Mãng Hoang Kỷ

Chương 506: Chương 506: Đại Đạo Vực Cảnh (1)




- Thiếu Viêm công tử? Nếu Kỷ Ninh sư đệ đã nói không phải là con cháu Uất Trì tộc thì chắc là may mắn học được môn thần thông kia. Chẳng qua, chỉ cần đàm phán với Thiếu Viêm tộc, lấy lễ vật bồi thường, phát ra lời thề Thiên Đạo không truyền môn thần thông kia ra ngoài là được.

Thương Giang chân nhân cũng nói.

Dư Vi nói:

- Thiếu Viêm công tử. Bây giờ ngươi nói Kỷ Ninh là dư nghiệt của Uất Trì tộc. Chỉ sợ một khi tin này truyền ra...ngược lại sẽ làm người ngoài tưởng rằng ngươi cố ý kiếm cớ giải quyết Kỷ Ninh sư đệ.

- Thiếu Viêm Nông.

Cửu Liên cũng nhìn chằm chằm vào Thiếu Viêm Nông, tức giận nói:

- Kỷ Ninh là đạo lữ của ta!

Cả đám tạo áp lực.

Nhưng Thiếu Viêm Nông vẫn nở nụ cười.

- Ha ha ha, yên tâm đi.

Thiếu Viêm Nông cười:

- Dù sao Kỷ Ninh kia cũng đã đi theo ta tới Tiên phủ. Ta vẫn cho hắn một con đường sống.

Nói xong, trên tay hắn xuất hiện một cái xích màu đen, trên xích có phù văn màu vàng cổ xưa. Hắn ném thẳng cái xích về phía Kỷ Ninh. Loảng xoảng, loảng xoảng. Xích rơi thẳng xuống nền đất trước mặt Kỷ Ninh.

- Đây là Tỏa Thần Liên.

Thiếu Viêm Nông nhìn Kỷ Ninh:

- Một khi bị khóa lại là sẽ như người thường. Cho dù là Thần Ma cũng sẽ không thể phản kháng được. Ngươi tự lấy Tỏa Thần Liên khóa mình lại chờ xử lý sau. Ta có thể phát ra lời thề Thiên Đạo. Chỉ cần ngươi không phải dư nghiệt Uất Trì tộc. Ta tuyệt đối không giết ngươ, cũng không hề động mảy may tới thực lực của ngươi. Ta sẽ ra ngoài điều tra cặn kẽ. Một khi xác nhận, nếu ngươi đúng là dư nghiệt của Uất Trì tộc thì ta sẽ giết ngươi luôn. Còn nếu không phải thì ta sẽ thả tự do cho ngươi.

Kỷ Ninh nhíu mày.

Dư Vi mở miệng nói lớn tiếng:

- Thiếu Viêm công tử. Thiếu Viêm tộc ngươi lớn tới cỡ nào mà sao làm việc lại chắp nhặt như thế? Ngươi hoàn toàn có thể thả Kỷ Ninh đi, về sau tiếp tục điều tra. Một khi xác nhận được rồi thì giải quyết Kỷ Ninh sư đệ cũng không muộn. Chẳng lẽ với thực lực Thiếu Viêm tộc ngươi, sư đệ Kỷ Ninh có thể chạy thoát sao?

- Kỷ Ninh, ngươi đồng ý hay không.

Thiếu Viêm Nông nhìn Kỷ Ninh:

- Ta đã cho ngươi một con đường sống.

Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào Thiếu Viêm Nông:

- Ta tự trói hai tay vào rồi thì sống chết đều thuộc về ngươi. Ngươi cảm thấy như thế được sao?

Sắc mặt của Thiếu Viêm Nông lập tức trở nên lạnh lùng hơn.

Thật khó có thể ép được Kỷ Ninh tự dùng Tỏa Thần Liên khóa mình lại.

Đúng lúc này...

- Thiếu Viêm công tử!

Ở bên, bỗng nhiên Tuyết Hồng Y cười lạnh chỉ vào Kỷ Ninh:

- Đừng nghe hắn ngụy biện. Phụ thân Kỷ Ninh tên là Kỷ Ninh Xuyên. Còn mẫu thân hắn tên là Uất Trì Tuyết!

- Học Phong Dực độn pháp mà mẫu thân lại tên là Uất Trì Tuyết?

Thiếu Viêm Nông lập tức lộ ra vẻ dữ tợn, âm thanh lạnh lẽo vô cùng:

- Quả đúng là dư nghiệt của Uất Trì tộc. Giết! Giết Kỷ Ninh, ai cản ta là cản Thiếu Viêm tộc, đều giết không tha hết!

Mộc Tử Sóc, Cửu Liên có quan hệ thân thuộc với Kỷ Ninh nên đều biết rằng mẫu thân của Kỷ Ninh tên là Uất Trì Tuyết. Nhưng trước mắt bọn hắn muốn kéo dài thời gian, tốt xấu gì thì cũng phải rời khỏi thế giới này đã. Tới lúc đó Đông Duyên tộc, Hắc Bạch học cung có thể hỗ trợ đưa Kỷ Ninh trốn tới một thế giới nhỏ hoặc thế giới lớn khác.

