Mãng Hoang Kỷ

Chương 139: Chương 139: Chiến đấu liều mạng (2)




- Pháp bảo!

Bột Tử Thiện đang ở xa xa thấy thế liền biến sắc.

- Lại có thể thao tác pháp bảo phi hành, quả nhiên là Tử Phủ tu sĩ! Nhiều pháp bảo kiếm khí như vậy…Có lẽ đều là pháp bảo không phẩm cấp, nhưng nhiều pháp bảo không phẩm cấp như vậy kết hợp lại thì uy lực chắc chắn là không nhỏ.

- Gào.

Cương thi lông đen gầm nhẹ một tiếng, tiếp tục truy đuổi Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh bằng vào sự linh hoạt của Phong Dực độn pháp, lần lượt tránh ra. Trong trận chiến sinh tử luôn phải lợi dụng tốt lợi thế của mình. Giống cương thi lông đen chính là loại có thân thể cứng rắn không thể phá vỡ nổi, chỉ có kẻ ngu mới cùng bọn nó chiến đấu… Kỷ Ninh tự nhiên hiểu được điều này, con cương thi lông đen này hẳn là do Bột Tử Thiện nuôi, chỉ cần giết được Bột Tử Thiện, thì cũng chẳng cần phải sợ con cương thi lông đen này.

- Tiểu Thiên kiếm trận tầng thứ năm.

Kỷ Ninh không ngừng điều khiển pháp bảo kiếm khí chung quanh, đối với chỗ tinh diệu của Tiểu Thiên kiếm trận cũng mau chóng quen thuộc, làm cho việc điều khiển càng ngày càng thêm thoải mái.

- Đi!

Trong mắt Kỷ Ninh lóe lên sự cẩn thận nhìn Bột Tử Thiện ở xa xa.

Trước người trong nháy mắt ngưng tụ ra một luồng kiếm quang. Kiếm quang như tia chớp trong chớp mắt liền bay ra ngoài, trong không trung như ẩn như hiện quỹ tích của nó. Luồng kiếm quang này đâm về phía chu thuyền ở phía xa xa nơi Bột Tử Thiện đang đứng. Trong tay Bột Tử Thiện sớm đã xuất hiện một cây pháp bảo phất trần, thấy kiếm quang đang xông tới hắn liền vung cây phất trần trong tay, phất trần liền hóa thành ba nghìn sợi tơ màu trắng, quấn quanh mũi nhọn của thanh kiếm đang phóng tới.

Bất kể là chu thuyền hay là phất trần, tất cả đều là pháp bảo nhập giai! Uy lực có thể tầm thường sao?

- Xẹt xẹt xẹt.

- Không tốt.

Bột Tử Thiện biến sắc, liền điều khiển pháp bảo phất trần, ba nghìn sợi tơ trắng một bên ngăn cản kiếm quang. Lượng lớn sợi tơ trắng phát ra hào quang, làm cho kiếm quang dần dần suy yếu, điên cuồng triệt tiêu, một số kiếm quang còn chưa bay được tới trước người Bột Tử Thiện thì đã tiêu hao hết sạch.

Điều này làm cho Kỷ Ninh đang ở xa xa cũng biến sắc, uy lực của Tiểu Thiên kiếm trận tầng thứ năm tuyệt đối không nhỏ, tầng thứ tứ đã có thể chiến một trận với Tử Phủ tu sĩ sơ kỳ sử dụng pháp bảo không phẩm cấp, mà Tiểu Thiên kiếm trận tầng thứ năm sợ rằng so Tử Phủ tu sĩ tiền kỳ cũng lợi hại hơn một ít.

- Quả nhiên là Tử Phủ tu sĩ.

Bột Tử Thiện nhìn về hướng Kỷ Ninh, sắc mặt dữ tợn, quát:

- Tuổi còn nhỏ mà đã yêu nghiệt như vậy, ta làm sao có thể lưu ngươi lại!

Trong tay Bột Tử Thiện bỗng nhiên xuất hiện một vật giống như tổ ong màu đen, đồng thời nó nhanh chóng phóng to, biến thành cao chừng một trượng, hơn nữa bề mặt có chi chit lỗ thủng. Chỉ nghe thấy tiếng đập cánh vo ve, một đám côn trùng màu vàng từ trong lỗ thủng bay ra ngoài, đảo mắt một cái hằng hà sa số côn trùng bay ra ngoài, trực tiếp hướng về phía Kỷ Ninh phóng tới.

- Độc trùng.

Kỷ Ninh cả kinh, trước người liền tụ lại một mũi kiếm không gì không phá được.

- Giết!

Vút!

