Mãng Hoang Kỷ

Chương 479: Chương 479: Chết thảm trọng, bước ngoặt (2)




Dĩ nhiên năm người Kỷ Ninh không hề cản lại.

- Tấn công.

Thiếu Viêm công tử mang vẻ mặt nghiêm trọng, ra lệnh.

Thiếu Viêm công tử quơ cây roi cháy lửa đen lên.

Xích Lân Cầu Long cũng nhao nửa người ra ngoài, bộ vuốt lần lượt chụp xuống từng con khôi lỗi Cùng Kỳ.

Tuyết Hồng Y cũng cố gắng thi triển pháp bảo, hi vọng sửa chữa những sai lầm vừa rồi với Thiếu Viêm công tử.

- Thiếu Viêm công tử.

Bỗng nhiên, Kỷ Ninh truyền âm.

- Chuyện gì?

Tâm tình của Thiếu Viêm công tử bây giờ không hề tốt chút nào. Nhưng với những người giúp đỡ mình thì vẫn giữ mức độ lễ nghĩa nhất định.

- Dưới trướng ta có một linh thú Bạch Thủy Trạch, có nghiên cứu về trận pháp. Sau hồi lâu tìm hiểu, hắn đã phát hiện ra sơ hở của trận pháp này. Có thể nắm chắc khả năng phá vỡ trận pháp này.

Kỷ Ninh truyền âm nói.

Thiếu Viêm công tử vốn đang cực kỳ tức giận, nhưng vừa nghe thấy lời của Kỷ Ninh thì không khỏi dâng lên chút hi vọng, nhưng vẫn cảm thấy khó tin nên hỏi lại:

- Ngươi nói rằng linh thú dưới trướng ngươi là Bạch Thủy Trạch có thể phá vỡ trận pháp này sao? Đây là trận pháp mà Vu Giang tiên nhân để lại đó. Nó có thể phá vỡ được cả trận pháp của một Thiên Tiên để lại sao? Ngươi chắc chắn hắn có thể phá vỡ sao?

Không phải xem thường Bạch Thủy Trạch mà vì hắn không thể nào ngờ được Bạch Thủy Trạch là cao thủ trận pháp tới vậy.

- Thiếu Viêm công tử, cho dù là trận pháp của Vu Giang tiên nhân để lại. Nhưng rất có thể rằng Vu Giang tiên nhân cũng không nhất định là người am hiểu trận pháp. Thêm nữa là tuy nó được coi là lợi hại, nhưng hiện tại lại không có ai điều khiển trận pháp...nên mọi thứ hoạt động cực kỳ vụng về. Trận pháp này không hề có chút linh hoạt nào.

Kỷ Ninh lập tức truyền âm:

- Bạch Thủy Trạch dưới trướng ta có thể dùng Phục Hi côn trận để phá vỡ hoàn toàn trận pháp này.

- Phục Hi côn trận? Được, ta tin ngươi. Ta có một bộ pháp bảo Phục Hi côn trận địa giai cực phẩm. Dùng của ta đi, chắc chắn uy lực sẽ lớn hơn.

Thiếu Viêm công tử lập tức đưa tay lấy ra một bộ Phục Hi côn trận địa giai cực phẩm ném qua.

Bạch Thủy Trạch đứng sau Kỷ Ninh nghiên cứu trận pháp nãy giờ lập tức dùng một đường nguyên lực bay ra đón lấy Phục Hi côn trận.

Nhanh chóng luyện hóa.

- Bạch thúc, người thật sự nắm chắc hoàn toàn chứ?

Kỷ Ninh truyền âm.

- Yên tâm đi, Ninh nhi, ta đã nghiên cứu khá lâu rồi. Có khả năng chắc chắn phá được trận pháp này. Tuy trận pháp này cực kỳ lợi hại và mạnh mẽ. Nhưng dù sao cũng không có ai điều khiển. Ngươi phải biết rằng nếu có người điều khiển lợi hại thì...trận pháp sẽ càng thêm phức tạp. Nó phải dẫn lực lượng trời đất, xong rồi chuyền hóa từng bước một mới có thể hình thành uy lực mạnh như thế này. Chỉ cần làm một bước trong những bước chuyển hóa của nó bị 'mắc kẹt' là cả đại trận sẽ ngừng lại hoàn toàn.

- Nếu trận pháp này thật sự có chủ nhân điều khiển thì dĩ nhiên sẽ không ngừng biến đổi. Muốn phá trận cũng khó hơn nhiều. Nhưng hiện giờ không có ai cả, nên việc phá cũng dễ hơn gấp trăm ngàn lần.

Bạch Thủy Trạch nói:

- Nhưng ta cũng không ngờ rằng lại có được một bộ Phục Hi côn trận địa giai cực phẩm. Thiếu Viêm công tử này cũng thật là hào phóng.

