Mãng Hoang Kỷ

Chương 441: Chương 441: Cùng đi trên con đường tu tiên (2)




- Việc này cũng không thể trách sư tỷ được.

Kỷ Ninh cười nói:

- Sư tỷ yên tâm. Trần Tiến này chỉ là một tên nhãi nhép. Vừa rồi hắn cố đe dọa ta...cũng chỉ là cố chày cối chứ chẳng làm gì được ta đây?

Bản thân mình chính là một trong hai kiếm tiên trong Hắc Bạch học cung bây giờ!

Một kiếm tiên chính là sư phụ Điện Tài tiên nhân.

Người kia chính là mình!

- Đúng rồi, khi trước ngươi thi triển chiêu thứ ba Tam Xích Kiếm: 'Kiếm Mang Sạ Hiện'.

Cửu Liên nói khẽ:

- Nếu Hắc Bạch học cung mà biết được thì chắc Hắc Bạch học cung sẽ càng coi trọng ngươi nhiều hơn. 'Tam Xích Kiếm' chính là kiếm thuật cực mạnh ở Hắc Bạch học cung. Ngươi chính là một thiên tài tu luyện kiếm thuật. Hắc Bạch học cung chắc chắn sẽ dùng hết sức bảo vệ ngươi! Trần tộc kia cũng không bằng được Hắc Bạch học cung, có thể Trần tộc có ảnh hưởng ở quận Thượng Thủy, nhưng ở quận An Thiền thì lại có rất ít ảnh hưởng. Mà Trần Tiến cũng chỉ là một kẻ có địa vị tầm thường ở 'Trần tộc'...Cho nên ngươi không phải lo điều gì đâu.

Kỷ Ninh gật đầu.

Ở giữa không trung, hai người Kỷ Ninh và Cửu Liên đứng nói chuyện rất gần với nhau. Thậm chí Kỷ Ninh còn hơi hơi cảm nhận được hơi thở của Cửu Liên.

Điều này làm cho một người chưa bao giờ trải qua tình cảm nam nữ như Kỷ Ninh phải thầm xúc động. Đặc biệt là trận chiến đánh lui 'tình địch' Trần Tiến vừa rồi, lại càng làm cho Kỷ Ninh xúc động hơn. Hắn vươn tay ra nắm lấy tay Cửu Liên.

Tay của Cửu Liên mềm như nước.

- Hả?

Cửu Liên hơi bất ngờ.

- Làm đạo lữ của ta đi.

Kỷ Ninh nhìn vào mắt Cửu Liên.

Cửu Liên lập tức cảm thấy lòng rối bời. Nàng vẫn rất do dự. Tuy trong một năm vừa qua, nàng đã dần dần xác định Kỷ Ninh, nhưng với tích cách vốn có của mình, nàng lại muốn quan sát thêm vài năm nữa. Nhưng giờ phút này, đối mặt với Kỷ Ninh đang 'tấn công', nàng thật sự không biết làm thế nào cho phải.

- Con đường tu tiên gập ghềnh, ít nhất còn có một đạo lữ làm người bầu bạn.

Kỷ Ninh nhìn Cửu Liên:

- Sư tỷ, ngươi có nguyện ý theo giúp ta trên con đường tu tiên này trong ngàn năm, vạn năm, thậm chí vô tận vĩnh hằng không?

Cửu Liên động lòng, lập tức đưa ra quyết định, nhìn vào mắt của Kỷ Ninh, gật đầu nhẹ.

- Ha ha ha...

Kỷ Ninh vui sướng cười.

- Nhớ kỹ lời vừa nói đấy.

Cửu Liên nhìn Kỷ Ninh:

- Chúng ta sẽ cùng đi trên con đường tu tiên, đi trong ngàn năm, vạn năm, thậm chí vô tận vĩnh hằng.

- Ừ.

Kỷ Ninh gật đầu.

Hai người đưa mắt nhìn nhau.

Ở xa xa trên đảo Minh Tâm, Thu Diệp cũng nhìn thấy, nở một nụ cười:

- Công tử đã tìm được người yêu của mình rồi.

...

Hắc Bạch học cung, An Thiền thành.

Lưu Vân chân nhân 'Trần Tiến' về tới phủ đệ của mình. Hắn một mình ngồi xuống, uống từng ngụm rượu.

- Kỷ Ninh.

- Kỷ Ninh.

Trần Tiến nhắc đi nhắc lại cái tên này, ánh mắt cực kỳ đáng sợ.

Nữ nhân mà mình yêu tha thiết bị cướp đi, bản thân lại còn bị đánh bại, thậm chí bị túm vào yết hầu, bị buộc phải lập lời thề Thiên Đạo. Tất cả chuyện này đều làm cho Trần Tiến cực kỳ căm hận Kỷ Ninh. Nhưng hắn lại không có cách nào. Thời gian tu luyện của Kỷ Ninh ít hơn hắn nhiều nhưng tốc độ tiến bộ của Kỷ Ninh lại làm cho hắn phải líu cả lưỡi.

