Mãng Hoang Kỷ

Chương 409: Chương 409: Đã gây họa rồi (1)




Chương 409: Đã gây họa rồi (1)

Trận chiến ấy hắn và gã đồng lõa Thủy Dị cũng chỉ là Tử Phủ viên mãn, đối mặt với hai kẻ thi triển cấm thuật, đặc biết là ca ca của cô gái kia, thực lực thật cường đại, chế trụ được hắn cùng gã Thủy Dị, làm cho nữ nhân cùng người thanh niên bị trọng thương chạy thoát.

Nhưng ca ca của cô gái kia, dưới sự phẫn nộ của hắn cùng Thủy Dị, đã bị chém chết.

- Bọn hắn, bọn hắn…

Toàn thân Ngu Động bắt đầu cháy, mắt hắn đỏ lên nhìn Kỷ Ninh.

- Bọn họ là phụ thân, mẫu thân và bác trai của ta!

Đôi mắt Kỷ Ninh ươn ướt, trầm giọng nói:

- Ta chính là con của cô gái kia, hiện tại ta đến đây để báo thù.

- Bác trai của ta là Uất Trì Sơn. Mẫu thân của ta là Uất Trì Tuyết. Phụ thân của ta là Kỷ Nhất Xuyên!

Kỷ Ninh nhìn thấy vẻ điên cuồng cùng đau khổ trong mắt hắn:

- Khi trước hẳn là các ngươi còn không thèm để họ vào trong mắt. Thậm chí có khi còn sớm quên rồi ấy chứ. Nhưng bây giờ ta tới là để báo thù cho bọn họ!

Âm thanh của Kỷ Ninh như vang vọng từ chỗ sâu nhất của cõi lòng hắn.

Ngu Động có thể cảm nhận rõ ràng được thù hận của thiếu niên mặc da thú kia:

- Chẳng lẽ thiếu niên này chính là đứa nhỏ mà nữ tử kia mang thai khi trước sao?

- Hai mươi năm...

- Sau hai mươi năm, đứa nhỏ kia không những được sinh ra mà bây giờ còn có thể dễ dàng giết chết sư phụ Tàn Nguyệt chân nhân của ta. Ta, rốt cuộc thì Ngu Động ta đã đắc tội với kẻ thù cỡ nào đây.

Ngu Động luôn cẩn thận nên chẳng bao giờ đắc tội với đám nhân vật lợi hại. Cho dù có giết một vài thiên tài thì cũng không bao giờ để lại sơ hở.

Thật không thể nào ngờ tới chỉ vì vỗ mông ngựa nịnh hót tên 'Đông Thất' mà lại động tới một nữ nhân sinh ra được một thiếu niên khủng khiếp như thế này.

- Vậy mà, vậy mà ta lại bị gục ngã bởi nước này.

Ngu Động bị tra tấn đau khổ vô cùng. Nhưng trong đầu hắn lúc này lại hiện lên những cảnh tượng năm xưa. Đó là từng bước đi của hắn trên con đường tu tiên từ lúc còn là một đứa nhỏ tới vị trí cao như hiện tại. Hắn không từ thủ đoạn nào! Thậm chí tới cả những kẻ có thực lực mạnh mẽ cũng đã bị hắn đùa giỡn, thành con cờ của hắn. Kể cả là bây giờ khi hắn đã trở thành Vạn Tượng chân nhân.

- Ta cả đời tính kế lại thua ở nước này.

Trong đôi mắt của Ngu Động tràn lên đầy đau khổ. Đột nhiên hắn gào lên một tiếng tức giận:

- Trời không phù hộ ta! Ta không cam lòng, ta không cam lòng! ! !

Theo tiếng thét tức giận đó, thân thể cháy sém nghiêm trọng của Ngu Động bỗng nhiên xẹt xẹt xẹt bùng lên lửa. Cả người bắt đầu bị thiêu hủy hoàn toàn.

Kỷ Ninh lặng yên nhìn cảnh tượng này, trên lòng bàn tay xuất hiện một pháp bảo lư hương.

- Thu!

Ý nghĩ vừa xuất hiện trong đầu.

Kỷ Ninh vẫn nhớ rõ ràng, 'chỉ cần nhìn thấy một hồn phách là có thể thu thẳng vào trong pháp bảo lư hương'.

Có rất nhiều pháp bảo đặc biệt chuyên dùng để giải quyết hồn phách. Ví dụ như 'Vạn Quỷ Phiên'...có thể thu thẳng hồn phách vào bên trong...Mà pháp bảo lư hương của Kỷ Ninh này cũng có hiệu quả như vậy. Nhưng nó cũng chỉ có khả năng thu hồn phách vào rồi sau đó ăn mòn tiêu diệt hồn phách. Cũng coi như là một món pháp bảo gân gà vì nó không thể chủ động tấn công được.

