Mãng Hoang Kỷ

Chương 934: Chương 934: Chỗ nào cũng có gian tế (1)




- Hình Thiên đại trận, quan trọng là Tán Tiên dẫn động thiên địa lực lượng, tướng lãnh cho dù là Thiên Thần Chân Tiên đảm nhiệm, toàn bộ đại trận gia tăng uy lực cũng có hạn.

Hạ Hoàng nói:

- Cho nên vẫn tuyển trong Thiên Tiên ở đây. Còn Thiên Thần Chân Tiên sẽ trợ giúp bọn ngươi trong thời điểm mấu chốt, cũng có thể tấn công Vô Gian môn.

- Ta cho các ngươi nửa tháng.

Hạ Hoàng nói:

- Trong nửa tháng, người hoàn toàn học được Hình Thiên trận ta truyền thụ cho các ngươi, có thể tham gia tranh giành chức tướng lãnh.

- Lúc đó từng người sẽ điều khiển đại trận một nghìn Thiên Tiên, mười vạn Thiên Tiên.

Hạ Hoàng nói:

- Chín Thiên Tiên điều khiển đại trận có uy lực mạnh nhất chính là chín tướng lãnh lần này.

Mỗi người đều phục.

Ai có thể điều khiển đại trận cho nó uy lực càng mạnh, người đó sẽ làm thủ lĩnh, quy tắc này rất công bằng.

- Chín tên tướng lãnh cuối cùng, sẽ đạt được pháp môn mấu chốt quan trong nhất của Hình Thiên trận.

Hạ Hoàng nói:

- Không có pháp môn đó, đại trận có thể dùng nhưng uy lực chỉ bằng vài cổ trận khác. Nhưng có thêm pháp môn này uy lực sẽ mạnh hơn vài chục lần.

Đây là Thượng Cổ Hoàng tộc bí mật, pháp môn này tất nhiên sẽ không truyền thụ cho tất cả mọi người.

...

Một đống thẻ tre được đưa đến trên bàn dài trước mặt mỗi Thiên Tiên, mỗi người đều rót tâm thức vào, dễ dàng nhận được một bộ Hình Thiên trận. Tất nhiên muốn học được thì cần phải có thời gian.

- Chư vị chỉ có nửa tháng, nửa tháng sau, chỉ có người hoàn toàn học được, mới có thể tranh đoạt chức tướng lãnh.

Hạ Hoàng nói:

- Được rồi, chư vị tranh thủ thời gian nghiên cứu Hình Thiên trận này a.

Màn đêm buông xuống.

Trăm vạn Tán Tiên trên quảng trường hoàng cung, mỗi người khoanh chân ngồi nghiên cứu trụ cột Hình Thiên trận.

Mà hơn vạn Thiên Tiên trong Chủ Điện Thiên Mang điện, mỗi người khoanh chân ngồi, tìm hiểu toàn bộ Hình Thiên trận. Kỷ Ninh, Dư Vi, Thông Hợp Thiên Tiên, Điện Tài Thiên Tiên cũng khoanh chân yên lặng ngồi tìm hiểu.

Chín ngày mau chóng trôi qua…

Trong điện chủ Thiên Mang điện có hơn vạn Thiên Tiên khoanh chân ngồi, xung quanh bọn họ là huyết sắc phù văn lơ lửng. Hầu hết phù văn bao quanh người Kỷ Ninh đều mang theo chiến ý kinh người nhưng vẫn có cảm giác thiếu sót gì đó, phù văn không ngừng xoay tròn.

Cuối cùng, trước người Kỷ Ninh ngưng tụ ra một quả phù văn, huyết sắc phù văn xung quanh trở thành chỉnh thể, chiến ý trong đó tăng vọt.

- Cuối cùng đã xong.

Kỷ Ninh mở mắt nhìn phù văn đang lơ lửng xung quanh:

- Hình Thiên Trận này quả thật huyền diệu! Hao phí mất của ta chín ngày mới nắm bắt được nhưng thành quả thu được cũng không nhỏ. Trận pháp này quả nhiên thích hợp nhất cho tấn công, không hổ là trận pháp do Thượng Cổ Chiến Thần danh xưng Hình Thiên Chân Thần sáng tạo ra.

Hình Thiên được gọi là Thượng Cổ Chiến Thần. Trong chiến đấu mà đột phá thành Chân Thần, lại bị chặt mất đầu, hắn liền dùng hai vú làm mắt, dùng rốn làm miệng tiếp tục chiến đấu, từ đó có thể thấy được chiến ý điên cuồng ra sao.

- Hả?

Kỷ Ninh nhìn quanh thấy Điện Tài tiên nhân và Dư Vi vẫn còn đang nhắm mắt tìm hiểu trận pháp nhưng Thông Hợp Thiên Tiên thì không thấy ngồi đó nữa.

- Thông Hợp hắn đã học xong rồi?

