- Có thể chém giết Bàn Cổ. Đẳng cấp như Nữ Oa Nương Nương, như vậy Cửu Phương Quốc Chủ này là Thần Ma kiêm tu, quả thực mạnh mẽ.
Kỷ Ninh không khỏi cảm thán.
Luận cường đại, Cửu Phương hỗn độn quốc còn mạnh hơn nhiều so với Tam giới a.
- Bất quá không nghĩ tới Ngũ Bảo Kiếm Thuật lại là kiếm thuật như thế.
Hai mắt Kỷ Ninh lại sáng lên, nói:
- Môn kiếm thuật này tuyệt đối không phải là thứ mà Phù Cư Đạo Tổ có khả năng sáng chế ra được. Nhất định là hắn đã lấy được tại một chỗ nào đó.
Sau khi quan sát trí nhớ của Khiếm Nhu tiên tử thì Kỷ Ninh mới biết được. . .
Pháp môn siêu việt cực hạn của Thiên Đạo, phải sau khi đạt tới Thế Giới cảnh thì mới có thể sáng chế ra được! Cũng chỉ là có khả năng mà thôi. Cũng không phải là mỗi một vị Hỗn Độn Tiên Nhân, Thế giới thần đều có thể sáng chế ra được. Ngay cả Nữ Oa Nương Nương cũng không thể sáng chế ra.
Cho dù là ở trong Cửu Phương hỗn độn quốc, loại pháp môn siêu việt cực hạn Thiên Đạo này cũng chỉ có ba loại.
Cửu Phương hỗn độn quốc có ba gã tồn tại Thế Giới cảnh, trong đó Cửu Phương Quốc Chủ có thực lực mạnh nhất. Thế nhưng hai vị tồn tại Thế Giới cảnh khác lại không thể sáng chế ra pháp môn siêu việt Thiên Đạo cực hạn. Bên trong Cửu Phương hỗn độn quốc có ba đại pháp môn siêu việt cực hạn, có hai loại là do Cửu Phương Quốc Chủ sáng chế ra.
Còn có một loại, chính là thứ mà lúc Cửu Phương Quốc Chủ chinh chiến ở trong Hỗn Độn Thế Giới đạt được.
Bực pháp môn siêu việt cực hạn Thiên Đạo này. . . Ngay cả đám người Tổ Thần Tổ Tiên cũng phải lập công lao to lớn thì mới có thể đạt được ban thưởng. Về phần đám Thiên Tiên Thiên Thần căn bản không có tư cách lấy được. Về phần Chân Thần Chân Tiên? Cũng phải là người chính thức có thiên phú kinh người, công lao rất lớn, địa vị cực cao thì mới có thể được xem.
Cho dù được xem thì mỗi người đều phải ập lời thề bổn mạng, tuyệt đối sẽ không truyền ra bên ngoài a.
Ở tỏng Cửu Phương hỗn độn quốc, chỉ có Cửu Phương Quốc Chủ mới có thể truyền thụ ba đại pháp môn này. Ngay cả đám người Tổ Thần Tổ Tiên cũng phải lập lời thề bổn mạng.
- Nói cách khác, ở trong Thế giới lao ngục này, ta căn bản cũng không có khả năng có được pháp môn siêu việt cực hạn Thiên Đạo.
Trong lòng Kỷ Ninh vô cùng rung động:
- Không nghĩ tới Phù Cư Đạo Tổ bên trong Tam giới ta lại có được pháp môn như vậy. Đây là thứ mà phải đạt tới tầng thứ như Nữ Oa Nương Nương, thậm chí tu luyện tới tình trạng cực kỳ cao thâm mới có thể ngộ ra được a.
Lại nghĩ tới việc Phù Cư Đạo Tổ chết đi ở trong Hỗn Độn, mà lúc chết đi lại sắp xếp truyền thừa, dường như đã biết rõ mình sẽ gặp nguy hiểm.
- Chỉ sợ Phù Cư Đạo Tổ đã lấy được pháp môn Ngũ Bảo Kiếm Thuật này ở một chỗ nào đó. Chỉ là hắn không muốn bạo lộ chỗ kia cho nên mới nói là mình sáng chế ra a.
Kỷ Ninh nói thầm một tiếng:
Khiếm Nhu ở bên cạnh cũng không lên tiếng, nàng biết rõ vị Khán Thủ giả ở trước mắt này đang suy tư.
- Rất tốt.
Rốt cục Kỷ Ninh cũng nhìn về phía nữ tử này, nói:
- Ta biết rõ Linh Đan của ngươi cũng không còn nhiều lắm, một lọ Linh Đan này cũng đủ để cho ngươi sống một đoạn thời gian a.
