Mãng Hoang Kỷ

Chương 428: Chương 428: Cửu Liên sư tỷ (2)




Pháp bảo thiên giai là thứ mà phải tới cấp độ Nguyên Thần đạo nhân mới có thể điều khiển.

Mà pháp bảo của mình dùng bây giờ lại có uy lực tương tự thì phải gọi đúng là 'địa giai cực phẩm'. Vả lại mình còn có một bộ chín thanh!

- E là Nguyên Thần đạo nhân cũng phải đỏ con mắt vì thứ này mà tới cướp giết ta mất.

Kỷ Ninh khẽ cười nói.

- Nếu không tự mình luyện hóa mà chỉ quan sát thì cũng khó có thể đánh giá được phẩm cấp của pháp bảo.

Con gấu lớn lông vàng nói.

- Bảo bối tốt.

Kỷ Ninh càng nghĩ lại càng thích.

- Đi thôi, nếu muốn có thêm bảo vật thì trở về tu luyện cho thật tốt vào.

Con gấu lớn lông vàng thúc giục.

Kỷ Ninh gật đầu.

Lập tức có một cái bóng con gấu lớn nuốt thẳng Kỷ Ninh vào.

*****

Đảo Minh Tâm hồ Dực Xà đã nhanh chóng biết, sau một tháng bế quan, Kỷ Ninh đã xuất quan.

Ngoại trừ Kỷ Ninh, không ai biết được sự tồn tại của 'Thủy Phủ'. Hơn nữa không ai được phép quấy rầy vào tĩnh phòng phục vụ cho Kỷ Ninh bế quan cho nên mọi người đều nghĩ là Kỷ Ninh chỉ đang đơn giản là bế quan.

- Chủ nhân, chủ nhân.

Thiếu nữ áo xanh là người xuất hiện đầu tiên ngoài cửa phòng.

Kỷ Ninh vừa đi ra khỏi tĩnh phòng, ngẩng đầu ra nhìn bên ngoài. Ở bên ngoài có một luồng khí lạnh rét người, tuyết lông ngỗng đang rơi đầy trời.

- Chủ nhân, tại sao mà sau khi người bế quan, ta lại không thể nào cảm ứng được sự tồn tại của ngươi vậy?

Thiếu nữ áo xanh nhìn Kỷ Ninh, dùng tâm linh trao đổi:

- Ta cảm nhận thấy như thể ngươi đang ở một nơi rất xa. Nhưng ta là linh thú của ngươi, khế ước giữa chúng ta không bị xóa bỏ tức là ngươi vẫn chưa chết. Nhưng ngươi vẫn chưa chết mà tại sao ta lại không thể cảm ứng được ngươi?

Bạch Thủy Trạch cũng đã đi tới bên cạnh, cũng dùng tâm linh trao đổi:

- Ninh nhi, khi trước lúc ngươi đang bế quan, Không Thanh Xà có việc tới tìm ngươi nhưng ta đã cản nàng lại.

- A.

Kỷ Ninh nở nụ cười.

Năm xưa khi lần đầu tiên mình vào Thủy Phủ, phụ thân và mẫu thân cũng phải lo lắng. Bọn họ đều đoán ra được mình đã vào một di tích cổ xưa đặc biệt nào đó. Bạch thúc cũng đã sớm biết việc này.

- Ta có gặp qua kỳ ngộ.

Kỷ Ninh nói.

- Kỳ ngộ?

Thanh Thanh kinh ngạc.

Vùng đất vô tận do vương triều Đại Hạ thống lĩnh này có rất nhiều bí mật. Mọi chuyện đều có thể phát sinh. Tới cả lúc đang đánh nhau còn đột nhiên có Thần Ma thức dậy thì còn chuyện nào không thể có đây?

Thanh Thanh hiểu được Kỷ Ninh không muốn nói rõ, không khỏi nói thầm:

- Thật nhỏ mọn.

Kỷ Ninh cười.

Thủy Phủ có liên hệ với Tam Thọ đạo nhân, e là mức độ ảnh hưởng của tin tức này đủ để chấn động cả tam giới! Với loại chuyện như thế này, Kỷ Ninh sao dám nói ra? Dù sao thì hiện tại mình cũng là chủ nhân của Thủy Phủ, cũng chỉ có bản thân mình mới vào được đó. Những người khác thì lại không cách nào vào được...Cho nên tới cả cha mẹ mà Kỷ Ninh còn không nói cho vì dù sao cha mẹ cũng chẳng thể nào vào được. Nói ra sẽ trở thành chuyện xấu chứ chả có chút tốt đẹp nào cả.

- Công tử.

Ở xa xa, Thu Diệp với vẻ mặt vui vẻ tươi cười đi tới:

- Người đã xuất quan rồi. Lúc ngươi đang bế quan, công tử Kỷ Mặc cũng có tới, muốn thỉnh giáo công tử.

- Kỷ Mặc?

Kỷ Ninh gật đầu:

- Trong ba ngày lúc ta mới trở về, đúng là không thấy hắn.

