Mãng Hoang Kỷ

Chương 398: Chương 398: Buồn man mác (1)




Ở trên thuyền, Kỷ Ninh chỉ về ngọn núi phía xa xa. Bây giờ đã là lúc chạng vạng tối, mặt trời ngả về phía Tây. Ánh chiều ta chiếu lên Bắc Minh Phong làm cả ngọn núi trở nên mờ ảo đẹp đẽ:

- Tiểu Thanh, bây giờ ngươi đã là linh thú của ta. Ở Hắc Bạch học cung có rất nhiều cấm địa mà ngươi không thể đi vào. Bây giờ ngươi vào tĩnh phòng ngoan ngoãn tu luyện không nên đi những chỗ khác, không lại gây rắc rối cho ta. Hiểu chưa?

- Chủ nhân yên tâm đi.

Từ khi vào Hắc Bạch học cung, Thanh Thanh cực kỳ hưng phấn.

Kỷ Ninh cười.

Con thuyền lập tức đáp xuống.

Lập tức có vài bóng người đi ra từ phủ đệ trên Bắc Minh Phong. Đúng là sáu tên tôi tớ của Kỷ Ninh ở lại Bắc Minh Phong là Mạnh Nham, Vân Lộ, Vân Chu, Vong Vệ, Vĩ Phương, Minh Dương.

- Kỷ Ninh sư huynh.

Sáu người cùng ra đón.

- Kỷ Ninh sư huynh, nhanh như vậy mà ngươi đã trở lại rồi à. Đã gia nhập được Ứng Long Vệ chưa?

Vân Lộ nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt sáng lên. Là người xinh đẹp nhất ở đây nên dĩ nhiên nàng sẽ mời ong dẫn bướm. Có rất nhiều người theo đuổi nàng. Chỉ riêng trong đám tôi tớ của Kỷ Ninh thì ngoại trừ Vân Chu và Mạnh Nham ra còn đâu ba người còn lại đều có ý định theo đuổi nàng.

Đó là còn chưa kể tới đám tôi tớ của đệ tử ở ngọn núi khác.

Nhưng...

Nàng cũng chẳng thèm để mắt tới đám tôi tớ của đệ tử. Khi vừa nhìn thấy Kỷ Ninh, Vân Lộ lập tức thầm nghĩ trong lòng:

- Đám người kia mà so sánh với Kỷ Ninh sư huynh thì đúng là gà đất chó cảnh! Hừ, muốn là đạo lữ của Vân Lộ ta thì dù không bằng Kỷ Ninh sư huynh nhưng cũng phải bằng được một nửa. Hiện tại, bọn hắn còn chưa bằng được cái móng tay của Kỷ Ninh sư huynh.

- Ừ, đã vào được Ứng Long Vệ rồi.

Kỷ Ninh mỉm cười nói.

- Chúc mừng sư huynh.

Sáu người cùng hô lên.

Kỷ Ninh gật đầu, chỉ vào thiếu nữ áo xanh đứng ở bên:

- Đây là linh thú Thanh Thanh của ta. Các ngươi cũng nên biết.

- Thanh Thanh sư tỷ.

Mỗi người trong đám Vân Lộ cũng đều cung kính. Bởi vì bọn họ phát hiện ra Thanh Thanh tỏa ra yêu khí rất mạnh mẽ. Đây chắc chắn là đại yêu đã đạt cấp độ Vạn Tượng. Mà mấy người bọn họ thì mới chỉ là Tử Phủ tu sĩ...với lại Thanh Thanh cũng cố ý để làm những người này phải kinh sợ.

- Tốt lắm, bây giờ tất cả lui ra đi. Bạch thúc, người bố trí cho Thanh Thanh một tĩnh phòng.

Kỷ Ninh nói xong liền đi thẳng vào tĩnh phòng của mình.

- Vừa về nhà đã tu luyện rồi. Không trách tại sao lại thiên tài như thế.

Vân Lộ nhìn Kỷ Ninh xong thì gật đầu:

- Ta mà tìm đạo lữ thì cũng phải tìm một người siêng năng như sư huynh.

Trong tĩnh phòng, từng viên minh châu được khảm trên vách tường chiếu sáng toàn bộ tĩnh phòng.

Trên cái gường ngọc được điêu khắc tinh xảo, Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi đó.

- Bắt đầu đi.

Kỷ Ninh vừa lật tay lên. Trong lòng bàn tay liền xuất hiện một bình ngọc. Hắn để bình ngọc trước mặt, mở nút ra. Trong bình ngọc này có tầm sáu ngàn cân nguyên dịch nên khi vừa mở nút ra là nguyên khí trời đất nồng đậm đã ùa ra ngoài. Chỉ riêng hít thở một hơi là đã cảm thấy cả người sảng khoái rồi.

