Mãng Hoang Kỷ

Chương 793: Chương 793: Cảm giác nguy cơ (1)




- Mà làm sao giết được hắn?

Cô gái hỏi.

- Vạn Ma động chúng ta chuyên luyện chế khôi lỗi, chém giết không phải việc của chúng ta. Chúng ta giết được một tên địch, là có công. Mà không giết cũng chả sao.

Động chủ cười nói.

- Tên Kỷ Ninh này đến Bố Sát Tư cũng không làm gì được, là khúc xương cứng đây, thôi thì giao cho Vô Gian Môn đi. Đồ nhi, ngươi đi đi, thay ta đến gặp môn chủ Vô Gian môn, để Vô Gian môn nhanh chóng tiêu diệt mầm họa Kỷ Ninh này.

- Vâng.

Cô gái xinh đẹp cung kính tuân lệnh.

Nàng lập tức rời khỏi đại điện.

Tòa thành này vô cùng lớn, được chia ra thành rất nhiều khu vực, bên trong canh phòng cực kỳ sâm nghiêm. Cô gái xinh đẹp này chính là ái đồ của động chủ Vạn Ma động, địa vị cũng có thể so sánh với Thiên Tiên, ngay sau đó đã tới được nơi trú quân của Vô Gian môn ở gần đó.

Vương triều Đại Hạ một mực tìm kiếm hang ổ của Vô Gian môn, nhưng vẫn không tìm thấy.

Bởi vì...

Hang ổ của Vô Gian môn ở trong thế giới Đệ Ngũ này, thế giới này vô cùng cường đại, dù có là Thiên Tiên dám xông tới cũng lập tức bị giết chết. Thiên Thần Chân Tiên vào đây nếu chạy trốn ngay thì còn có thể giữ mạng, nhưng nếu dám xông vào, chỉ sợ cũng chỉ có đường chết mà thôi.

Bầu trời trên tòa thành thường xuyên có một số bóng người bay qua, có thể phi hành trong thành của thế giới Đệ Ngũ, ít nhất cũng phải là Thiên Tiên. Ở đây Thiên Tiên rất nhiều... bình thường trên không trung có thể thấy số lượng tới hơn vạn, còn tính toàn bộ Thiên Tiên ở trong thành thì càng kinh người hơn.

Bất kể là vị động chủ Vạn Ma động kia hay là môn chủ Vô Gian môn, chỉ là một lực lượng nhỏ trong thế giới Đệ Ngũ mà thôi.

...

- Nữ Tàm bái kiến môn chủ.

Cô gái xinh đẹp cung kính nói.

- Có chuyện gì?

Một cô gái tóc dài buôn xõa, mặc áo bào màu xanh đang ngồi khoanh chân, nhắm mắt. Nàng chính là môn chủ Vô Gian môn. Hai bên còn có hai người thị nữ.

Cô gái xinh đẹp cung kính nói:

- Việc này có liên quan tới một kẻ tên là Kỷ Ninh...

Nàng nói từ đầu tới cuối một cách rành mạch.

- Nhiệm vụ của sư phụ ngươi và ta giống nhau, đều là tại khu vực ba gồm thế giới Đại Hạ, thế giới Bi Sơn, thế giới Khúc Mộng.

Cô gái áo xanh mở mắt ra lạnh nhạt nói.

- Trong số đó, xâm chiếm thế giới Đại Hạ là khó khăn nhất, Vạn Ma động các ngươi lần này để xảy ra sơ suất, làm cho nhiệm vụ càng thêm khó khăn, bây giờ lại muốn ta giải quyết hậu quả. Có điều sư phụ của ngươi đã mở miệng, ta cũng đồng ý, ngươi về truyền lại lời ta... nói... Lão Ô Nha, nếu như ngay cả việc luyện chế khôi lỗi cũng làm không xong, thì nên đổi người đi nhé.

Cô gái xinh đẹp biến sắc.

Nhưng nàng cũng không dám tranh luận gì, cung kính đáp:

- Vâng.

- Đi đi.

Cô gái áo xanh lạnh nhạt nói.

Nữ Tàm lập tức lui ra.

Cô gái áo xanh lúc này mới phân phó:

- Tử Thảo.

- Môn chủ.

Thiếu nữ có hoa văn màu tím trên mặt đứng bên cạnh liền cung kính đáp.

- Vừa rồi ngươi cũng nghe được, sự việc Kỷ Ninh này giao cho ngươi, làm như thế nào, toàn bộ do ngươi quyết định, ngươi đi theo ta nhiều năm như vậy, sự tình bên thế giới Đại Hạ ngươi cũng rất quen thuộc. Chuyện này tuy có chút phiền toái, nhưng ta tin tưởng ngươi có thể làm tốt.

