- Mười sáu phương.
Chỗ khác, một Hỗn Độn Tiên Nhân áo bào xám lạnh nhạt nói, để cho tên Tổ Tiên kia cắn răng bất đắc dĩ, sở dĩ hắn đột nhiên gia tăng ba phương Hỗn Độn linh dịch là muốn chấn trụ tu luyện giả khác, đáng tiếc, ai cũng tinh tường giá trị của Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc. So tài phú? Tuyệt đại đa số Tổ Thần Tổ Tiên đều không có cách nào so với Thế Giới Cảnh.
- Mười bảy phương.
- Mười tám phương.
Kỷ Ninh ở phía trên nhìn xem, sợ hãi than:
- Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc? Không nghĩ tới vật thứ nhất là bảo bối như vậy.
Tu luyện giả ở trên đường tu hành sẽ bởi vì một ít sự tình, khiến cho trong lòng có bóng mờ, thậm chí xuất hiện Tâm Ma. Tâm Ma này sẽ không ngừng làm phức tạp lấy tu luyện giả, mặc dù có thể áp chế, nhưng sẽ để cho tu luyện giả ở thời khắc mấu chốt ngộ đạo không có cách nào chính thức tĩnh tâm, tự nhiên thực lực khó có thể tăng lên. Mà Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc lại để cho tu luyện giả một ngủ ngàn năm, sau khi tỉnh lại bóng mờ, Tâm Ma trong lòng liền phảng phất như đã qua thật lâu thật lâu, sẽ trở nên mơ hồ.
Đây không phải là kỳ vật bình thường, mặc dù giá cả của nó tương đương một ít Đạo Chi Thần Binh, nhưng nó quá hiếm thấy, ví dụ như lúc bình thường ở trong Vạn Bảo Cung cần mua, Vạn Bảo Cung có thể hỗ trợ lấy tới, nhưng giá cả sẽ quý rối tinh rối mù, ít nhất là 50 phương. Có đôi khi dùng thế lực của Đại Mạc Viện lấy tới cũng cực kỳ khó, giá cả thì càng mắc.
Mà vật phẩm ở Tranh Bảo Hội, giá quy định đều rất rẻ.
Đây cũng là nguyên nhân các Đạo Quân đều đến xem, phải chăng có thể sửa mái nhà dột được không.
- Ba mươi hai phương, có giá cao hơn hay không?
Ngân Đồng nữ tử vẫn ngắm nhìn chung quanh.
- Đã như vậy...
Nói xong Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc bắt đầu chậm rãi bay xuống, khi nó hoàn toàn rơi xuống trong tay Ngân Đồng nữ tử, liền đại biểu đấu giá chấm dứt.
Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc rơi vào trong tay.
- Định giá, Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc, ba mươi hai phương.
Ngân Đồng nữ tử mở miệng nói, một nữ tử phía sau nàng tiến lên tiếp nhận Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc, sau đó đi xuống đài, đi tới chỗ Tổ Thần báo giá cuối cùng kia.
Loại bảo vật Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc này, phần lớn là các Tổ Thần Tổ Tiên nhu cầu cấp bách.
Bởi vì cảnh giới càng cao, trên tâm cảnh bình thường cũng càng mạnh, các Thế Giới Cảnh rất ít bị Tâm Ma làm phức tạp. . . Cho dù làm phức tạp, một ít Tâm Ma cường đại, cũng không phải Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc có thể áp chế. Nhất Tuyến Dẫn Hồn Mộc bình thường có thể mua được, khoảng 50 phương có thể mua xuống. Hiện tại Tranh Bảo Hội bán tiện nghi, cũng chỉ có các Tổ Thần Tổ Tiên sốt ruột.
Rất nhiều Thế Giới Cảnh chỉ nhìn xem, hiện tại còn chưa tới thời điểm bọn họ ra giá.
Kỷ Ninh ở lầu ba nhìn xem, hắn vì lần Tranh Bảo Hội này, bán đi rất nhiều bảo bối, chỉ chờ ở trên Tranh Bảo Hội mua một ít bảo vật cường đại hiếm thấy!
Trước kia Kỷ Ninh ở Đại Mạc Viện cũng hiểu rõ qua, biết rõ mỗi lần Tranh Bảo Hội, bảo vật đều rất nhiều, đủ loại, bình thường chút ít pháp bảo cơ hồ cái gì cần có đều có. Cho nên Kỷ Ninh bán đi rất nhiều bảo bối lấy được ở Tố Phong di tích, ngay cả Thường Tuyết Phiên, Thải Vân giới vốn hắn định lưu lại cũng đồng dạng bán đi.
