Mãng Hoang Kỷ

Chương 336: Chương 336: Căn cơ vững chắc (1)




Cần phải biết rằng những môn phái cực lớn thường sẽ chia ra làm đệ tử bên ngoài, bên trong, chân truyền, thậm chí là cả đệ tử trung tâm...Mà Hắc Bạch học cung lại chỉ có hai loại là đệ tử chính thức và tôi tớ.

Nên cho dù là tôi tớ thì cũng làm cho khắp nơi thèm muốn rồi.

- Ta mà cũng được vào Hắc Bạch học cung sao?

Mạnh Nham có cảm giác không yên lòng chút nào.

- Mạnh Nham huynh?

Vân Chu thúc giục.

- A!

Mạnh Nham gật đầu liên tục.

- Đi, đương nhiên ta sẽ đi.

**

Hắc Bạch học cung. Hai người đáp từ trên cao xuống, rất nhanh đã tới cửa phủ đệ. Hai tên trông cửa cũng cung kính hành lễ.

- Nguyên khí trời đất thật nồng đậm.

Đi vào chỗ phủ đệ này, Mạnh Nham cảm nhận được một luồng nguyên khí trời đất vô cùng nồng đậm.

- Nguyên khí trời đất trong thành An Thiền đã nồng đậm rồi. Trong phủ đệ này lại thêm cả trận pháp tụ nguyên khí, lại lúc nào cũng vận hành.

Mạnh Nham bắt đầu cẩn thận dò xét.

Vân Chu dẫn hắn đi dọc theo một hành lang. Khi vừa bước qua cánh cửa thì hắn liền nhìn thấy một đình viện rộng lớn. Trong đình viện đang có một thiếu niên mặc da thú đang ngồi đó. Bên cạnh còn có một cô nương xinh đẹp tuyệt thế đứng đó chờ sai vặt.

Lúc này trời cũng đã bắt đầu tối đen nên bóng thiếu niên da thú kia cũng trở nên mờ ảo.

- Kỷ huynh!

Mạnh Nham nhìn thấy thiếu niên mặc da thú kia thì không khỏi buột miệng.

- Tảng đá!

Kỷ Ninh cũng đứng dậy đi tới.

Mạnh Nham có cảm giác hơi câu nệ, trong lòng đầy căng thẳng.

Đây không còn là Kỷ Ninh khi còn đi cùng bọn họ tới thành An Thiền kiếm môn phái để gia nhập nữa rồi. Hắn bây giờ chính là đệ tử chính thức của môn phái 'Hắc Bạch học cung' đứng đầu quận An Thiền. Hơn nữa theo như lời của Vân Chuthì dường như Kỷ Ninh lại là một người khá nổi trội trong Hắc Bạch học cung.

- Đứng căng thẳng.

Kỷ Ninh cười hỏi.

- Mạnh Hân và Mạnh Tuấn đâu?

- Hai người bọn họ đã cùng gia nhập một môn phái rồi.

Mạnh Nham liền nói:

- Hai người bọn họ đều là Tử Phủ tiền kỳ nên cũng dễ dàng gia nhập vào môn phái. Cả hai đều gia nhập Thiên Xuyên Tông.

Nói đến đây, trong lòng Mạnh Nham cũng thầm nghẹn ngào.

Lúc trước hắn đã cực kỳ mong ước được gia nhập cùng môn phái với Mạnh Hân. Nhưng đáng tiếc. Căn cơ của hắn bị hao tổn nên không có một môn phái nào muốn nhận hắn.

- Thiên Xuyên Tông?

Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.

- Sau khi ta trở thành đệ tử chính thức của Hắc Bạch học cung, ta có khả năng thu nhận mười người làm tôi tớ. Không biết ngươi có nguyện ý làm một tôi tớ dưới trướng ta không?

Mạnh Nham nháy nháy mắt, đôi mắt sáng rực, thân thể run nhè nhẹ.

- Nguyện ý!

Mạnh Nham liền nói.

- Chỉ là tôi tớ trên danh nghĩa mà thôi. Ngươi và ta vẫn là huynh đệ tương giao.

Kỷ Ninh cười.

- Đúng rồi. Có việc gì thì ngươi cứ hỏi Bạch thúc. Hắc Bạch học cung có tương đối nhiều quy củ.

- Dạ.

Mạnh Nham gật đầu lia lịa.

Hắn chỉ sợ không có hi vọng thôi. Chứ nếu đã vào Hắc Bạch học cung thì đúng là một con đường tu tiên rộng lớn đang trải dài trước mặt hắn rồi. Hắn đương nhiêu phải cố gắng liên tục, phải cố gắng càng ngày càng mạnh lên, càng ngày càng đi xa hơn trên con đường tu tiên. Hắn thầm nhủ trong lòng.

- Tiểu Hân, chờ ta.

- Ta.