- Đó là do Bạch thúc phá trận nên mới vậy.

Kỷ Ninh dùng tâm linh trao đổi nói:

- Bạch thúc, việc này không nên chậm trễ, nhanh chóng phá trận đi. Có việc gì cần cứ nói. Thiếu Viêm công tử kia nhất định sẽ giúp hết sức.

- Các ngươi đánh lũ khôi lỗi Cùng Kỳ kia ra xa một chút. Để lại cho ta một khoảng tầm mười trượng không bị quấy nhiễu là được.

Bạch Thủy Trách đáp lại.

- Được.

Lúc này Kỷ Ninh truyền âm:

- Thiếu Viêm công tử, các vị, chúng ta tiếp tục mở rộng trận pháp Năm Hướng Ngũ Hành này ra thêm chút đi.

- Mở rộng nữa sao? Trận pháp càng lớn thì chúng ta sẽ càng phải đỡ nhiều tên băng hơn.

Thương Giang chân nhân vội vàng nói.

- Linh thú Bạch Thủy Trạch dưới trướng ta có biện pháp phá vỡ đại trận này. Nhưng cần một khoảng không gian mười trượng.

Kỷ Ninh truyền âm nói.

- Có thể phá trận không?

- Thật sự có thể sao?

Cả đám vừa mừng vừa lo. Thiếu Viêm công tử lại lo lắng thúc giục nói:

- Mọi người nhanh chóng chung tay một phen, cố gắng chống đỡ thêm chút.

Nói xong hắn còn hung hăng lườm Tuyết Hồng Y một cái làm Tuyết Hồng Y phải cố gắng biểu hiện ra rằng đã thật sự liều mạng vì hắn.

Oang.

Trận pháp mở rộng ra.

Thiếu Viêm công tử và Xích Lân Cầu Long cũng thể hiên uy lực. Chỉ riêng một người một linh thú này là đã chế ngự được tám con khôi lỗi Cùng Kỳ rồi. Tuyết Hồng Y cũng liều mạng cản được một con khôi lỗi Cùng Kỳ. Năm người Kỷ Ninh cố gắng ngăn lại chín con khôi lỗi Cùng Kỳ còn lại. Trong lúc nhất thời, đám Kỷ Ninh vẫn có thể gánh được.

Nhưng nếu cứ tiếp tục thế này thì dù có đỡ được đám khôi lỗi Cùng Kỳ thì những tên băng kia cũng làm bọn hắn phải tiêu tốn nguyên lực một cách cực kỳ kinh người. Loại trạng thái tăng chiến lực chốc lát này không thể duy trì được lâu.

- Lên.

Một con chó trắng ở trung tâm trận pháp. Xung quanh lơ lửng từng cây côn gỗ cổ xưa che kín. Chỉ thấy côn gỗ bay ra bốn phía. Rất nhanh dừng ở từng góc. Mỗi một cái côn gỗ hạ xuống...giống như ghim chặt không gian bốn phía lại. Có tổng cộng sáu mươi bốn cái côn Phục Hi cùng hạ xuống.

Chỉ thấy từng côn gỗ đều lóe sáng chói mắt, tỏa ra ánh sáng màu xanh nước biển. Hơn nữa trên côn gỗ cũng xuất hiện từng đường sáng màu xanh nước biển, tạo thành phù trận hoàn chỉnh nằm trong.

Uỳnh.

Phù trận như ăn sâu vào trong đại trận ở xung quanh.

Giống như một giọt mực rơi vào tấm vải trắng. Như thể từng cây côn làm cho bánh răng bị mắc kẹt lại...Tóm lại là đại trận vô cùng hoàn mỹ nhịp nhàng trong nháy mắt bị 'mắc kẹt' lại. Khả năng dẫn lực lượng trời đất vô cùng vô tận cũng lập tức bị gián đoạn. Chỉ thấy những mũi tên băng tấn công đã có uy lực giảm mạnh. Qua thời gian khoảng một cái hô hắp thì tên bằng biến mất hoàn toàn.

Tiếp theo, cả đại trận biến mất.

Điện sảnh lại lần thứ hai hiện ra trước mắt đám người Kỷ Ninh. Bọn hắn vẫn đứng trong điện phòng này chứ chưa hề bị rời đi.

- Phá được trận rồi à?

Thiếu Viêm Nông hơi ngẩn ra, nhưng rồi lại mừng như điên.

Vừa rồi bị nhốt trong trận pháp làm hắn cảm thấy một loại tuyệt vọng dày vò, nhưng hiện giờ đã thoát ra được, trong lòng hắn lập tức sinh ra một cảm giác vui mừng khó nói lên lời.

- Lợi hại, lợi hại.

Mộc Tử Sóc chớp chớp mí mắt, dõi mắt nhìn về phía con chó trắng tuyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.