- Vâng.
Hàn Đại thấp giọng nói:
- Chủ nhân! người không ra tay sao?
- Ta ra tay? Thời điểm Tam Tai Cửu Kiếp của ta, con đường độ kiếp thành Thiên Tiên há dễ dàng sao? Thiên tiên muốn sống lâu, phải nên có tầm nhìn, lúc nào nên ra tay, lúc nào không nên ra tay đều phải cân nhắc, suy xét rõ ràng, hừ..
Thanh niên giáp bạc cười nhạo một tiếng.
- Sau lưng Kỷ Ninh này nói không chừng còn có Chân Tiên, Thiên Thần thậm chí có thể là Đạo Tổ. Nếu như ta tự mình ra tay…. Đến lúc đó, đại nhân vật sau lưng Kỷ Ninh xuất hiện ra, thoáng cái bóp chết ta, không phải oan uổng hay sao?! Tuy nhiên nếu đổi lại cho ta nhiều chỗ tốt, ta cũng có thể mạo hiểm. Thế nhưng nhiệm vụ lần này tổng cộng giá trị chỉ mới tương đương ba kiện pháo bảo Tiên giai cực phẩm, tổng bộ Huyết Vân Lầu thì lấy đi một kiện rồi, Địa Cửu Tiểu Tổ còn muốn phân điểm, ta còn có thể được chia bao nhiêu? Một điểm tốt cũng không có còn muốn ta đây mạo hiểm?
Thanh niên giáp bạc lắc đầu khinh thường.
- Hàn Đại, các ngươi, những lão huynh đệ đi theo ta đến thế giới Đại Hạ thật ra là hưởng phúc đấy. Đương nhiên, vào thời điểm đáng chết cũng phải chết nhưng phải nhìn có đáng giá hay không?! Còn về phần nhiệm vụ ám sát của Huyết Vân lầu, thành công hay thất bại thì mắc mớ gì tới ta?
- Dạ dạ dạ.
Hàn Đại liên tiếp đáp.
- Chủ nhân sáng suốt.
- Cửu Thiên Thần Diễn Độc Hỏa Lô, cái này chính là sát trận mạnh nhất được bố trí ở Đông Lâm sơn mạch, chính là để đối phó Thiên Tiên. Cũng chỉ có chút ít cực hạn Thiên Tiên mới có thể trụ kháng được, còn tuyệt đại đa số một kích là bị diệt sát” Thanh niên giáp bạc nói.
- Ta lại để cho chín Ma Vệ thi triển sát trận, xem như rất nể tình rồi, được rồi, ngươi tranh thủ thời gian đi.
- Dạ Dạ Dạ.
Hàn Đại lập tức nhanh chóng rời đi.
Thanh niên giáp bạc lúc này đứng lên đi tới bên ngoài đại sảnh cung điện, Hàn Đại rất nhanh dẫn đầu chín tên Tán Tiên, Địa Tiên mặc chiến giáp thanh đồng theo phong cách cổ xưa đi đến.
- Tướng quân.
Chín tên ma vệ cung kính.
- Hàn Đại chắc đã nói sự tình cho các ngươi a?! Các ngươi tranh thủ thời gian, chuẩn bị đi điều khiển đại trận, giết chết Kỷ Ninh kia.
Thanh niên giáp bạc phân phó.
- Vâng, tướng quân.
Chín tên ma vệ cũng kính tuân lệnh, lập tức nhanh chóng rời đi.
- Đi, chúng ta cũng đi nhìn qua, ta cũng muốn nhìn xem tuyệt thế yêu nghiệt của thế giới Đại Hạ dưới đại trận của ta là vẫn có thể còn sống hay là hóa thành tro bụi” Thanh niên giáp bạc nhàn nhã đi ra ngoài.
Tại một ngọn núi, bên trên có ba bóng người.
Đúng là thanh niên giáp bạc, Hàn Đại và một gã thiếu niên.
- Đồ nhi, ngươi đi theo vi sư đến thế giới Đại Hạ.
Thanh niên giáp bạc cười nói.
- Hôm nay, vi sư sẽ cho ngươi mở mang kiến thức… có thể nói là thiên tài đệ nhất yêu nghiệt của thế giới Đại Hạ, hắn tu luyện cho đến hôm nay không đủ trăm năm, thời gian tu luyện so với ngươi cũng không kém hơn bao nhiêu nhưng có thể danh khí so với ngươi lớn hơn nhiều!
Thiếu niên mặc áo đen đầy tự tin:
- Có thể có bao nhiêu lợi hại?
- Đợi một lát sẽ biết.
Thanh niên giáp bạc nói.
Vèo….
Một bóng người bay tới, đúng là Đông Lâm tông chủ, Đông Lâm tông chủ liền cung kính nói:
- Bái kiến tướng quân.