Mạnh Nham nhìn Kỷ Ninh, đôi mắt hơi đỏ lên. Vù vù một tiếng, hắn liền quỳ mọp xuống dưới đất phục lạy.

- Tảng đá!

Kỷ Ninh liền vội đỡ dậy.

- Kỷ huynh, ngươi đã cứu mạng ta, lại mở cho ta con đường tu tiên. Mạnh Nham ta không có cách nào báo đáp hết được. Chỉ cần ngươi ra lệnh một tiếng thì mặc kệ là rừng đao biển lửa ta cũng sẽ xông lên.

Mạnh Nham nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cười:

- Đứng lên đi.

Vân Chu đứng bên cạnh lại thầm oán:

- Kỷ Ninh sư huynh thiên tư tới mức nào. Đâu cần phải nhờ ngươi hỗ trợ.

- Vân Lộ.

Kỷ Ninh nhìn về phía Vân Lộ đứng ở bên, ra lệnh:

- Đi bố trí cho ta một bàn ăn để ta hàn huyên một chút với Tảng Đá.

So với ba tên tôi tớ từ bên ngoài thì dĩ nhiên Kỷ Ninh vẫn có cảm tình với Mạnh Nham hơn.

- Dạ.

Vân Lộ nghe thấy thì liền lập tức lui ra nhưng lòng thì vẫn thầm khó chịu.

- Lại thêm một tên đầu gỗ nữa!

Tên Mạnh Nham kia cũng chỉ vào liếc mắt nhìn nàng một cái rồi chẳng buồn nhìn nữa làm cho lòng nàng bắt đầu đặt ra dấu hỏi về khả năng hấp dẫn của bản thân.

*****

Hắc Bạch học cung xây dựng hướng về phía mặt trời mọc nên ban sáng ánh sáng tốt lành đó chiếu xuống làm cho cả học cung như mộng như ảo.

Kỷ Ninh đứng trên một con thuyền, hóa thành một đường sáng bay khỏi Bắc Minh Phong. Không bao lâu sau hắn đã bay tới ngọn núi của sư phụ Điện Tài tiên nhân.

- Sư phụ.

Kỷ Ninh đứng trước cửa phủ đệ cung kính nói.

- Vào đi.

Âm thanh của Điện Tài tiên nhân truyền tới.

Kỷ Ninh đi thẳng vào, dĩ nhiên những người canh cửa cũng không dám ngăn hắn. Trong phòng.

Điện Tài tiên nhân tóc đen áo choàng đen đang ngồi giữa đám mây trên giường. Khi nhìn thấy Kỷ Ninh thì càng nhìn càng hài lòng. Dạy một người đệ tử có thiên phú cực cao thì cũng rất có cảm giác hứng khởi. Điện Tài tiên nhân nói với vẻ ôn hòa:

- Kỷ Ninh. Trong ba ngày nay ngươi đã tìm hiểu thế nào rồi?

- Đệ tử đã có nhiều tiến bộ!

Kỷ Ninh cung kính nói.

- Ừ.

Điện Tài tiên nhân gật đầu nhẹ, lim dim mắt nói:

- Khi trước chưởng giáo Bích Hải đã nói cho ngươi việc liên quan tới 'Kiếm Đạo' trong Đại Đạo.

Kỷ Ninh gật đầu:

- Dạ.

- Kiếm.

Điện Tài tiên nhân nói từ tốn.

- Chính là thứ vũ khí giết người. Cũng chính là chỗ dựa vững chắc cho người tu tiên bước trên con đường vươn tới đỉnh cao chém giết mọi trở ngại.

- Kiếm Đạo chính là một loại Đạo chuyên tấn công giết chóc.

- Kiếm tiên cũng chính là ngươi tu tiên am hiểu về việc tấn công giết chóc nhất.

Điện Tài tiên nhân mỉm cười nhìn Kỷ Ninh.

- Ngươi có biết kiếm Đạo là cái gì không?

Kỷ Ninh kinh ngạc.

Rồi hắn lập tức ngơ ngẩn lắc đầu. Bản thân mình chỉ mới vừa bước vào cánh cửa Kiếm Đạo, một trong vô số Đại Đạo. Vậy thì làm sao mà biết được cái gì là 'Kiếm Đạo' đây. Với vấn đề này đúng là chẳng biết nên nói thế nào.

- Có Đạo là loại Đạo ẩn chứa ảo diệu của trời đất. Giống như Vũ Thủy Chi Đạo của ngươi, Hàn Băng Chi Đạo, Huyền Băng Chi Đạo...! Những thứ đó đều là sự giải thích cho ảo diệu của trời đất.

Kỷ Ninh gật đầu.

Những thứ đó đều là do ảo diệu của trời đất, bản thân dùng khả năng hiểu biết Đạo để thi triển ra được gọi là Thuật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.