Nam tử mặc trường bào màu đen cười nói:
- Bắc Minh, dựa theo chủ nhân của ta phân phó. Người có thể đi vào đây tìm hiểu ghi nhớ, ta sẽ căn cứ vào biểu hiện của bọn hắn mà tặng cho bọn hắn một kiện bảo vật.
- Tặng một kiện bảo vật?
Hai mắt Kỷ Ninh sáng ngời.
- Lúc trước chủ nhân Ba Lâm Chí Tôn của ta an bài như vậy cũng là lo lắng chiến bại, cho nên mới cố gắng giúp trợ các Tu hành giả lần nữa quật khởi.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
- Bây giờ chúng ta sẽ đi ra ngoài, chiến đấu cùng với những Khôi Lỗi Tây Tư tộc để lại kia a. Để ta nhìn thực lực của ngươi như thế nào. Nếu biểu hiện của ngươi càng tốt thì bảo vật ta tặng cùng cũng sẽ càng tốt.
Kỷ Ninh có chút mong đợi.
- Đi thôi, để cho ta xem, một gã Đạo Quân rốt cuộc có thể mạnh tới cấp độ gì a.
Nam tử mặc trường bào màu đen có chút chờ mong, sau khi cưỡng ép ghi nhớ Chí Tôn Đạo thực chất hóa. Một khi chiến đấu sẽ nhanh chóng hấp thu cảm ngộ làm cho thực lực tăng lên. Dùng một ức hai ngàn vạn năm để ghi nhớ, sau đó sẽ là một thời kỳ bộc phát thực lực.
Bất quá theo nam tử mặc trường bào màu đen này thấy, có lẽ Bắc Minh Đạo Quân này cách cực hạn của Đạo Quân càng ngày càng gần a, muốn tăng lên chỉ sợ sẽ rất có hạn.
- Đương nhiên vãn bối sẽ cố gắng hết sức.
Kỷ Ninh nói.
Sưu.
Sau đó nam tử mặc trường bào màu đen vung tay áo, không gian chấn động bao phủ Kỷ Ninh, trực tiếp đưa Kỷ Ninh ra khỏi động thiên, ra đến di tích của Tây Tư tộc ở bên ngoài.
Trong phế tích quần cung điện liên miên không ngớt, liếc mắt nhìn không thấy được cuối cùng.
- Nơi này đã từng có hơn ba vạn tên Tây Tư tộc chính thức sinh hoạt.
Kỷ Ninh nhìn phế tích trước mắt này, có chút cảm khái:
- Thật không biết, Tây Tư tộc chính thức và Tu hành giả rốt cuộc có gì khác nhau a.
- Bắc Minh.
Phía xa xa vang lên một đạo thanh âm kinh hỉ, chỉ thấy có một đạo lưu quang nhanh chóng bay tới rồi đáp xuống, chính là Cửu Trần.
- Cuối cùng ngươi cũng đã đi ra, những năm này ta một mình ngốc nghếch chiến đấu ở đây a.
Vẻ mặt Cửu Trần giáo chủ tràn ngập vẻ vui mừng.
- Ngươi làm cho ta thất vọng, lâu như vậy cũng không có bắt được một đầu Khôi Lỗi Đế cấp a.
Kỷ Ninh nói.
- Không thể trách ta được nha. Ta tìm hiểu một ít vết cào để lại ở trong phế tích cung điện, cũng có một ít tiến bộ.
Cửu Trần vội vàng nói:
- Nhưng mà Khôi Lỗi Đế cấp ở nơi này có trên trăm cỗ, mà lại trốn ở dưới cấm chế còn sót lại của Tây Tư tộc, ta căn bản không có cách nào cường công được. Chỉ có thể chờ cơ hội. . . Có một lần, thiếu chút ta đã bắt được một đầu Khôi Lỗi Đế cấp rồi. Thế nhưng lúc đó lại có Khôi Lỗi Đế cấp khác ra ngoài hỗ trợ.
Kỷ Ninh hiểu rõ.
Đám Khôi Lỗi sẽ không ngốc nghếch để một với một! Thấy tình thế không ổn sẽ có các Khôi Lỗi khác hỗ trợ! Cho nên cho dù ba đại gia tộc trải qua nhiều đời tích lũy, thế nhưng Khôi Lỗi Đế cấp của mỗi một gia tộc vẫn chỉ có vài đầu như trước.
- Ta có một suy nghĩ.
Kỷ Ninh lập tức truyền âm nói kế hoạch của mình.
Cửu Trần nghe vậy hai mắt sáng lên:
- Ha ha. . .