- Thu lại sương mù kia.
Thanh niên giáp bạc cười nói.
- Để cho đồ nhi của ta có tầm nhìn tốt, nhìn xem sự lợi hại của Kỷ Ninh kia.
- Vâng.
Lúc này, Đông Lâm tông chủ tuân mệnh lập tức điều khiển. Lâp tức chỗ sương mù xa xa bắt đầu tiêu tán, tất cả trở nên rõ ràng. Mặc dù tại ngon núi này, xa xa cũng có thể chứng kiến Cự nhân ba đầu sáu tay cùng một “Tam Xà” càng cao lớn hơn, và một dòng sông Túc Hà lao nhanh.
Thanh niên giáp bạc cười nói:
- Đồ nhi, ngươi thấy thế nào?
Thiếu niên áo đen từ xa đứng nhìn, hắn có thể cảm ứng được bên kia, một cái “Tam xà” có uy năng đáng sợ rung chuyển Thiên Địa cộng thêm uy năng của rất nhiều pháp bảo Tiên giai. Nhưng hết thảy đều đã bị tên thiếu niên cự nhân ba đầu sáu tay kia ngăn cản được.
- Thật mạnh.
Có chút khiếp sợ.
- Hắn…hắn chẳng lẽ đã là Thiên Tiên rồi sao?
- Mặc dù không phải Thiên Tiên, cũng đã có thực lực Thiên Tiên.
Thanh niên giáp bạc cảm khái.
- Nếu ở cảnh giới Vạn tượng, Nguyên Thần mà vượt cấp chiến đấu thì coi như rất bình thường, thế nhưng là: Phản Hư Địa Tiên cùng Thiên Tiên kém nhau quá lớn, quá lớn, có thể vượt cấp mà chiến… tựa hiếm thấy nhiều hơn, càng khó có được chính là Kỷ Ninh này tu luyện thời gian chưa đủ trăm năm a, đồ nhi, ngươi có thấy được sự chênh lệnh chăng?
Thiếu niên áo đen mím môi nhìn.
Đúng lúc này….
- Oanh.
Bỗng nhiên bầu trời phía đông nam nổi lên một ngọn núi lơ lửng
- Oanh.
Phía chân trời phía tây bắc cũng nổi lên một ngọn núi lơ lửng.
Trong cùng một khoảng thời gian, từng ngọn núi, từng ngọn núi nổi lên lơ lửng, may là toàn bộ Đông Lâm sơn mạch đã được bố trí đại trận, trong phạm vi bao phủ của đại trận, bên ngoài căn bản không nhìn thấy rõ, cũng không biết bên trong sơn mạch đang xảy ra chém giết vô cùng thê thảm.
Rất nhanh, chín ngọn núi đều trôi lơ lửng, lơ lửng tại bốn phương tám hướng. Trên mỗi ngọn núi đều được bao phủ bởi ngọn lửa đỏ ẩn hiện phù văn, thời gian trôi qua uy năng càng cường đại. Uy áp vô hình bao phủ toàn độ Đông Lâm sơn mạch.
Bởi vì tòa sát trận này chính là sát trận mạnh nhất Đông Lâm sơn mạch, có thể công kích bất cứ chỗ nào. Ngay vị trí tướng quân giáp bạc và thiếu niên áo đen cũng có thể bị công kích tới.
- Sư phó, sát trận này...
Cảm ứng được uy áp, sắc mặt thiếu niên áo đen thay đổi “Muốn cái sát trận này đi đối phó với Kỷ Ninh kia?
Chỉ cần cảm ứng, trong lòng thiếu niên áo đen đã tràn đầy sợ hãi. Hắn biết rõ uy lực của sát trận này, sợ chỉ cần một tia thôi đã đủ giết chết hắn rồi.
Kỷ Ninh đứng ở giữa không trung, đang khống chế dòng chảy Túc Hà
- Hả?
Kỷ Ninh bỗng nhiên biến sắc.
Chỉ thấy bầu trời Đông Nam Tây Bắc bốn phương tám hướng đều nổi lên từng ngọn núi lơ lửng, tất cả có chín ngọn, trên mỗi ngọn núi có rất nhiều phù văn lửa đỏ to lớn trôi nổi vờn quanh, đồng tử Kỷ Ninh co rụt lại:
- Dùng ngọn núi làm trận bàn, đem ngọn núi luyện chế thành pháp bảo, sau cùng hình thành nên đại trận?
Kỷ Ninh cũng không phải là không biết gì về trận pháp, hắn cũng khá hiểu biết về trận pháp, một đại thủ bút như vậy rất rõ ràng đây tuyệt đối là nhất đẳng đại trận.