Đáng tiếc…

Tuyết Hồng Y đã sớm điều tra về Kỷ Ninh, thậm chí đã mua tin tức về Kỷ Ninh ở trên Thiên Bảo Sơn, đương nhiên hắn biết rõ thân phận của mẫu thân Kỷ Ninh.

- Thiếu Viêm Nông!

Cửu Liên phẫn nộ.

- Dừng tay.

Mi tâm Dư Vi bỗng nhiên sáng lên, hơi thở tỏa ra từ người đáng sợ thêm, miệng phát ra tiếng hét.

Thương Giang chân nhân, Mộc Tử Sóc đều thét lên theo.

Vù vù.

Bỗng nhiên bàn tay của Tương Liễu Phương biến lớn ra, đồng thời năm ngón tay của hắn hóa thành năm con rắn lớn, mỗi con đều dài trăm trượng, chia nhau tới trước mặt bốn người Cửu Liên, Dư Vi, Mộc Tử Sóc, Thương Giang chân nhân. Mỗi con rắn lớn đều phát ra khí tức đáng sợ làm cho đám người Cửu Liên hoảng sợ

- Cửu Liên, ta sẽ không giết ngươi.

Thiếu Viêm Nông chỉ vào Cửu Liên:

- Thế nhưng ba vị đồng môn bên cạnh ngươi, Phương thúc, nếu như bọn hắn dám nhúng tay vào chuyện này, lập tức giết.

Mặc dù Thiếu Viêm Nông thích có được Dư Vi.

Thế nhưng đối với Thiếu Viêm Nông mà nói, nữ nhân chẳng qua chỉ là đồ chơi. Thích giết là giết.

- Ngươi…

- Thiếu Viêm Nông…

Bốn người Cửu Liên, Mộc Tử Sóc, Dư Vi, Thương Giang chân nhân đều tức giận, nhưng rõ ràng thực lực của Tương Liễu Phương hơn bọn hắn rất rất xa. Với thực lực ấy, hắn hoàn toàn có thể đè chết mấy người bọn họ.

Tuy rằng bọn họ cũng có một ít bảo vật hộ thân, nhưng đều là bảo vệ tính mạng trong thời gian ngắn, nên căn bản không thể nào lật ngược tình thế được.

- Sư huynh, sư tỷ, sư đệ, Cửu Liên.

Kỷ Ninh nhìn về phía Thiếu Viêm Nông đang đứng trên đại điện, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi không nên nhúng tay vào, đây là chuyện riêng của ta với Thiếu Viêm Nông.

- Kỷ Ninh.

Cửu Liên lo lắng hét.

Kỷ Ninh nhìn về Cửu Liên:

- Sư tỷ đừng lo cho ta.

- Thiếu Viêm Nông!

Cửu Liên phẫn nộ:

- Đây là ngươi muốn khiêu khích Đông Duyên tộc ta!

- Nếu như là vị lão tổ của Đông Duyên tộc ngươi nói lời này với ta, ta còn ba phần suy nghĩ. Còn ngươi ư?

Thiếu Viêm Nông lắc đầu cười.

Bỗng nhiên trong tay Cửu Liên xuất hiện một đóa hoa sen màu đen, nó nhanh chóng biến lớn ra, lập tức Tương Liễu Phương lạnh lùng quát:

- Muốn chết!

Lập tức ngón tay hắn hóa thành một con rắn lớn, phẫn nộ cuốn vào đóa hoa sen màu đen. Bông hoa chấn động, trên cánh sen xuất hiện vết rách, nhưng bông hoa sen màu đen vẫn bay về phía con rắn lớn kia.

Uỳnh!

Chỉ thấy con rắn kia nhanh chóng biến thành một bức tượng bằng băng, tiếp theo vỡ ra, thậm chí cánh tay của Tương Liễu Phương cũng bị đông lại tới khuỷu tay rồi vỡ theo. Nhưng rồi cánh tay của Tương Liễu Phương lại mọc ra bình thường. Bộp, ngón tay của hắn một lần nữa hóa thành con rắn lớn bay tới quật lên người Cửu Liên làm nàng thổ huyết bay ngược về sau.

- Vật đó chỉ có thể gây thương tích cho Phương thúc mà thôi, thật đáng tiếc.

Thiếu Viêm Nông lắc đầu:

- Ngay cả ta cũng không có bảo vật để đánh chết Phương thúc, huống chi ngươi?

Tương Liễu Phương là Thần Ma viễn cổ thuộc tộc Tương Liễu, có sức sống rất mạnh, chiến lực có thể so với Tán Tiên hàng đầu.

Muốn giết Tương Liễu Phương?

Đây là chuyện khó khăn nhường nào?

- Tuyết Hồng Y, ta cho ngươi một cơ hội để lập công.

Thiếu Viêm Nông nhìn về Tuyết Hồng Y:

- Ngươi, đi giết Kỷ Ninh cho ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.