- Chuyện ta có thể làm cũng chỉ có như vậy mà thôi, nếu như ngay cả như vậy mà ngươi cũng không bắt được Khôi Lỗi Đế cấp. Như vậy ta cũng không có biện pháp.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Yên tâm đi.
Cửu Trần lập tức nhớ tới cái gì đó, lập tức nói:
- A, đúng rồi, thiếu chút nữa ta quên nói. Ta chiến đấu ở trong phế tích cung điện lâu như vậy cũng đã phát hiện ra rất nhiều địa phương nguy hiểm ở bên trong phế tích cung điện này. May mà ta có Bất Tử Chi Thân, nếu không chỉ sợ mạng nhỏ cũng đã bị mất. Đây là ta địa đồ đánh dấu những chỗ có địa phương nguy hiểm mà ta phát hiện ra. Ta đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ chờ ngươi đi ra là đưa mà thôi.
Nói xong Cửu Trần ném ra một quyển trục cho Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh tiếp nhận rồi mở ra xem xét, bố cục của cung điện rất kỹ càng, bên trên có đánh dấu mọi chỗ nguy hiểm. Sắc mặt của Kỷ Ninh có chút vui mừng, nếu như không có phần địa đồ này thì hắn sẽ phải cẩn thận từng li từng tí, phải lục lọi rất lâu mới có thể biết rõ nguy hiểm a.
- Đi, bắt Khôi Lỗi đi.
Kỷ Ninh nói.
- Đi.
Cửu Trần cũng tràn ngập chiến ý.
. . .
Trải qua hơn một tháng, Cửu Trần đã tìm được cơ hội, đáng chém giết với một đầu Khôi Lỗi Đế cấp.
Sưu sưu.
Sóng biển mãnh liệt vờn quanh trăm vạn dặm chung quanh, nửa người trên của Cửu Trần giáo chủ hiện ra. Nguy nga cao lớn, cầm trong tay một thanh trường côn, trường côn giống như nước chảy không ngớt, hết sức ảo diệu.
Mặc cho Khôi Lỗi Đế cấp đấu như thế nào thì trường côn của Cửu Trần giáo chủ vẫn ở chung quanh đầu Khôi Lỗi kia. Khiến cho đầu Khôi Lỗi kia dù làm như thế nào cũng không chạy thoát được.
- Côn pháp của Cửu Trần trước đó rất là hung hãn bạo lực. Thế nhưng bây giờ đã trở nên nhu hòa hơn rồi.
Kỷ Ninh ở chỗ xa xa đang duy trì Vô Ảnh độn thuật xem cuộc chiến khẽ gật đầu, có thể vừa cương vừa nhu. Như vậy lúc chiến đấu mới có thể càng mạnh hơn nữa.
- Tuy nhiên không có cách nào hoàn toàn đánh bại đầu kia Khôi Lỗi, nhưng lại khiến cho đầu kia Khôi Lỗi trốn không thoát, thời gian dài, đầu kia Khôi Lỗi năng lượng tiêu hao hầu như không còn. Thì ra là thân bại thời điểm.
Kỷ Ninh đã suy đoán được một màn sắp xảy ra kế tiếp rồi.
Rất nhanh
- Nhanh!
Đầu Khôi Lỗi Đế cấp kia rốt cục phát ra tiếng tru cầu cứu.
Sưu.
Sưu.
Trận đại chiến này đã sớm hấp dẫn một ít đám Khôi Lỗi khác chú ý, nghe được tiếng cầu cứu của hảo hữu, lập tức có hai đầu Khôi Lỗi Đế cấp vọt ra, bắn thẳng về phía Cửu Trần.
Kỷ Ninh nhếch miệng cười cười.
- Đến rồi.
Kỷ Ninh lập tức hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ rõ ràng đã trực tiếp tăng vọt, đột phá lên gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, nghênh đón về phía hai gã Khôi Lỗi Đế cấp kia. Trước khi quan sát chỉ dẫn của Chí Tôn đạo. Tốc độ của Kỷ Ninh cũng đã gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo. Thế nhưng từ khi Tích Huyết thức đạt tới tầng thứ tư, uy lực của Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết lại gia tăng lên lên gấp đôi.
Đạo tăng lên, khiến cho Kỷ Ninh có thể thể ngộ thêm nữa, rốt cục tốc độ phi hành cũng đã đột phá bình cảnh gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
- Là ai?
- Sao lại đột nhiên xuất hiện một người như vậy chứ.
Hai gã Khôi Lỗi Đế cấp đang chuẩn bị trợ giúp đều có chút kinh hãi, trước đó Kỷ Ninh một mực duy trì Vô Ảnh độn thuật cho nên hai bọn chúng cũng không có phát hiện ra được.