Một luồng kiếm quang phá không bay ra, trực tiếp chém về phía đàn ong đang bay tới, chỉ nghe xẹt xẹt xẹt vài tiếng, kiếm quang chỉ chém được mấy trăm con độc trùng. Mà lúc này kiếm quang đã tiêu hao hơn một nửa, kiếm quang xẹt qua tạo thành một đường cong lại nhanh chóng đâm vào. Lần này trực tiếp làm kiếm quang biến mất, mà độc trùng trong đàn chỉ chết có mấy trăm con.

- Làm như vậy không được.

Kỷ Ninh điều khiển pháp bảo cánh chim nhanh chóng chạy trốn, đồng thời phải tìm ngay biện pháp khác để đối phó.

Tiểu Thiên kiếm trận vốn hao phí chân nguyên cực nhiều, Tiểu Thiên kiếm trận tầng năm Kỷ Ninh chỉ có thể phát ra hai lần, Tiểu Thiên kiếm trận tầng thứ sáu cũng chỉ có thể phát ra một lần. Chân nguyên Tiên Thiên trong cơ thể chỉ còn lại sáu bảy thành mà thôi. Mà những độc trùng kia sợ rằng có hơn vài chục vạn, chính mình tạo ra một đạo kiếm quang mà mới chỉ giết được có bảy tám trăm con.

Cho dù chân nguyên của Kỷ Ninh có là vô tận, chỉ sợ chỉ kịp phát ra ba đạo kiếm quang thì độc trùng đã bay tới trước mặt.

- Ngươi chết chắc rồi.

Bột Tử Thiện nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.

- Thủy Hỏa Liên Hoa!

Kỷ Ninh quát khẽ một tiếng, chỉ thấy chung quanh xuất hiện từng phiến lá sen, đem Kỷ Ninh bảo hộ ở bên trong.

- Ba đóa Thủy Hỏa Liên Hoa.

Kỷ Ninh dồn hết toàn bộ lực lượng, mỗi đóa Thủy Hỏa Liên Hoa đều do ba lá sen nước cùng ba lá sen lửa hình thành. Bông sen lớn bao bọc bông sen nhỏ, kể từ đó ba đóa hoa sen bao phủ lẫn nhau, Kỷ Ninh ở bên trong đóa sen thì đang không ngừng thi triển Phong Dực độn pháp.

Bởi vì đầu bên kia, cương thi lông đen đang không ngừng truy đuổi, khiến cho Kỷ Ninh không dám lơi lỏng chút nào.

- Vù vù!

Vô số độc trùng cuối cùng cũng bao phủ lấy Kỷ Ninh, điên cuồng hướng tới Thủy Hỏa Liên Hoa chui vào, chúng rất dễ dàng liền chui xuyên qua một tầng.

Ba đóa Thủy Hỏa Liên Hoa cùng sáu tầng lá sen đều đang không ngừng xoay tròn, số lượng lớn độc trùng chui vào thì bị cỗ lực lượng của Thủy Hỏa Liên Diệp tác động, dần dần chết cả đám. Rất nhanh bọn chúng liền tụ tập lại, tập trung vào một điểm trên Thủy Hỏa Liên Hoa mà chui vào, một đường xuyên qua từng tầng lá sen, khiến cho rất nhiều độc trùng không ngừng chết đi.

- Pháp môn hộ thân ẩn chứa Đạo Chi Chân Ý! Sao Kỷ Ninh có thể học được?

Bột Tử Thiện ở xa xa nhìn số lượng lớn độc trùng chết đi, thì không khỏi đau lòng. Đồng thời hắn cũng khiếp sợ, bởi vì một ít kiếm pháp tuyệt học tuy rằng trân quý, nhưng mà loại pháp môn hộ thân này thì càng thêm trân quý, cho dù lúc hắn còn ở tông môn cũng rất khó mà học được.

Sao hắn có thể biết được rằng pháp môn này lại là do chính Kỷ Ninh tự mình ngộ ra.

- Xuyên qua tầng thứ sáu!

Kỷ Ninh cầm Bắc Minh kiếm trong tay, điên cuồng ngăn cản độc trùng đang xuyên qua tầng thứ sáu… Nhưng mà vỏ ngoài của độc trúng rất là cứng cỏi, rất khó có thể phá hủy, vừa mới ngăn cản được vài con thì Kỷ Ninh liền bị một con độc trùng cắn trúng, phá tan hộ thân khải giáp bảo hộ, hung hăng cắn một cái.

- Chết.

Kỷ Ninh điên cuồng sử dụng Bắc Minh kiếm đâm chết đám độc trùng, vết thương trên người cũng dần dần tự động khôi phục lại.

- Không thể để tình hình cứ phát triển như vậy được, tuy rằng ta có Thần Ma luyện thể khôi phục, nhưng mà độc trùng càng ngày càng nhiều… Sớm muộn gì ta cũng bị bọn chúng ăn sạch mất.

Kỷ Ninh lo lắng một hồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.