Dù sao hắn cũng mới chỉ thi triển thần thông ba đầu sáu tay mà thôi, mà môn thần thông này đối với thần lực tiêu hao cực kỳ ít. Đến cấp độ Thiên Thần, mà thần thể lại gần như hoàn mỹ, cho dù chiến đấu mấy tháng cũng không có vấn đề gì. Nếu như thi triển Trích Tinh Thủ, như vậy thời gian có thể tiếp tục chém giết sẽ thu nhỏ lại gấp trăm lần không ngớt.
- Đáng chết! ! !
Một tiếng gào thét phẫn nộ vang vọng không trung.
Hơn năm trăm tên Dạ Xoa màu xanh này đồng thời bay ngược về phía sau, tất cả đều lơ lửng ở giữa không trung. Trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ tức giận. Ngay sau đó từng người từng người trong bọn họ nhanh chóng bắt đầu va chạm vào một chỗ, mà sau khi va chạm lại hòa vào làm một thể. Chỉ thấy số lượng Dạ Xoa màu xanh ở trên không trung đang không ngừng giảm bớt, Dạ Xoa dung hợp thành một càng ngày càng ít.
Tất cả dung hợp thành một Dạ Xoa, Dạ Xoa vốn là màu xanh lá cây lại chuyển thành đậm, tiếp đó lại là Dạ Xoa màu đen, tiếp đó chính là màu vàng lợt. Khi hai tên Dạ Xoa màu vàng lợt cuối cùng đụng vào cùng một chỗ thì biến thành một Dạ Xoa màu vàng, khí tức cường đại tới mức khiến cho Kỷ Ninh cũng có chút kinh hãi.
Dạ Xoa màu vàng này cao chừng mười trượng, khí tức thậm chí còn mơ hồ tới gần Chân Thần.
- Có thể làm cho ta bản tôn xuất chiến, ngươi cũng coi như không tệ, nhiều năm như vậy rồi. Nggay cả hơn ngàn tên Thiên Thần cũng chưa từng nhìn thấy bản tôn ta thì đã tử vong rồi.
Dạ Xoa màu vàng này trầm giọng nói.
- Cái gì, hơn ngàn Thiên Thần?
Trong lòng Kỷ Ninh run lên, mấy ngàn tên Thiên Thần kia phần lớn chính là người tới từ trận doanh Nữ Oa a. Dù sao lúc Thượng Cổ, số lượng Thiên Thần tiến vào rất nhiều, cũng đều là thuộc về trận doanh Nữ Oa. Vốn Kỷ Ninh nghĩ đến, nếu như mình có thể đi ra, như vậy nếu như có thể nghĩ biện pháp mang theo mấy ngàn tên Thiên Thần đi ra là tốt rồi.
Thì ra. . .
Người chết ở trên tay Dạ Xoa lại nhiều như vậy. Đúng vậy a, dưới tình huống hơn năm trăm tên Dạ Xoa kia vây công, muốn xông qua cũng không dễ dàng được như vậy a.
- Thiên Thần chết ở trong tay bản tôn của ta cũng đã khoảng chừng hơn hai ngàn rồi.
Dạ Xoa màu vàng nhìn Kỷ Ninh, trong tay bỗng nhiên lóe lên. Trong tay xuất hiện một cây đinh ba rất là cổ xưa. Thế nhưng cây đinh ba kia, khí tức rõ ràng lại cường đại hơn rất nhiều.
- Ngươi có thể chết ở trong tay bản tôn của ta. Ngươi nên cảm thấy may mắn a.
Dạ Xoa màu vàng nhe răng cười lớn:
- Tất cả các ngươi đều muốn đạt được bảo vật mà chủ nhân ta để lại, há có thể lấy được dễ dàng như vậy chứ?
Đồng tử của Kỷ Ninh co rụt lại.
Chủ nhân?
Kỳ thật tiến vào thế giới đầm Nguyệt Hạ, Kỷ Ninh cũng đã có cảm giác đây là một nơi nào đó do Đại Năng Giả cổ xưa sáng tạo. Như cái cầu gỗ trôi nổi xuyên qua ức vạn dặm kia vậy. Ngay cả tâm lực tâm thức cũng có thể ngăn cản, thứ này rất giống như là do một Đại Năng giả nào đó cố gắng sáng tạo ra. Không giống như là do Hỗn Độn tự nhiên diễn biến mà thành.
- Muốn thu bảo vật, để mạng lại để đổi a!
