Mãng Hoang Kỷ

Chương 817: Chương 817: Công Đức tội nghiệt (1)




- Càn quét!

Bành bành bịch….

Vạn Lý Túc Hà tựa như một con thủy long, cuộn mình quay cuồng, làm cho từng tòa núi lớn nổ tung, cung điện vỡ vụn, thậm chí một số trận cơ được chôn dấu trong núi cũng bị phá hư.

- Chui!

Vạn Lý Túc Hà lại chui xuông mặt đất, khiến cho đại địa rung chuyển quay cuồng, chỉ trong chớp mắt, Vạn Lý Túc Hà đã đảo lộn vài lần cả một phạm vi mấy vạn dặm, chỉ cần là núi, toàn bộ bị hủy diệt, chỉ cần là đất, dù sâu ngàn dặm cũng bị bới lên, tất cả trận cơ đều bị hủy diệt toàn bộ…

- Phải tận lực phá hủy khu vực này trong thời gian nhanh nhất. Phản kích của Thiếu Viêm tộc sẽ tới rất nhanh.

Kỷ Ninh hiểu rõ điểm này, nên mới thao túng Vạn Lý Túc Hà, Vạn Lý Túc Hà rất lớn nên có thể càn quét cả khu vực vạn dặm trong nháy mắt, vô cùng thích hợp cho việc phá hoại.

Dãy núi Trần Ngọc dài tới gần trăm vạn dặm, bao la vô tận, rộng lớn hơn cả một số tiểu thế giới. Như tiểu thế giới “Địa Cầu” cũng chỉ tương đương một phương viên mấy vạn dặm mà thôi.

Giữa một vùng núi sâu.

Có ba tên thiếu niên thiếu nữ kết bạn cùng đi, bọn hắn kẻ nắm trường côn, kẻ cầm cự phủ, kẻ thì lưng đeo cung tên.

- Lần thí luyện này, chúng ta nhất định phải đoạt tốp mười thành Cự Viên.

Gã thiếu niên lưng hùm vai gấu cầm cự phủ trong tay tràn ngập chiến ý.

- Chỉ có nằm trong tốp mười, mới có thể tham gia thi đấu toàn bộ tộc, nếu thể hiện tốt ở thi đấu bộ tộc thì có thể được bộ tộc dốc sức dạy bảo.

- Bỏ lỡ cơ hội như vậy sẽ phải đợi thêm mười năm, chúng ta sẽ đợi không nổi.

Một gã thiếu niên gầy gò đeo cung tên trên lưng cũng nói theo.

- Tuy chúng ta là Tiên Thiên, nhưng vẫn bị coi như phàm nhân… chỉ có mở ra Tử Phủ mới chính thức được xem là tu tiên giả.

Thiểu nữ áo đen kia cũng gật đầu.

Thiếu Viêm tộc quá cường đại.

Nhân khẩu bộ tộc rất nhiều… cho nên cạnh tranh bên trong cũng vô cùng kịch liệt.

- Xem, đó là cái gì?

Thiếu niên lưng hùm vai gấu kinh ngạc nhìn phía xa xa.

- Cái này...

- Sóng cồn..

Thiếu niên gầy gò và thiếu nữ áo đen cũng hoảng sợ nhìn theo.

Chỉ thấy một cơn thủy triều mãnh liệt nhìn không tới điểm cuối đang từ xa lao đến, thủy triều này dài vạn dặm không ngớt, với tộc lực của Tiên Thiên sinh linh thì tất nhiên nhìn không tới điểm cuối cùng rồi. Nhìn thấy thủy triều cực lớn từ xa công kích tới, bọn gã đều cảm thấy mông muội.

Đối mặt với loại lực lượng hủy thiên diệt địa này, ba gã thiếu niên thiếu nữ cấp độ Tiên Thiên sinh linh này không có nổi một tia phản kháng.

Bành bành bịch....

Thủy triều nhìn nguy nga như một tòa núi ập tới trước mặt, nghiền nát tất cả.

- Không.

- Ta không cam lòng, ta còn chưa trở nên nổi bật.

- Thù của mẫu thân ta còn chưa báo, ta còn chưa giết thành chủ thành Cự Viên.

Ba tên thiếu niên thiếu nữ này đều có nguyện vọng của riêng mình.

Bọn chúng từ nhỏ đến lớn chưa từng rời khỏi dãy núi Trần Ngọc, phạm vi hoạt động của những Tiên Thiên sinh linh bọn chúng chỉ trong phạm vi mấy vạn dặm xung quanh thành Cự Viên mà thôi, tất nhiên bọn chúng cũng có cừu oán…

Tựa như Hoa Hạ trong kiếp trước của Kỷ Ninh, rõ ràng là một quốc gia, nhưng trong đó có rất nhiều ân oán tình thù… Cho nên khi một bộ tộc đạt tới trình độ nhất định thì thù hận bên trong cũng tăng theo.