- Tên Ngu Động này cũng coi là một kẻ lợi hại.

Mộc Tử Sóc khẽ cảm thán:

- Có thể từ một người thường bước tới Vạn Tượng chân nhân như bây giờ. Thậm chí còn có thể làm con gái của Tàn Nguyệt chân nhân chịu chết vì hắn! Thật lợi hại!

Vừa nói xong, Mộc Tử Sóc không khỏi nhìn về phía Kỷ Ninh - kẻ thù lớn của Ngu Động.

Ánh mắt của Kỷ Ninh hiện tại sâu như hồ nước đang nhìn về xuống thi thể đã bị thiêu thành tro tàn trên mặt đất. Hắn lạnh nhạt nói:

- Đúng là một kẻ lợi hại. Hắn có thể làm mọi việc...chỉ để bước lên vị trí cao hơn! Vì để lấy lòng tên công tử Đông Thất kia mà bọn hắn dám xuống tay cả với một người đang mang thai như mẫu thân ta khi đó! Vì bảo vệ mẫu thân ta, bác trai ta phải chết tại đó. Cha ta thì bị chặn đứt con đường tu luyện.

- Rồi cuối cùng mẫu thân và phụ thân đều phải chết.

- Chỉ để lấy lòng tên công tử Đông Thất kia mà làm như vậy...

Kỷ Ninh nhớ lại cảnh tượng Ngu Động đối xử với nữ nhân 'Nguyệt Vi' kia như đối xử với nô lệ:

- Kẻ này làm việc không từ thủ đoạn nào. Nhưng đi bên bờ sông sao có thể không ướt giầy? Cho dù hôm nay không chết trong tay ta thì sau này vẫn sẽ có kẻ khác tới giết hắn!

Đã bước đi trên con đường tu tiên thì phải dựa vào chính mình!

Kẻ nào dùng mưu kế, khả năng ứng biến để dựa dẫm, lợi dụng người khác, cướp giết người khác...thì cũng chỉ có thể hưng thịnh nhất thời, nhưng rồi cuối cùng đều sẽ phải ngã gục xuống.

Dựa vào bản thân thì mới là con đường lâu dài!

- Phù.

Kỷ Ninh vung tay lên, thu toàn bộ các pháp bảo trong đình viện lại.

- Chúng ta mau đi thôi.

Kỷ Ninh nhìn về phía Mộc Tử Sóc và Bạch thúc:

- Hành động vừa rồi của Tàn Nguyệt chân nhân tạo cho ta cảm giác có gì đó không tốt lắm. E là người này là một người khá có địa vị. Nên chúng ta không nên ở lại nơi này lâu.

- Ừ.

Bạch thúc cũng gật đầu.

- Đúng vậy, thoạt nhìn cái Bắc Sơn huyết lệnh kia cũng khá là ghê người.

Mộc Tử Sóc nói.

Rất nhanh, đoàn người Kỷ Ninh đã âm thầm lặng lẽ rời khỏi Tàn Nguyệt Sơn mà không để ai phát hiện ra.

Trên bầu trời.

Chiến thuyền đầu rồng lại đổi màu thành tối đen, từ từ bay đi.

- Phụ thân, mẫu thân, bác trai.

Kỷ Ninh thầm nói:

- Ba kẻ thù! Hiện tại đã giết chết một tên rồi. Mọi người yên tâm, sẽ không có kẻ nào sống được đâu! Còn cả giọt máu duy nhất của bác trai nữa...sau này ta cũng sẽ phải nghĩ cách tìm cho ra.

Dựa theo lời của phụ thân thì bác trai chỉ có một đứa con gái duy nhất.

Đáng tiếc. Không biết vị biểu tỷ này đang ở đâu? Tên là gì? Trông như thế nào? Kỷ Ninh vẫn không hề biết. Việc tìm lại biểu tỷ thật là khó khăn.

Nhưng Kỷ Ninh sẽ không bao giờ bỏ qua. Bởi vì người tu tiên càng mạnh mẽ thì cũng càng có nhiều cách...Nghe nói một vài vị tiên nhân trong truyền thuyết có thể bấm tay tính toán. Thậm chí có thể tính được cả chuyện tương lai. Nếu bản thân mình có được khả năng này thì chắc là cũng sẽ dễ dàng tìm ra biểu tỷ thôi.

Bạch Thủy Trạch ở bên lặng yên nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.