Ngữ khí của cô gái áo xanh trở nên hiền hòa hơn, hiển nhiên là rất mực yêu thương thị nữ dưới trướng nàng.

- Sư phó yên tâm, Kỷ Ninh này ta biết rất rõ. Có rất nhiều biện pháp đối phó hắn.

Tử Thảo cung kính nói.

- Tốt, ngươi đi xuống chuẩn bị đi, sau đó tới thế giới Đại Hạ.

Cô gái áo xanh phân phó.

Cùng ngày hôm đó.

Một thiếu nữ mặc áo bào màu vàng có thêu hoa cỏ màu tím, dẫn theo chín tên Thiên Tiên âm thầm rời khỏi thế giới Đệ Ngũ, thẳng tới thế giới Đại Hạ.

******

Quận An Thiền, tại một nơi hoang vắng cách thành An Thiền hơn mười vạn dặm, nơi đây có một hồ nước xinh đẹp, bên cạnh hồ nước còn có một căn nhà gỗ.

Cảnh sắc ngày hôm nay có phần u ám.

Hai bóng người xuất hiện phía trên bầu trời, sau đó từ từ hạ xuống.

- Tiểu Hạ, chúng ta đã trở lại rồi.

Mộc Tử Sóc hai tay ôm lấy quả cầu bằng ngọc Long Hồn Ngọc kia, nhẹ nhàng nói.

- Bãi cỏ này lúc trước bị giày xéo thành một đống bừa bộn, bây giờ lại mọc dài ra rồi.

Âm thanh nữ giới phát ra từ bên trong qua cầu, giọng điệu vui vẻ.

- May mà trận chiến năm đó không lan tới gần nhà của chúng ta.

Mộc Tử Sóc nhìn ngôi nhà gỗ.

Tòa nhà bằng gỗ này là do chính tay bọn hắn chặt cây xây dựng lên, Mộc Tử Sóc cũng dùng qua một ít thủ thuật luyện chế khôi lỗi cho nên dù đã trải qua hơn hai mươi năm, căn nhà gỗ vẫn hoàn hảo như trước không bị hư hỏng gì, thậm chí những kẻ có thực lực yếu còn không thể tiến vào bên trong.

- Không lan tới gần, chỉ bởi vì lúc đó chúng ta quá yếu, nên để cho những tên áo đen kia dễ dàng bắt được.

Mộc Tử Sóc cũng cười.

- Cuối cùng cũng tự do, cũng thoát được khỏi nơi kia, Tử Sóc, sau này chúng ta không cần phải lo lắng nhiều như vậy nữa.

Cô gái bên trong quả cầu tràn ngập vui sướng.

Kỷ Ninh đứng bên cạnh yên lặng nhìn.

Trong lòng thầm thở dài.

Kế hoạch của hắn vốn là để thần hồn của Du Hạ chuyển thế đầu thai tới Kỷ tộc, sau đó cho Mộc Tử Sóc đến giúp đỡ chuyển thế của Du Hạ, tương lai sau này sẽ tìm biện pháp để thức tỉnh trí nhớ của Du Hạ. Sự tình như nào Kỷ Ninh hiểu rõ, dù sao lục đạo luân hồi trước đây đã bị sụp đổ, nên nhóm Đại Năng Giả đều tự kiến tạo luân hồi trong địa bàn của mình.

Tất cả các loại luân hồi này đều thuộc về loại tiểu luân hồi.

Giống như luân hồi bên trong đại thế giới Tà Nguyệt chính là loại tiểu luân hồi.

- Đáng tiếc...

Kỷ Ninh nói thầm.

- Không cách nào vào luân hồi rồi, vĩnh viễn bị giam trong Long Hồn Ngọc, có lẽ Du Hạ gắng gượng được, chỉ sợ là vì tình cảm đối với sư đệ, nên còn chút vướng bận trần thế mà thôi.

- Sư huynh.

Mộc Tử Sóc đi tới

- Sư đệ.

Kỷ Ninh nhìn sư đệ, hắn có thể cảm giác được, tuy trong lòng sư đệ còn chút áy náy thống khổ, nhưng cả người đã có lại tinh thần phấn chấn, không còn dáng vẻ già nua nặng nề như trước nữa.

- Lần này nếu không nhờ có sư huynh, chỉ sợ đệ đã chết ở trong đó rồi.

Mộc Tử Sóc nói.

- Sư huynh cũng không cần để ý nữa, trở về đi. Sau này sư huynh có việc gì thì cứ đến tìm đệ.

- Hiện nay thế giới Đại Hạ sóng ngầm mãnh liệt, đệ lại là tông sư khôi lỗi, làm sao ta có thể yên tâm được?

Kỷ Ninh liền nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.