- Ta không thể cản được hắn, không phải đối thủ của hắn.

Trần Tiến không thể vực dậy nổi tinh thần chiến đấu của mình.

- Làm sao bây giờ?

Đau khổ dày vò vào tâm can Trần Tiến.

- Đúng rồi.

Đôi mắt của Trần Tiến bỗng nhiên sáng lên:

- Tuy ta không thể chiếm được Cửu Liên, nhưng Kỷ Ninh lại là kẻ có xuất thân thấp hèn. Tuy hắn có thiên tư yêu nghiệt...nhưng với một bộ tộc khổng lồ như 'Đông Duyên tộc' thì bọn họ đâu có dễ để ý tới một tên thiên tài yêu nghiệt. Ừ, có lẽ Đông Duyên tộc vẫn còn chưa biết chuyện về Cửu Liên và Kỷ Ninh. Ta phải giúp tên 'Kỷ Ninh' này một phen mới được!

- Chỉ cần Đông Duyên tộc biết thì nhất định sẽ ngăn cản bọn chúng. Chắc chắn!

Trần Tiến cũng là đệ tử của một bộ tộc lớn nên hắn cực kỳ hiểu những quy tắc trong bộ tộc lớn.

Tất cả...đều phải vì bộ tộc!

Cho dù là thủ lĩnh của bộ tộc cũng phải vậy. Trừ khi thủ lĩnh đó có địa vị giống Kỷ Ninh ở 'Kỷ tộc', có thể một mình ảnh hưởng tới toàn bộ tộc. Như vậy mới thật sự được coi là ngoại lệ để bộ tộc phải làm theo ý của mình.

Hiển nhiên, Cửu Liên một thân một mình nên không cách nào hơn xa được cả Đông Duyên tộc!

- Đi.

Vèo.

Trần Tiến hóa thành đường sáng nhanh chóng rời khỏi Hắc Bạch học cung.

...

Đông Duyên tộc là bộ tộc cực kỳ lớn, trải dài trên ba quận, dĩ nhiên cũng có cứ điểm ở An Thiền thành.

Cùng ngày, Trần Tiến truyền tin tức đó ra các chi nhánh.

Kẻ phụ trách chi nhánh là một tên Nguyên Thần đạo nhân cũng không dám sơ suất. Dù sao tin này cũng liên lụy cả thủ lĩnh kế nhiệm 'Cửu Liên'.

Rất nhanh...Tin tức đã được truyền tới trung tâm của Đông Duyên tộc ở dãy núi Đông Duyên quận Thượng Thủy. Trên dãy núi liên miên dài hơn mười vạn dặm này có vô số kiến trúc được xây lên. Đông Duyên tộc lấy 'Triệu' làm đơn vị tính số lượng tộc nhân sinh sống trên dãy núi này. Hơn nữa, trên vùng núi này còn tiềm ẩn không biết bao nhiêu trận pháp từ xưa để lại. Dù sao đây cũng là một bộ tộc tồn tại lâu đời trải dài trên ba quận, trong bộ tộc này đã sinh ra không ít 'Thiên Tiên. Đương nhiên do đã trải qua rất nhiều năm tháng, tuy Thiên Tiên sống lâu vô tận nhưng rồi cũng phải chết đi.

Hiện giờ, không ai biết rốt cuộc Đông Duyên tộc có vị Thiên Tiên nào còn sống hay không.

Nhưng tính về mức độ thì Đông Duyên tộc chắc chắn vượt xa tám thế lực lớn ở quận An Thiền, phải gần bằng với An Thiền Bắc Sơn tộc! Có lẽ sự khác biệt lớn nhất giữa họ và An Thiền Bắc Sơn tộc là không được phong hầu.

- Tiểu Vân đã chọn đạo lữ rồi sao?

- Đạo lữ tên là gì?

- Kỷ Ninh?

Tin tức nhanh chóng truyền tới cấp cao ở Đông Duyên tộc làm cả Đông Duyên tộc chấn động.

- Đưa tiểu Vân về!

Một lão tổ ẩn cư vô số năm tháng trong Đông Duyên tộc ra lệnh.

- Vâng thưa lão tổ.

Tán tiên 'Bắc Cù tiên nhân' cung kính tuân lệnh. Cùng ngày hắn dẫn theo một đám người tu tiên từ từ rời khỏi 'dãy núi Đông Duyên' quận Thượng Thủy.

Xuân về hoa nở. Người còn đẹp hơn hoa xuân.

Một con thuyền lá trôi đi trên hồ Dực Xà. Trên con thuyền có hai người là Kỷ Ninh và Cửu Liên. Hai người đã vượt qua được cánh cửa kia, khi đã nhận định đối phương là đạo lữ của mình, nhận định sẽ bầu bạn với đối phương mãi mãi trên con đường tu tiên buồn chán. Thì dĩ nhiên trái tim của hai người lại càng gần nhau hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.