở ra, theo thời gian trôi qua, tu luyện giả không ngừng tiến đến, cuối cùng có một ngày sẽ bị lấy đi.
Ào ào.
Kỷ Ninh, Phược Long Thế Giới Thần cất bước xuyên qua hào quang mịt mờ, tiến nhập không gian bảo tàng, hai người bọn họ càng thêm cẩn thận, bởi vì nơi này có Vạn Thần Đạo Quân lưu lại cấm chế, nếu như xúc phạm một tí kiêng kị, Đạo Quân cũng khó có thể sống!
- Thi thể.
Kỷ Ninh thấy được ở trung ương không gian bảo tàng, có một cỗ thạch quan, trong thạch quan ẩn ẩn có thể chứng kiến một cỗ thi thể, phía trên thạch quan thì lơ lửng một quang cầu.
Dựa theo tình báo, Kỷ Ninh cùng Phược Long Thế Giới Thần đều biết, trong quang cầu cất giấu bảo tàng! Toàn bộ Vạn Trùng Sơn có một vạn bảo tàng, lẫn nhau đều bất đồng. . . Có là bảo vật cường đại, ví dụ như Vĩnh Hằng Thần Binh. . . Có thì khoảng mười kiện tám kiện Đạo Chi Thần Binh. . . Có thì là một môn cấm thuật lợi hại. . . một môn thần thông lợi hại. . . Cũng có thể là một ít truyền thừa đặc thù. . .
Tóm lại, hết thảy đều có thể.
- Phược Long sư huynh, ngươi đi thử trước đi.
Kỷ Ninh nói.
- Tốt, ta trước đi thử xem.
Phược Long Thế Giới Thần gật đầu, đi nhanh lên, đương hắn đi đến cách thạch quan trăm trượng, quang cầu phóng đại hào quang, lập tức tràn ngập chung quanh phạm vi trăm trượng!
Trong phạm vi trăm trượng, một mảnh mênh mông.
Kỷ Ninh căn bản nhìn không thấy Phược Long Thế Giới Thần ở bên trong rồi.
- Không biết là bảo tàng gì.
Kỷ Ninh ở một bên chờ, hắn để cho Phược Long Thế Giới Thần đi nếm thử trước, cũng là bởi vì thực lực của Phược Long Thế Giới Thần mạnh! Cho dù thực lực ẩn dấu của hắn hoàn toàn bộc phát, chỉ sợ cũng chỉ có thể ở trước mặt Phược Long Thế Giới Thần chạy thoát một mạng mà thôi. Dù sao Phược Long Thế Giới Thần là Thế Giới Thần viên mãn, cộng thêm chút ít bảo vật. . . Thực lực tuyệt không thua gì Vụ Nham Tinh Chủ, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn.
Đã qua thời gian uống cạn chung trà.
- Hô.
Từ trong không gian mênh mông trăm trượng, Phược Long Thế Giới Thần đi ra.
Hào quang cũng nhanh chóng co rút lại, co rút về trong quang cầu.
- Ai.
Phược Long Thế Giới Thần lắc đầu.
- Quả thật khó rối tinh rối mù, quá khó khăna, ta tu luyện một Hỗn Độn kỷ nguyên nữa, cũng không có hi vọng đạt được bảo tàng này.
- Cái khảo nghiệm gì?
Kỷ Ninh hỏi.
Từng bảo tàng, đều có Vạn Thần Đạo Quân lưu lại khảo nghiệm, thông qua khảo nghiệm, mới có thể mang bảo tàng đi. Bất kể là ai cũng phải tuân theo quy tắc trò chơi của Vạn Thần Đạo Quân! Có lẽ một ít Vĩnh Hằng Đế Quân, có hi vọng cưỡng ép mang đi bảo tàng này. Nhưng những Thượng cổ đại năng kia, là khinh thường làm như vậy.
Hơn nữa uy danh của Vạn Thần Đạo Quân, coi như là Vĩnh Hằng đại năng bình thường, trong nội tâm cũng kiêng kị a.
- Là một ít ảo diệu của Hỏa hành.
Phược Long Thế Giới Thần nói.
- Tuy ta ở Thủy Hỏa đều có chút tinh thông, nhưng vẫn kém rất xa.
- Hỏa hành?
Kỷ Ninh há hốc mồm.
Tuy hắn ở Hỏa hành cũng có chút cảm ngộ, thế nhưng còn kém xa lắm, ngay cả một đầu Hỏa hành Thiên Đạo cũng không có ngộ ra, muốn thông qua Vạn Thần Đạo Quân khảo nghiệm thì càng xa xôi rồi.
