Mãng Hoang Kỷ

Chương 396: Chương 396: Bế quan trong Hắc Bạch học cung (1)




- Vương triều Đại Hạ dùng đủ mọi cách để biến những Ứng Long Vệ thành nội vệ.

Kỷ Ninh thầm than:

- Quan trọng nhất là vương triều Đại Hạ không hề ép buộc. Tất cả đều là tự nguyện! Nên những người gia nhập này cũng chẳng thể trách nổi ai. Đúng là phương pháp hay!

- Các vị.

Ngu Lan đạo nhân cao giọng nói:

- Trở thành Ứng Long Vệ là các người đã cho cả bộ tộc của mình được hưởng phúc lây. Các ngươi có thể vạch ra một địa bàn có phạm vi một ngàn dặm trong lãnh địa của bộ tộc. Chỉ cần các ngươi còn sống là địa bàn ngàn dặm này sẽ được Ứng Long Vệ che trở! Chắc chắn sẽ không có bất kỳ thế lực nào dám xâm nhập! Kể cả An Thiều Hầu!

Kỷ Ninh nở nụ cười. Khi mình còn thiếu niên, Mộc Hiểu chân nhân đã từng nói qua việc này.

- Cho dù các ngươi có chết thì địa bàn ngàn dặm này vẫn sẽ được che trở trong khoảng ngàn năm.

Ngu Lan đạo nhân bỗng nhiên nở nụ cười như trăm hoa nở rộ:

- Nếu các ngươi trở thành nội vệ Ứng Long Vệ thì cho dù có chết, địa bàn của bộ tộc các ngươi cũng sẽ được che trở trong khoảng vạn năm!

- Vạn năm?

Kỷ Ninh kinh ngạc.

- Một vạn năm? Trong một thời gian dài như thế, nếu dốc lòng bồi dưỡng thì kiểu gì trong bộ tộc cũng sẽ có xuất hiện nhân vật lợi hại.

- Một vạn năm hòa bình?

Trong quyển sách phát cho bọn họ cũng không hề ghi lại. Ngoại trừ một vài người biết trước còn đâu đa số người mới gia nhập Ứng Long Vệ đều vô cùng khiếp sợ.

- Lúc nào cũng có thể gia nhập nội vệ Ứng Long Vệ.

Ngu Lan đạo nhân xoay người nói:

- Đi thôi. Đi ghi lại địa bàn thuộc lãnh địa của bộ tộc các ngươi.

Tới một gian phòng cổ xưa, từng người mới gia nhập Ứng Long Vệ đều vào đó vẽ địa bàn.

- Kỷ tộc, Vạn Kiếm Thành.

Kỷ Ninh cầm bút lông chấm nhẹ lên bản đồ rồi sau đó vẽ một vòng trong với Vạn Kiếm Thành là trung tâm, đại khái có phạm vi ngàn dặm. Cho bốn tòa phủ thành Đông, Tây, Nam, Bắc miễn cưỡng vào trong đó.

Lão già ngồi trước bàn sách gật đầu rồi cuốn lại bản đồ da thú của Kỷ Ninh lại, đưa cho Kỷ Ninh một khối lệnh bài nói:

- Cầm lấy. Để một người có cấp độ ít nhất là Tử Phủ luyện hóa rồi sau đó treo trước cổng thành Vạn Kiếm Thành.

Sau khi nhận lấy, Kỷ Ninh liền rời khỏi gian phòng này.

Một đám khác lại đi vào, vẽ địa bàn của bộ tộc mình ra. Có vài tán tu không có địa bàn bộ tộc thì sẽ tạm thời không vẽ.

- Lúc nào cũng có thể gia nhập nội vệ Ứng Long vệ.

Dưới chân Ngu Lan đạo nhân xuất hiện một mảnh lá sen rồi cả người nàng lơ lửng trên không trung, âm thanh ngân nga như trước:

- Hiện tại các ngươi muốn làm gì thì cứ đi làm đi. Nhưng phải nhớ kỹ một điều. Các ngươi hiện tại đã là Nhất Trảo Ứng Long Vệ. Cứ mười năm là phải kiếm đủ nhiệm vụ công đức. Đây là trách nhiệm của Ứng Long Vệ như các ngươi. Nếu các ngươi không kiếm được...Thì các ngươi sẽ bị bắt ép đi làm. Còn nếu mà vẫn không làm được nữa thì sẽ bị đuổi ra khỏi Ứng Long Vệ.

Âm thanh quanh quẩn giữa không trung.

Ngu Lan vừa nói vừa đứng trên mảnh lá sen bay về phía ngọn núi phủ mây mù ở xa xa.

- Sư huynh, bây giờ chúng ta nên làm gì?