Kỷ Ninh đứng dậy, trong Thiên Mang điện vô cùng yên tĩnh, mọi người đều đang chú tâm tìm hiểu trận pháp, còn Hạ Hoàng và ngũ đại Chân Thần đã lui ra từ trước.

Kỷ Ninh bước ra ngoài đại điện liền thấy một đám Thiên Tiên đang chuyện trò vui vẻ. Số lượng Thiên Tiên khoảng chừng hơn sáu mươi người, cũng như hắn chắc đều đã học xong.

Hình Thiên trận tuy cao siêu nhưng bọn họ đều có cảnh giới và ngộ tính cực cao, tất nhiên là học được. Một số người có nghiên cứu sâu về trận pháp còn học rất nhanh.

- Bắc Minh đạo hữu!

- Bắc Minh đạo hữu đã học xong rồi?

- Chúng ta đã sống qua hàng tỉ năm tháng mới học được nhanh như vậy, đủ thấy Bắc Minh đạo hữu ngộ tính thật kinh người.

Các Thiên Tiên quanh đó đều hướng hắn cười nói.

Kỷ Ninh cũng mỉm cười. Dù sao đây cũng là hơn sáu mươi Thiên Tiên trong số những tinh anh của trận chiến này, một số còn có thực lực ngang với Thông Hợp Thiên Tiên.

- Kỷ Ninh!

Thông Hợp Thiên Tiên hướng hắn đi tới:

- Ta vừa học xong không được bao lâu, ngươi chỉ học xong sau ta có một chút. Lần tranh vị trí tướng lĩnh này ngươi chính là đại địch của ta rồi đó.

- Thông Hợp đạo hữu quá khen!

Kỷ Ninh cười lắc đầu:

- Đại Hạ thế giới ngọa hổ tàng long. Muốn ở trong vạn Thiên Tiên mà xếp trong chín hạng đầu đâu phải chuyện dễ dàng. Phải rồi, ta còn có việc phải đi gặp Hạ Hoàng đã.

- Ngươi đi đi.

Thông Hợp Thiên Tiên gật đầu.

Kỷ Ninh hướng về một chiếc bàn, nói vài câu với một tên phục vụ.

- Bắc Minh tiên nhân xin đợi một lát, ta sẽ đi bẩm báo với Hạ Hoàng.

Nói xong tên phục vụ nhanh chóng rời đi.

Trong Thiên điện, Hạ Hoàng ngồi trước một sa bàn, trên đó để toàn bộ địa đồ của thế giới Đại Hạ. Trong lúc Hạ Hoàng đang chăm chú quan sát thì Kỷ Ninh bước vào.

- Đến rồi sao.

Hạ Hoàng ngẩng đầu lên.

- Bái kiến bệ hạ.

Kỷ Ninh khom người hành lễ.

- Ngươi xin gặp riêng ta nên không cần đa lễ.

Hạ Hoàng mỉm cười:

- Ngươi tìm ta có chuyện gì?

- Kỷ Ninh có việc muốn cầu bệ hạ.

- Nói đi.

Kỷ Ninh liền nói: Kỷ Ninh biết, lần đại hạo kiếp này tất cả Thiên Tiên và Tán Tiên đều phải tham chiến. Bất quá, xin bệ hạ gia ân để cho đạo lữ Dư Vi của ta không cần phải tham chiến.

- Không phải tham chiến? Cái này…

Hạ Hoàng hơi nhíu mày hỏi:

- Vì sao?

- Đạo lữ của ta đang mang bầu.

Kỷ Ninh giải thích:

- trong lúc chiến đấu nếu gặp phải công kích mạnh mẽ của Thiên Tiên khác, tuy thân thể có thể khôi phục nhưng thai nhi sợ rằng sẽ bị ảnh hưởng.

Hạ Hoàng nghe vậy liền nở nụ cười:

- Thì ra Hỏa Hồng Tiên Tử đang mang bầu, chuyện này sao ngươi không sớm nói với ta.

- Số người biết chuyện đạo lữ của ta mang bầu rất ít.

Kỷ Ninh không muốn gióng trống khua chiêng về chuyện này, chỉ có một ít người thân gần gũi mới biết mà thôi. Một phần cũng vì sau khi Nguyên Thần thứ hai độ kiếp, sư phó Bồ Đề đã nhắc nhở Kỷ Ninh phải cẩn thận, chỉ cần nói cho người khác thì rất có thể Vô Gian Môn sẽ biết.

Bản thân Kỷ Ninh cũng lo lắng, chuyện Dư Vi mang bầu chắc Vô Gian Môn cũng đã biết nên hắn càng phải cẩn thận hơn.

- Ngươi yên tâm, nàng đã có mang ta tất nhiên sẽ không để nàng phải ra chiến trận.

Hạ Hoàng nói:

- Nhưng đợi sau khi Hỏa Hồng Tiên Tử sinh nở xong vẫn cần phải tham gia chiến trường. Lần hạo kiếp này không thể vì ý riêng mà không tham gia được.

- Ta hiểu rõ.

Kỷ Ninh gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.