Tuy nói Vạn Thần Đạo Quân, đối với Tổ Thần Tổ Tiên, cùng đối với Thế Giới cảnh khảo nghiệm là bất đồng. Nhưng mình rõ ràng chênh lệch nhiều lắm. Nếu như khảo nghiệm Kiếm đạo, mình còn có thể đi thử xem.
- Hỏa hành ta cũng kém xa.
Kỷ Ninh lắc đầu.
- Để cho một tùy tùng của ta thử xem xem.
- A, là Vưu Cơ sao?
Phược Long Thế Giới Thần cười nói, tin tức Kỷ Ninh đến Vạn Thần Phủ là Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ ở trong Đại Mạc Viện truyền bá ra.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu, tâm ý khẽ động, xôn xao, Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ mặc váy dài hỏa hồng sắc xuất hiện ở một bên.
- Chủ nhân.
Tô Vưu Cơ lộ ra dáng tươi cười, lập tức chứng kiến Phược Long Thế Giới Thần, bất mãn nói.
- Phược Long tiền bối, ngươi cùng chủ nhân tới đây, cũng không cho ta chung một chỗ đi ra.
- Cái này không phải có chuyện tốt cho ngươi rồi sao.
Phược Long Thế Giới Thần cười nói.
- Chuyện tốt?
Tô Vưu Cơ nghi hoặc.
- Vưu Cơ.
Kỷ Ninh chỉ vào quang cầu lơ lửng kia.
- Chúng ta bây giờ là ở trong không gian bảo tàng của Vạn Thần Phủ Vạn Trùng Sơn.
- Bảo tàng? Nghe nói Vạn Thần Đạo Quân để lại một vạn bảo tàng a.
Tô Vưu Cơ nhìn quang cầu kia, ánh mắt nóng bỏng, lập tức nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Chủ nhân, ngươi để cho ta đi vào?
- Phược Long sư huynh đã thử qua, nhưng thất bại, cái bảo tàng này khảo nghiệm chính là Hỏa hành ảo diệu.
Kỷ Ninh nói.
- Ngươi ở Hỏa hành rất am hiểu, ở trong Tổ Thần Tổ Tiên, ngươi có lẽ xem như cao cấp nhất, cách Thế Giới cảnh cũng chỉ là một bước ngắn, có lẽ có hy vọng thông qua khảo nghiệm.
Tô Vưu Cơ nghe có chút kích động.
Nàng cũng đã được nghe nói. . .
Từng bảo tàng Vạn Thần Phủ khảo nghiệm, đối với Thế Giới cảnh khảo nghiệm càng khó, đối với Tổ Thần Tổ Tiên khảo nghiệm sẽ dễ dàng chút ít. Bất quá khảo nghiệm cũng sẽ là đồng loại. Ví dụ như khảo nghiệm Hỏa hành đạo, đối với Thế Giới cảnh, đối với Tổ Thần Tổ Tiên đều là Hỏa hành đạo. Khảo nghiệm Lôi Điện chi đạo, như vậy đối với Thế Giới cảnh, Tổ Thần Tổ Tiên đều là Lôi Điện chi đạo.
- Ta đi a?
Tô Vưu Cơ nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Đi thôi.
Kỷ Ninh gật đầu.
Tô Vưu Cơ có chút chờ mong khẩn trương đi tới, đi đến cách thạch quan trăm trượng, quang cầu kia lập tức phóng hào quang, làm cho trong phạm vi trăm trượng một mảnh mênh mông.
. . .
- Kỷ Ninh, ngươi nói Vưu Cơ có thể được bảo tàng không?
Phược Long Thế Giới Thần hỏi.
- Có lẽ có hai ba thành hi vọng.
Kỷ Ninh nói, Tô Vưu Cơ được Thiên Nhất Đạo Quân chỉ điểm, cách Thế Giới cảnh chỉ kém một tia, tùy thời có khả năng đột phá, ở Hỏa hành chi đạo có thành tựu cao như vậy, có lẽ có hi vọng.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
- So với ta càng lâu.
Phược Long Thế Giới Thần chờ mong nói.
- Ân.
Kỷ Ninh gật đầu, cũng chờ mong, mặc kệ như thế nào, bảo tàng có thể rơi vào trong tay người mình đương nhiên là tốt nhất. Nếu như bảo vật Tô Vưu Cơ không dùng đến, mà mình cùng Phược Long Thế Giới Thần vừa vặn cần dùng, hoàn toàn có thể lấy vật đổi vật.
- Hô.
Hỏa Tiên Tử Tô Vưu Cơ từ trong hào quang mênh mông đi ra.