Kỷ Ninh có thần hồn mạnh mẽ, thiên tư cực cao, căn cơ cực kỳ vững chắc, tốc độ tu luyện cũng nhanh kinh người. Một Vạn Tượng chân nhân bình thường tu luyện tới mấy trăm năm cũng chưa chắc có thể tích lũy đủ số 'nguyên lực' để đột phá tới Nguyên Thần đạo nhân. Vậy mà cho dù Kỷ Ninh đã tu luyện chậm lại thì cũng chỉ cần mấy chục năm là đã đủ.

Nhưng dù vậy. Sáu ngàn cân nguyên dịch này cũng chỉ tương đương với việc Kỷ Ninh khổ tu sáu năm, hoặc cùng lắm là mười năm.

- Hút.

Kỷ Ninh há miệng ra. Nguyên dịch lập tức bay vào trong miệng.

Trong không gian Tử Phủ.

Ở chỗ 'ngọn nguồn' sâu nhất trong biển nguyên lực, bắt đầu có một luồng nguyên lực tinh khiết trào ra từ đó. Trong lúc nhất thời, cả biển nguyên lực cũng bắt đầu hơi hơi xoay lại. Mặt biển nguyên lực cũng bắt đầu dần dần dâng lên. Trong quá trình dâng lên, trong biển cũng ngưng tụ ra từng tinh hoa. Vô số tinh hoa được ngưng tụ ra.

Rào rào rào...vô số tinh hoa bắt đầu bay lên không trung.

Trên không trung trong Tử Phủ có ngàn vạn ngôi sao, sao Thái Âm, sao Thái Dương. Những ngôi sao này di chuyển với một quỹ đạo cực kỳ huyền diệu...Chúng có khả năng cảm ứng với ngôi sao ở thế giới bên ngoài nên mới có thể di chuyển như vậy. Cái này gọi là chuyển động thì sống. Ngôi sao trong không gian Tử Phủ phải di động được thì mới có thể sinh ra 'nguyên lực cảnh giới Vạn Tượng' tinh khiết.

- Rào rào rào rào...

Vô số tinh hoa bay lên trởi cao bị cuốn vào trong các ngôi sao.

Vô số ngôi sao di chuyển từ từ. Tinh hoa bị cuốn theo, bay vào toàn bộ các ngôi sau. Dĩ nhiên chủ yếu là bay về Thái Âm và Thái Dương ở trung tâm.

Ầm ầm ầm, những ngôi sao vĩnh hằng vẫn tiếp tục chuyển động không biết mệt mỏi. Mỗi một ngôi sao đều có lực hút và lực đẩy riêng làm toàn bộ thể tích của những ngôi sao đó luôn ở mức cố định. Không thể nào lớn thêm chút nào! Tuy độ lớn của chúng là cố định nhưng nếu hấp thu càng nhiều tinh hoa, Đại Đạo đạt tới trình độ nhất định thì chúng sẽ có phát sinh ra biến đổi về chất.

Uỳnh!

Nguyên lực Vạn Tượng được sinh ra từ những ngôi sao này rõ ràng đã tinh khiết hơn một tầng!

- Vạn Tượng trung kỳ.

Kỷ Ninh thầm vui mừng:

- Tốn gần hai ngàn cân nguyên dịch là đã đạt tới Vạn Tượng trung kỳ rồi. Tiếp tục!

Lại qua hồi lâu.

Lúc này, hắn đã luyện hóa được tầm hơn ba ngàn cân nguyên dịch. Vô số ngôi sao trong Tử Phủ lại bắt đầu phát sinh biến đổi về chất.

- Vạn Tượng hậu kỳ!

Kỷ Ninh mở mắt ra, nhìn bình ngọc ở trước mặt. Trong bình ngọc chỉ còn lại một ngàn cân nguyên dịch. Và từng ấy thì cũng chẳng thể đủ để đạt tới Vạn Tượng viên mãn. Dựa theo tình hình khi trước thì e là từ Vạn Tượng hậu kỳ tới Vạn Tượng viên mãn cũng phải cần tới bốn ngàn, thậm chí là năm ngàn cân nguyên dịch!

- Thật ra khó khăn nhất vẫn là từ Vạn Tượng viên mãn tới Nguyên Thần. Chỉ một bước này thôi đã phải tiêu tốn khoảng vạn cân nguyên dịch rồi.

Kỷ Ninh thổn thức.

Chẳng lẽ mình lại phải đi cướp giết một vài Vạn Tượng chân nhân?

Cái này gọi là đi sát bờ sông làm sao không để bẩn giầy.

Không cẩn thận lại gặp phải một vài Vạn Tượng chân nhân khiêm tốn hoặc có bảo vật trong người thì e là lúc đó mình chỉ có chết! Cho nên việc giết người tu tiên khác thông thường đều là do gặp phải trường hợp đặc biệt không thể không giết. Còn nếu chủ động đi giết thì cho dù có kiếm chác được một thời nhưng rồi kiểu gì cũng xong đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.