Khi bay xuống dưới Ứng Long Thần Sơn, từng dãy dài mây mù nối tiếp nhau tạo thành những con đường hiện ra.
Chỉ thấy ở trên những con đường mây mù đó có người phi hành bằng pháp bảo, cưỡi xe, cưới linh thú. Tóm lại vừa nhìn không thấy bất kỳ người thường nào.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại phía sau, sau đó liếc mắt tới Ứng Long Thần Sơn nhìn không thấy cuối kia:
- Vậy mà Ứng Long Thần Sơn lại cao hơn Thiên Mang Điện một chút. Dù sao Thiên Mang Điện cũng là chỗ của hoàng đế Đại Hạ. Mà Ứng Long Thần Sơn chỉ là trung tâm của Ứng Long Vệ. Tại sao địa vị của nó lại cao tới vậy?
Kỷ Ninh thầm khó hiểu. Những độ cao của kiến trúc đều phải có yêu cầu nghiêm kắc. Thiên Mang Điện cao chín ngàn chín trăm chín mươi chín dặm. Bất kỳ một quận thành nào trong thiên hạ đều sẽ không có ai dám xây dựng kiến trúc cao tầm đấy. Nhưng Ứng Long Thần Sơn thì lại cao hơn một chút.
- Không hổ là vương đô.
Kỷ Ninh nói:
- Đi, trước tiên tới xem Hoàng thành.
Kỷ Ninh không nghĩ thêm nữa.
Hắn lấy ra một cỗ xe khôi lỗi. Cả cỗ xe tỏa ra sương mù, ở phía trước có một con khôi lỗi rồng đen kéo...Xe này chính là thứ Thiếu Viêm Nông để lại! Tuy rằng Thư Hoa tiên nhân để lại nhiều bảo vật hơn Thiếu Viêm Nông, tiên liễn tốt hơn cũng có, nhưng Kỷ Ninh cảm thấy tốt nhất nên khiêm tốn chút thì vẫn hơn.
Vù.
Xe rồng đen bay đi, Kỷ Ninh ngồi trên xe, ở bên cạnh là con rắn xanh và Bạch Thủy Trạch.
Rất nhanh xe đã bay tới dưới chân Hoàng thành.
Tường Hoàng thành cao hơn vạn trượng, có một cổng thành khổng lồ, ở cạnh cửa có bốn gã Thần Ma cao vạn trượng canh gác.Trong bốn gã Thần Ma này, một gã có làn da màu lửa đỏ, lỗ mũi xì ra lửa. Một tên toàn thân xanh lét, xung quanh có hơi nước phủ quanh. Một gã toàn thân màu vàng mờ, hai tròng mắt có ánh vàng sắc xảo. Còn một tên cuối cùng là một gã cực đen, trên người có một con rắn lớn cuốn quanh.
Bốn Thần Ma trông coi cửa thành, bất kể là vào hay ra Hoàng thành đều phải được sự chấp thuận của bọn hắn.
- Ôi trời ơi.
Kỷ Ninh nhìn thấy bốn Thần Ma cao vạn trượng canh cổng thành thì không khỏi kinh hãi.
- Chủ nhân, ta cảm giác hình như bốn Thần Ma này, mỗi tên đều hơn xa tên mà chúng ta gặp được ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch.
Tiểu Thanh, Bạch thúc cũng sợ hãi than.
Trong phủ đệ Thiếu Viêm tộc thuộc vương đô Đại Hạ.
- Tộc trưởng.
Một người trung niên mặc đồ đen bay vào trong thư phòng rồi quỳ xuống, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng hiếm thất:
- Tìm được Kỷ Ninh rồi.
Vũ Thần Công đang ngồi trước bàn xem sách cũng ngẩn ra rồi lập tức vui mừng nói:
- Tìm được Kỷ Ninh rồi sao?
Đã hơn một năm.
Vũ Thần Công đương nhiệm nhận lệnh của Huyền Cơ lão tổ cố gắng truy tìm tung tích của Kỷ Ninh. Nhưng một chút tung tích của Kỷ Ninh cũng không tìm ra. Thậm chí Vũ Thần Công còn đang nghĩ rằng có phải Kỷ Ninh đã trốn sang một thế giới nào đó không. Vì thế nên hắn cho rằng có thêm mười năm, hai mươi năm nữa cũng không tìm thấy Kỷ Ninh. Kỷ Ninh giết người thừa kế Thiếu Viêm tộc mà vẫn có thể tự do tự tại thật sự làm cho Thiếu Viêm tộc cảm thấy sỉ nhục. Nhưng Thiếu Viêm tộc tìm không thấy Kỷ Ninh thì biết làm thế nào đây?
Vậy mà hiện tại lại đã tìm thấy!
- Ở đâu?
Vũ Thần Công liền nói.