Kỷ Mặc được coi là người ưu tú nhất trong thế hệ trẻ sau Kỷ Ninh.

- Kỷ Mặc công tử đang lưu lạc rèn luyện bên ngoài.

Thu Diệp nói:

- Cho nên sau khi công tử trở về, đám tộc trưởng phái người đi tìm công tử Kỷ Mặc thì cũng phải mất vài ngày. Cho nên sau khi công tử bế quan tới ngày thứ chín thì Kỷ Mặc công tử mới có thể tới được.

Kỷ Ninh mỉm cười gật đầu.

Bỗng nhiên ở xa xa xuất hiện một bóng người, sau hai cái lóe sáng đã tới gần. Là một thanh niên có bộ dáng cao lớn, đôi mày kiếm nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt cuồng nhiệt. Lúc này hắn hành lễ nói:

- Bái kiến Kỷ Ninh công tử.

- Xem ra mấy năm nay ngươi đã tiến bộ rất nhiều.

Kỷ Ninh cười khen.

Chỉ cần liếc mắt là đã nhận thấy khí chất của Kỷ Mặc có biến hóa rất lớn. Năm xưa, Kỷ Mặc là một người điềm đạm nho nhã. Nhưng bây giờ Kỷ Mặc lại như thanh đạo ra khỏi vỏ. Đó là ý chí chiến đấu mạnh mẽ được mài giũa trong chiến đấu.

- Vẫn còn kém xa công tử.

Kỷ Mặc cung kính nói.

- Nếu ngươi không chê, có thể tùy ý ở đây.

Kỷ Ninh bỗng nhiên nói.

Kỷ Mặc ngẩn ra những rồi lập tức vui mừng.

Năm xưa hắn từng quỳ xuống cầu xin Kỷ Ninh thu hắn làm đồ đệ. Nhưng lúc đó Kỷ Ninh đang một lòng cầu đạo nên không thể nhận hắn. Mà bây giờ Kỷ Ninh lại quyết định ở lâu dài tại hồ Dực Xà nên dĩ nhiên cũng sẽ bỏ chút thời gian chỉ điểm cho những người ưu tú trong Kỷ tộc. Đây cũng là bồi dưỡng cao thủ cho Kỷ tộc.

Bỗng nhiên.

- Kỷ Ninh sư đệ có ở đây không?

Một âm thanh cực kỳ quen thuộc vang vọng khắp hồ Dực Xà:

- Kỷ Ninh sư đệ?

- Gọi công tử nhà ta là sư đệ?

Thu Diệp lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Gọi đảo chủ là sư đệ?

Rất nhiều người hầu trên đảo Minh Tâm đều lộ ra vẻ kinh ngạc cùng nghi hoặc. Dĩ nhiên đảo chủ chính là chủ nhân Kỷ Ninh.

- Sư đệ?

Trong nháy mắt, đa phần người ở hồ Dực Xà đều tò mò. Chỉ có một số ít là biết Kỷ Ninh gia nhập Hắc Bạch học cung nên đoán:

- Chắc là đệ tử Hắc Bạch học cung tới đây.

Nghe được âm thanh này, Kỷ Ninh cũng kinh ngạc, không khỏi ngẩng đầu lên nhìn theo hướng phát ra âm thanh.

Chỉ thấy ở chỗ xa xa có một con thuyền buồm đang bay tới, có thể nhìn thấy lờ mờ hai dáng người xinh đẹp trên thuyền:

- Ninh nhi, hình như là hai vị sư tỷ kia của ngươi.

Bạch Thủy Trạch truyền âm nói:

- Ngươi thật lợi hại đấy. Lại còn làm cho hai vị sư tỷ phải mò tới đây nữa.

- Chỉ là tới gặp mặt mà thôi.

Kỷ Ninh liếc nhìn Bạch thúc.

Bạch Thủy Trạch cũng nở nụ cười.

Kỷ Ninh lập tức ngẩng đầu nhìn về phía con thuyền buồm ở xa xa, khẽ nói:

- Nhưng cũng hơi trùng hợp. Ta vừa xuất quan là các nàng đã tới.

Vèo.

Lúc này, Kỷ Ninh cưỡi gió bay đi đón:

- Cửu Liên sư tỷ, Thanh Thanh sư tỷ.

Ở trên không trung hồ Dực Xà, Cửu Liên mặc đạo bào xanh nước biển và Thanh Thanh mặc áo bạc kia cùng phi xuống.

- Từ Mộc Tử Sóc sư đệ, chúng ta biết được sư đệ Kỷ Ninh đang cư ngụ ở nơi này.

Cửu Liên cười nói:

- Lần này ra ngoài lưu lạc, đi qua Yên Sơn nên muốn tới đây gặp mặt. Sư đệ đúng là người tinh mắt, chon một nơi thật là đẹp đẽ...Hồ Dực Xà rộng lớn, ở giữa hồ lại có một hòn đảo thật xinh đẹp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.