Mặc dù Thường Tuyết Phiên có vài con Nghiệt Ma, có thể kiềm chế địch nhân, dò xét nguy hiểm, công dụng còn rất lớn. Thế nhưng Kỷ Ninh đối với loại bảo vật đại tội nghiệt này bản năng có một tia không thích, trước kia không có bảo vật tốt, liền tạm thời dùng đến. Nhưng bây giờ biết có bảo vật đến rồi, đương nhiên sẽ bán đi.
Còn Thải Vân giới là loại pháp bảo lĩnh vực, nhưng ở Vân chi đạo Kỷ Ninh không có cảm ngộ gì, trong Đạo Chi Thần Binh ẩn chứa tầng tầng cấm chế, Kỷ Ninh không có cách nào luyện hóa, uy lực chỉ có thể phát huy ra một phần nhỏ mà thôi, tự nhiên cũng bán đi rồi.
Thường Tuyết Phiên là bán trên 150 phương.
Tóm lại, bảo vật của ba vị Thế Giới cảnh kia, ngoại trừ Tuyết Giám Đồ Quyển, Nham Thạch Khôi Lỗi, cơ hồ tất cả đều bán sạch, là trực tiếp bán cho Đại Mạc Viện, bởi vì Kỷ Ninh là khách quý của Đại Mạc Viện, cho nên Đại Mạc Viện cũng không có chiếm bao nhiêu tiện nghi của Kỷ Ninh, để cho Kỷ Ninh nhận được 1580 phương Hỗn Độn linh dịch, đây là một khoản tiền lớn! Nhưng ở Tranh Bảo Hội thực sự không coi là cái gì, phải tính toán tỉ mỉ.
- Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh cùng với bức Tuyết Giám Đồ Quyển kia, đều là giá trị kinh người, bất quá đối với ta công dụng rất lớn.
Kỷ Ninh xuyên thấu qua cửa sổ nhìn đại điện.
. . .
Trong đại điện, mấy vạn tu luyện giả vờn quanh.
Ngân Đồng nữ tử lấy ra một kiện lại một kiện bảo vật, nhấc lên lần lượt dậy sóng.
Đảo mắt Tranh Bảo Hội đã giằng co hơn ba canh giờ, cái này kỳ thật chỉ là một bắt đầu, mỗi lần Tranh Bảo Hội đều kéo dài gần mười ngày đích. Dù sao lấy ra một kiện bảo vật, chỉ cần giới thiệu cùng với đấu giá hoàn thành cũng cần không ít thời gian. Một ngày xuống, cũng chỉ mấy trăm kiện bảo vật mà thôi.
- Kiện pháp bảo này.
Ngân Đồng nữ tử khẽ vươn tay, trên lòng bàn tay xuất hiện cánh chim màu trắng, chỉ thấy cánh chim màu trắng nho nhỏ này nhanh chóng biến lớn, rất nhanh liền bay đến phía trên mười trượng, cánh chim cũng cao chừng một người, toàn bộ cánh chim tản ra chấn động kỳ dị lúc ẩn lúc hiện.
- Đây là Đạo Chi Pháp Bảo Thượng phẩm, tên Minh Không Vũ Dực, ẩn chứa rất nhiều Thần Văn không gian ảo diệu, thích hợp tu luyện giả đi không gian chi đạo sử dụng.
Ngân Đồng nữ tử nói.
- Đã có cánh chim này, phi độn sẽ cực nhanh, hơn nữa cũng thích hợp dùng để cận thân chém giết, có thể làm cho linh hoạt tăng nhiều.
- Pháp bảo Minh Không Vũ Dực, giá quy định 30 phương Hỗn Độn linh dịch, bắt đầu tranh bảo.
Ngân Đồng nữ tử cao giọng nói.
- Ba mươi phương.
- Ba mươi mốt phương.
- Ba mươi lăm phương.
Lập tức đưa tới không ít tu luyện giả cạnh tranh, cận thân chém giết kỳ thật tính linh hoạt là trọng yếu nhất, thậm chí gặp được nguy hiểm trốn chạy để khỏi chết cũng cực kỳ trọng yếu. Mà cánh chim này. . . lại có thể làm cho phi độn nhanh chóng, lại có thể để cho tính linh hoạt tăng nhiều. Tuy chỉ là Đạo Chi Pháp Bảo Thượng phẩm. Nhưng nó so với Đạo Chi Thần Binh cực phẩm bình thường còn muốn hiếm thấy trân quý.
Lầu ba.
- Chủ nhân, ngươi không phải cần pháp bảo này sao?
Một bên Tô Vưu Cơ hỏi.