Nếu thật sự có một tên thiên tài yêu nghiệt sinh ra.

Thiên tài yêu nghiệt đó vì báo thù mà giết chết tộc nhân của mình. Bộ phận cao tầng Tán Tiên Địa Tiên trong tộc, thậm chí ngay cả lão tổ Thiên Tiên chẳng những sẽ không trách tội mà còn giúp thiên tài yêu nghiệt đó phát triển! Khiến cho kẻ đó càng thêm trung thành với bộ tộc… Có lẽ bên trong Thiếu Viêm tộc có rất nhiều kẻ làm xằng làm bậy, nhưng mà Thiếu Viêm tộc luôn quy định bộ tộc phải đối xử tử tế với tộc nhân trong tộc, thậm chí những tộc nhân khốn cùng cũng nhận được những trợ giúp sinh hoạt cơ bản nhất, khiến cho tộc nhân hiểu rõ rằng bộ tộc luôn đối xử tốt với họ, làm chuyện xấu với họ chỉ có thể là một vài kẻ cá biệt trong tộc mà thôi!

….

Ba tên thiếu niên thiếu nữ đều không cam lòng.

Ầm ầm.

Nước sông thượng cổ Túc Hà mãnh liệt vô tận, bành trướng tới, có một tia nước nhỏ lập tức lao ra, bao trùm toàn bộ ba tên thiếu niên thiếu nữ.

- Chúng ta...

Ba tên này thấy kinh ngạc vạn phần.

Bọn chúng ngây ngốc nhìn xung quanh, một dòng nước sông nhỏ hoàn bao bọc xung quanh bọn chúng, nhìn tựa như một cái bong bóng cực lớn! Bong bóng này bảo hộ ba tên thiếu niến thiếu nữ, mà ở phía bên ngoài bong bóng… dòng sông Túc Hà vô tận đang điên cuồng tàn phá tất cả, núi non bị nghiền nát, mặt đất rung chuyển quay cuồng.

- Lực lượng này là sao, đây chính là địa phương của Thiếu Viêm tộc, rốt cuộc là ai mà dám động thủ với Thiếu Viêm tộc.

Ba tên thiếu niên thiếu nữ vốn luôn nghĩ rằng, hang ổ bộ tộc là vô cùng an toàn. Tuyệt đối không thể xuất hiện tai ương lớn như thế này. Tai ương bực này chỉ sợ phải là tồn tại đáng sợ trong truyền thuyết mới có thể làm ra được.

- Kia là...

Ba người bọn họ chợt nhìn thấy phía xa xa trên bầu trời có một nam tử ục ịch đang đứng, người đó đứng ở ngay giữa trung tâm của thủy triều vô tận, nhìn tựa như Thần Ma.

Bọn chúng cùng cảm giác được, dòng sông vô tận này là do chính nam tử béo ục ịch đó điều khiển.

- Nếu như ta cũng có được lực lượng như vậy...

Ba tên thiếu niên thiếu nữ nhìn thấy trong tầm mắt mình, núi non sụp đổ, đất đai rung chuyển quay cuồng, một khung cảnh hủy thiên diệt địa đáng sợ, dù trong lòng vô cùng hoảng sợ nhưng lại cũng có một phần khát vọng.



Thành Cự Viên, là một trong những thành thị nằm trong dãy núi Trần Ngọc.

Nơi này là chỗ ở của phàm nhân, trong Thiếu Viêm tộc luôn có tôn ti trật tự, nhiều chỗ là nơi ở của phàm nhân, lại có nhiều nơi phải là tu tiên giả mới có thể đi tới. Trong toàn bộ thành Cự Viên có hơn ngàn vạn phàm nhân, Tiên Thiên sinh linh cũng có rất nhiều, còn có mười mấy tên Tử Phủ tu sĩ và một gã Vạn Tượng chân nhân quản lý tòa thành này.

- Ông trời...ơ...i.

- Ai làm thế này?

- Ai dám làm thế này với Thiếu Viêm tộc ta?

Trên đường phố thành Cự Viên, vô số dân chúng đều hoảng sợ nhìn thủy triều mãnh liệt nơi xa, trủy triều trông cao tới tận trời, những ngọn núi xa xa bên ngoài thành đều sụp đổ, mặt đất rung chuyển quay cuồng.

Sau đó thủy triểu đã ập tới tòa thành này.

Tuy nhiên lại có một dòng nước sông Túc Hà bao trùm tòa thành lại, cả tòa thành được một thủy cầu bao bọc, bình yên vô sự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.