Nói xong trong tay của Kỷ Ninh xuất hiện một bình ngọc, trong bình ngọc là một ít Thuần Dương Linh Đan. Chuyện này khiến cho hai mắt Khiếm Nhu kia sáng lên.
- Tạ ơn Chân Tiên.
Khiếm Nhu vô cùng cung kính, đây chính là thứ mà nàng có nhu cầu cấp bách nhất. Kỳ thật một Thiên Tiên ở trong này không chém giết không chiến đấu, chỉ cần sống thôi thì tiêu hao pháp lực cũng rất là nhỏ bé a. Thế nhưng lại không gánh không được thời gian giam giữ quá lâu, một Hỗn Độn kỷ nguyên dài dằng dặc thế nào chứ? Chỉ tiếng riêng pháp lực tiêu hao cũng vẫn rất kinh người a.
- Ta có một chuyện muốn hỏi ngươi.
Kỷ Ninh nói.
- Xin Chân Tiên cứ hỏi.
Khiếm Nhu có chút nghi hoặc, trí nhớ của nàng đều bị đối phương biết rõ, còn có chuyện gì cần hỏi cơ chứ.
- Tin rằng ngươi cũng đã nhìn ra, Kim Đan ở trong cơ thể ta chỉ là Kim Đan nhất đẳng thấp nhất a.
Kỷ Ninh nói:
- Ta nghe nói có một loại phương pháp có thể dùng một ít Hỗn Độn kỳ vật, lại sử dụng bí pháp đặc thù, có thể khiến cho Kim Đan ở trong cơ thể xảy ra lột xác, có thể đề cao đến cấp bậc thứ hai. Mà bây giờ Thế giới lao ngục giam giữ nhiều tù phạm như vậy. Ta phải làm thế nào mới có thể từ trong những tù phạm này đạt được thứ ta cần. Khiến cho Kim Đan của ta tăng lên.
Tuy rằng nói đã đạt được trí nhớ của đối phương. Thế nhưng tư duy, phương thức làm việc của đối phương vẫn khác biệt với hắn a.
- Chân Tiên muốn giúp đỡ ai hay sao?
Khiếm Nhu nhìn Kỷ Ninh, nói.
- Chỉ một mình ta mà thôi.
Kỷ Ninh nói.
- Nói như vậy. . .
Khiếm Nhu suy tư một chút:
- Ở bên trong Thế giới lao ngục này, người yếu nhất chính là Thiên Thần Thiên Tiên, cấp thấp nhất là Chân Thần Chân Tiên, đẳng cấp cao nhất là Tổ Thần Tổ Tiên. Đám người Tổ Thần Tổ Tiên đều có thể từ trong Hỗn Độn hấp thu lực lượng, thực lực của mỗi người trong bọn hắn đều rất cường đại, chỉ sợ không phải là người mà Chân Tiên ngươi có khả năng đắc thủ a.
- Mà Thiên Thần Thiên Tiên, dù sao ở trong Cửu Phương hỗn độn quốc cũng có thực lực thấp kém, cho dù địa vị có đặc thù tới đâu. Cho dù biết rõ pháp môn đề thăng Kim đan. Như vậy nhất định cũng đã từng phát ra lời thề bổn mạng, không có khả năng truyền ra bên ngoài. Mà những Hỗn Độn kỳ vật trân quý kia, đám Thiên Thần Thiên Tiên rất ít có khả năng có được.
- Cho nên chỉ có Chân Thần Chân Tiên mà thôi.
Khiếm Nhu nhìn Kỷ Ninh, lại nói:
- Chỉ có từ trên người những tù phạm Chân Thần Chân Tiên kia thì mới có thể có thứ mà Bắc Minh đại nhân ngươi cần a.
- Những Chân Thần Chân Tiên kia đều không có đạt tới cấp độ có thể hấp thu lực lượng từ trong Hỗn Độn. Cho nên bọn hắn cũng phải dựa vào một ít Linh Đan để chèo chống. Mà nếu dùng Linh Đan để chèo chống mạng sống thì cũng được, thế nhưng nếu dùng để chiến đấu thì lại không được.
Khiếm Nhu mỉm cười nhìn qua Kỷ Ninh, nói:
- Chỉ cần Bắc Minh đại nhân ngươi không ngừng công kích Chân Thần Chân Tiên, bức bách bọn hắn tiêu hao thần lực pháp lực mà nói. Cho dù có nhiều Linh Đan hơn nữa thì cũng không chống đỡ được chiến đấu quá lâu. Cuối cùng bọn hắn sẽ bởi vì pháp lực thần lực tiêu hao hầu như không còn, cuối cùng nhất định sẽ bị mất mạng.