Dạ Xoa màu vàng kia cười một tiếng quái dị, về sau cầm trong tay cây đinh ba phong cách cổ xưa kia, sưu một cái đã hư không tiêu thất, lưu lại một đạo kim quang ở giữa không trung, sau đó đã tới trước mặt Kỷ Ninh, tốc độ cục kỳ nhanh. Kỷ Ninh chỉ có thể huy động kiếm liên tục để ngăn cản.
Phanh…
Chỉ thấy Kỷ Ninh hóa thành một đạo lưu tinh, trực tiếp bay ngược trở ra. Đồng thời giao thủ vừa rồi cũng đã giúp Kỷ Ninh hiểu rõ:
- Lực lượng của hắn, chỉ sợ gần như là Chân Thần rồi, khó trách lại có hơn ba ngàn Thiên Thần chết ở trong tay hắn.
- Ngươi quá yếu, quá yếu!
Thanh âm điên cuồng của Dạ Xoa màu vàng quanh quẩn ở trong Thiên Địa, đồng thời hắn cũng hóa thành kim quang, đuổi giết Kỷ Ninh, lần lượt lao thẳng tới Kỷ Ninh.
Phanh! Phanh! Phanh!
Kỷ Ninh bị đánh trúng, khi thì bay ngược, khi thì ngã vào trong nước biển, khi thì chật vật lăn lộn, đang rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
- Ngươi thật sự là yếu đuối a, bất quá thần thể của ngươi lại rất lợi hại, Hải Vực Thần Xoa của ta có lực lượng mạnh mẽ như vậy. Không ngờ ngươi lại có thể đơn giản thừa nhận được cỗ lực lượng này.
Dạ Xoa màu vàng một mặt công kích, một mặt điên cuồng hô.
Hắn nói không sai, nếu như không phải có Bát Cửu Huyền Công, thần thể của Thiên Thần bình thường chỉ sợ đã sớm bị oanh kích cho nát rồi.
Thế nhưng nếu như không có Bát Cửu Huyền Công, Kỷ Ninh cũng không dám chơi như thế a!
- Lực lượng rất mạnh, tốc độ cực nhanh, có thể linh hoạt, kỹ xảo chiến đấu lại rất bình thường.
Trong lúc giao thủ Kỷ Ninh cũng nhanh chóng suy nghĩ ra ưu điểm khuyết điểm của đối phương:
- Giao thủ không nhất thiết phải liều mạng. Có thể dùng kỹ xảo kiếm thuật để ứng phó.
Sưu Sưu.
Kỷ Ninh bị đánh xuống mặt biển bỗng nhiên phá nước mà ra, mà Dạ Xoa màu vàng kia cũng từ trong nước biển bay ra, đuổi giết Kỷ Ninh.
- Ra.
Kỷ Ninh nắm lấy hai thanh thần kiếm, đồng thời trong mắt có lệ mang lóe lên, bởi vì đã tới lúc hắn phản kích.
Lập tức chung quanh đột nhiên có bảy trăm hai mươi chín thanh thần kiếm xuất hiện, những thanh thần kiếm này phập phồng bất định. Ở trước người Kỷ Ninh còn ngưng tụ ra một thanh Ngọc Kiếm, uy năng của Ngọc Kiếm to lớn khiến cho người ta mơ hồ kinh hãi. Đại Thiên kiếm trận đệ cửu trọng này, cũng là bởi vì Tâm Lực của Kỷ Ninh đã đạt tới tầng thứ tư, lại phối hợp với pháp môn tâm lực thần hồn thì mới có thể điều động được.
Kết hợp uy lực của hơn bảy trăm thanh pháp bảo Thuần Dương Cực phẩm ngưng tụ ra kiếm quang, uy lực không chút thua kém Trích Tinh Thủ mà Kỷ Ninh đã từng thi triển!
- Đi.
Kỷ Ninh chỉ một ngón tay ra phía xa xa.
- Ha ha ha, không ngờ lại là thủ đoạn của Tiên Nhân.
Dạ Xoa màu vàng lại điên cuồng cười. vẫn như trước nghiền áp tới, hắn không quản Kỷ Ninh cận chiến hay là đánh xa. Bởi vì có ưu thế thực lực tuyệt đối làm cho hắn chỉ cần để ý một đường nghiền áp là được.
Sưu.
Ngọc Kiếm lóe lên rồi tập kích về phía Dạ Xoa màu vàng kia. Dạ Xoa màu vàng cũng không có ý định ngăn cản, thế nhưng lực lượng của tên Dạ Xoa màu vàng nàyquá lớn, hắn chỉ cần vung vẩy cái đinh ba cổ xưa kia là đã có thể ngăn cản được rồi.
Phanh một tiếng, Ngọc Kiếm ầm ầm vỡ vụn, Dạ Xoa màu vàng thì thoáng dừng lại ở giữa không trung.