- Kỷ Ninh đã tới vương đô Đại Hạ. Người của chúng ta đang theo dõi sát.
Người trung niên mặc đồ đen nói.
- Vương đô Đại Hạ? Đi tới vương đô sao?
Vũ Thần Công nhíu mày.
Vương đô canh gác nghiêm ngặt, quyền lực tuyệt đối ở vương đô chính là 'hoàng tộc Đại Hạ'. Kỷ Ninh tới vương đô Đại Hạ thì ngược lại khó càng thêm khó.
- Vậy mà lại tới vương đô. Vương đô cấm chiến đấu thì làm thế nào để giải quyết tên Kỷ Ninh đây?
Vũ Thần Công mặt co mày cáu. Ở một quận thành khác thì Thiếu Viêm tộc có thể dùng tầm ảnh hưởng lớn mạnh của mình được. Nhưng ở vương đô Đại Hạ thì còn có vài thế lực khác lớn hơn cả Thiếu Viêm tộc, thậm chí còn cả 'Hạ Mang tộc' - hoàng tộc Đại Hạ thống trị tuyệt đối.
Cả Thiếu Viêm tộc, Chuyên Thủy tộc, Thiên Nông tộc cùng một đám bộ tộc lớn mạnh khác đều phải cẩn thận trước mặt hoàng tộc 'Hạ Mang tộc'.
- Nhất định phải theo dõi Kỷ Ninh thật kỹ. Xác định rõ hành tung của Kỷ Ninh.
Vũ Thần Công ra lệnh.
- Chuyện khác tạm thời không cần làm, tất cả đều phải chờ lệnh của ta.
- Dạ.
Người trung niên đồ đen đáp.
Tuy rằng năm trước Huyền Cơ lão tổ có ra lệnh, một khi phát hiện Kỷ Ninh thì phải lập tức giết chết.
Nhưng đây là vương đô Đại Hạ. Ở trong vương đô giết người... chính là khiêu khích hoàng tộc Đại Hạ! Trừ khi phái ra tử sĩ có bị tra tấn cũng không khai 'Thiếu Viêm tộc' ra.
- Cả vương đô đề phòng nghiêm ngặt, một khi chiến đấu thì chỉ ngắn ngủi một cái hô hấp, e là 'cấm quân Đại Hạ' đã tới rồi.
Vũ Thần Công suy ngẫm.
- Phải trong một hô hấp ngắn ngủi giết chết Kỷ Ninh, vả lại còn là tử sĩ...làm sao tìm được tử sĩ như thế đây? Tên Kỷ Ninh kia còn chiếm được không ít bảo vật của Thiếu Viêm Nông.
Bản thân Kỷ Ninh đã mạnh rồi, hơn nữa lại có một vài bảo vật hộ thân, cho dù là Tán tiên thì cũng khó đánh được hắn trong khoảng thời gian ngắn.
Tử sĩ đạt tới tầm như thế thật khó mà kiếm ra.
- Đi gặp lão tổ.
Vũ Thần Công không hề chần chừ.
Rất nhanh, chín con giao long kéo tiên liễn bay đi. Vũ Thần Công ngồi trên tiên liễn, gào thét rời khỏi vương đô Đại Hạ tiến vào không gian tối tăm kia.
Kỷ Ninh mang đầy bụng hiếu kỳ đi xem xét 'Hoàng thành', cũng nhìn thấy Thiên Mang Điện ở xa xa. Nhưng đáng tiếc là Thần Ma canh giữ cổng thành, với thân phận của Kỷ Ninh thì làm sao có thể vào Hoàng thành đây? Hắn lập tức cưỡi xe rồng đen rời đi.
Ở phía sau có một cái thoi dài, trên cái thoi dài đó có ba người đám lão già áo trắng. Khi trước chỉ có mình lão già áo trắng bám theo nhưng hiện tại đã có tới ba người.
- Trong đó có một Nguyên Thần đạo nhân.
Kỷ Ninh dùng thần thức cảm ứng dò xét. Lúc này hắn lập tức điều khiển thần thức của mình đổ ập tói đó.
Uỳnh.
Hám Thần Thuật! Thần thức vừa va chạm vào là nam tử cao gầy mặc đồ đen lập tức phải biến đổi sắc mặt đi không ít:
- Không ngờ thần thức của tên Kỷ Ninh lại mạnh mẽ tới vậy.
Sau một phần va chạm thần thức, ba kẻ bám đuôi đã trở nên khôn khéo hơn, không dám khiêu khích Kỷ Ninh nữa.
- Ninh nhi, bây giờ chúng ta đi đâu?
Bạch Thủy Trạch dùng tâm linh trao đổi hỏi.
- Tới Thiên Bảo Sơn.
Kỷ Ninh cũng dùng tâm linh trao đổi.