Mộc Tử Sóc hỏi.

- Còn làm gì nữa đây?

Kỷ Ninh lắc đầu:

- Mặc dù chi nhánh Ứng Long Vệ này có rất nhiều Đạo Tàng nhưng nhất định phải có công đức thì mới có thể đổi được. Bây giờ chúng ta còn chưa có tí nào...Tốt nhất là nhanh chóng đi nhận nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ thì bên Ứng Long Vệ sẽ không gây phiền phức cho chúng ta. Bây giờ chúng ta đi nhận nhiệm vụ rồi sau đó về An Thiền thành bán hết những thứ chúng ta thu được ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch.

Mộc Tử Sóc nở nụ cười:

- Đúng.

- Đi.

Con rắn nhỏ quấn trên tay Kỷ Ninh, theo sau là con chó trắng và sư đệ Mộc Tử Sóc đi bên cạnh.

Chỉ một lát sau, hai người Kỷ Ninh đã nhận được nhiệm vụ.

- Quay về An Thiền thành!

Lúc này, Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch, Thanh Thanh cưỡi lên chiến thuyền đầu rồng, nhanh chóng xé gió bay đi, rất nhanh đã chui vào trong mây mù.

- Sư huynh, nhiệm vụ này cũng chẳng khó khăn lắm.

Mộc Tử Sóc nói:

- Theo ta, chúng ta hoàn toàn có thể nhận được nhiệm vụ hai mươi, ba mươi công đức. Hai người chúng ta mà phối hợp thì Vạn Tượng chân nhân cũng khó kiếm được kỳ phùng địch thủ!

- Khiêm tốn chút đi.

Kỷ Ninh nhếch mép nói:

- Nếu gặp phải Huyết Ảnh sư huynh, Lạp Tháp sư huynh, Hỏa Thánh sư huynh thì hai chúng ta có địch nổi bất kỳ người nào không?

- Bọn họ, bọn họ...

Mộc Tử Sóc há miệng thở dốc.

Thật đúng là không đánh lại được.

Đây đều là những người đã ngộ ra đầy đủ một Đạo, chắc chắn ngang tầm với Nguyên Thần đạo nhân.

Kỷ Ninh nói:

- Đừng tưởng giết được mấy Vạn Tượng chân nhân, vài con Vạn Tượng đại yêu là đã vô địch rồi. Hơn nữa chúng ta nhận hai nhiệm vụ có 'mười công đức'. Nên chỉ càn hoàn thành là chúng ta có thể tự do tự tại trong một trăm năm rồi.

- Đúng, một trăm năm tiêu dao là đã đủ lắm rồi.

Mộc Tử Sóc gật đầu rồi lập tức cắn răng:

- Không tới Quân Vụ Điện thì thật không thể ngờ nổi vùng đất này lại có nhiều ác nhân như thế. Hạng người gì cũng có.

- Ừ.

Trong mắt của Kỷ Ninh cũng nổi lên sát ý.

Trong Quân Vụ Điện có rất nhiều nhiệm vụ. Đa số là những nhiệm vụ đi giết những người có tội nghiệt lớn. 'Tội nghiệt' ở đây chính là do thiên đạo phán định những kẻ có tội nghiệt quấn thân. Giết những người có tội nghiệt này...cũng có thể làm số mạnh của vương triều Đại Hạ gia tăng. Vì thế nên vương triều Đại Hạ luôn luôn duy trì những việc như thế này.

- Hai tên này, một kẻ là đi giết người thường ở bốn phương để luyện 'Huyết Ngục Ma Nhãn'. Tên còn lại thì giết không biết bao nhiêu trẻ con để nuôi một con 'Quỷ Anh Vương'.

Mộc Tử Sóc lắc đầu:

- Mà đây mới chỉ là nhiệm vụ có mười công đức. Nếu mà nhiệm vụ hơn vạn công đức, trăm vạn công đức...thì phải giết tới cả đại ma đầu, thậm chí là những tồn tại đáng sợ trong vương triều Đại Hạ. Bọn chúng có vô số tội nghiệt quấn thân nhưng lại vẫn có thể vượt qua được tam tai cửu kiếp.

Nếu đi theo chính đạo thì phải có ngộ tính, phải rèn luyện đạo tâm, bước từng bước đều để lại dấu chân.

Nhưng nếu đi tà đạo thì sẽ nhanh hơn.

Tuy rằng tội nghiệt quấn thân sẽ làm...uy lực của tam tai cửu kiếp mạnh hơn. Nhưng tà đạo lại có thể làm thực lực của bản thân tăng rất nhanh nên việc ngăn cản tam tai cửu kiếp cũng dễ dàng hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.