- Ngươi tìm ta rốt cuộc là có chuyện gì?
Kỷ Ninh ngẩng đầu lên nói.
Sắc mặt của tên Thần Vương này cứng lại, lập tức trầm giọng nói:
- Mười lăm tên Thiên Thần Chân Tiên đã chết ở tay ngươi, nếu như ngươi dừng tay như vậy thì ta có thể bỏ qua chuyện cũ.
Cuối cùng Thần Vương cũng đã lựa chọn nhịn xuống phần ác khí này. Dù sao thứ hắn cần cân nhắc chính là bố cục của cả Tam giới, cũng không thể lúc nào đề phòng Kỷ Ninh đánh lén a. Hoặc là phải thay đổi bố cục của toàn bộ Tam giới. Ví dụ như để cho Thiên Thần Chân Tiên ở một ít cứ điểm rút đi toàn bộ. Bởi vì nếu như không có một ít Thiên Thần Chân Tiên tọa trấn, có một ít Đại thế giới bọn hắn sẽ không có cách nào thẩm thấu vào bên trong được.
- Sẽ bỏ qua chuyện cũ hay sao?
Kỷ Ninh nhìn Thần Vương rồi nói:
- Ta có thể dừng tay, thế nhưng ta lại có một yêu cầu.
Trong lòng Thần Vương vô cùng tức giận, người này lại còn dám nói yêu cầu hay sao?
Thế nhưng Thần Vương vẫn cố nén tức giận, nói:
- Nói!
- Trả lại Dư Vi sư tỷ cho ta.
Kỷ Ninh mở miệng nói.
- Dư Vi?
Thần Vương khẽ giật mình, lập tức cười ha hả một tiếng. Nụ cười kia mang theo sự giận dữ vang vọng cả Hắc Ám thế giới:
- Hóa ra ngươi điên cuồng như vậy là vì Dư Vi, xem ra nữ nhân này thật sự rất quan trọng đối với ngươi a. Nàng ta có thể làm cho ngươi điên cuồng lên như vậy.
- Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ta có thể vì sư tỷ mà điên cuồng như vậy. Nếu như ngươi giao cho ta thì ta sẽ lập tức dừng tay. Nếu như ngươi không giao cho ta, ta sẽ tiếp tục giết!
- Hóa ra ngươi làm như vậy là muốn áp chế, muốn ép Vô Gian Môn ta?
Trong thanh âm của Thần Vương mang theo hàn ý ngập trời:
- Kỷ Ninh, ngươi đã đề cao chính mình quá rồi, ta chỉ không muốn để cho một ít phiền toái nhỏ xuất hiện, cho nên mới cho ngươi cơ hội hoà giải mà thôi. Thế nhưng ngươi lại dám uy hiếp Vô Gian Môn chúng ta. . . Thật sự là tự đại, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi đánh lén thành công một lần thì có thể đánh lén thành công lần thứ hai, lần thứ ba hay sao? Ngươi thực sự cho rằng bên trong Vô Gian Môn ta không có ai làm gì được một tiểu gia hỏa như ngươi hay sao?
Thần Vương có thân phận gì cơ chứ? Chính là thủ lĩnh tên danh nghĩa của toàn bộ trận doanh Vô Gian Môn.
Cho dù lãnh Tam Hoàng của Nhân tộc, Đạo môn, Phật môn nhìn thấy hắn cũng phải ngang hàng nói chuyện với nhau.
Trước đó tâm tình của Thần Vương vẫn rất là bức bối. . . Ngươi dừng tay, ta có thể tạm tha ngươi, thế nhưng không ngờ ngươi lại dám có yêu cầu? Chỉ là nói thì nói, chỉ cần không quá phận thì ta cũng có thể đồng ý. Thế nhưng ngươi lại dám uy hiếp Vô Gian Môn ta, bức Vô Gian Môn chúng ta nhượng bộ? Quả thực là muốn chết!
- Ta chỉ là hi vọng Thần Vương có thể trả lại sư tỷ cho ta mà thôi.
Kỷ Ninh nhìn Thần Vương rồi nói.
- Không có khả năng.
Thần Vương nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Hiện tại ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là dừng tay, Vô Gian Môn ta sẽ tha cho ngươi, một lựa chọn khác chính là tiếp tục là địch nhân. Về phần Dư Vi, ngươi cũng đừng nghĩ làm gì.
Kỷ Ninh nhìn Thần Vương.
Thần Vương cũng đang quan sát Kỷ Ninh.
Sưu…
Hình ảnh của Kỷ Ninh trực tiếp tiêu tán, hắn đã rời đi.
- Quả thực là muốn chết.
Thần Vương càng thêm tức giận:
- Một Thiên Thần Chân Tiên mà thôi, không ngờ lại cho rằng có thể áp chế được Vô Gian Môn chúng ta? Thật sự là chê cười, chê cười!
Đời trước của Vô Gian Môn cùng một cấp độ với Vô Gian Hỗn độn thế giới, Bàn Cổ Hỗn Độn Thế Giới a.
Thế lực như vậy há có hể bị áp chế một cách đơn giản cơ chứ?
. . .
Kỷ Ninh ngồi ở bên trong nhà cỏ, cứ như vậy một mình lặng lẽ ngồi ở đó.
- Sư tỷ.
- Tuy rằng chỉ có một đường hi vọng, thế nhưng ta vẫn sẽ sông lên. Cùng lắm là giết đến lúc Vô Gian Môn kia thật sự không chịu được thì mới thôi.
Trong mắt Kỷ Ninh hiện lên quyết tâm khó có thể rung chuyển, con đường này rất là nguy hiểm. Thế nhưng lúc này hắn đã bất chấp tất cả.
Kỷ Ninh cũng không nghĩ nhiều nữa, tâm thần bắt đầu đắm chìm ở bên trong thủy phủ.
Ở trong đại điện Thủy phủ có lấy một đống bảo vật, những thứ này đều là bảo vật lấy được từ lần đánh lén này mà có được. Kỷ Ninh nhanh chóng bắt đầu luyện hóa, những bảo vật này có khả năng không có quá nhiều trợ giúp đối với hắn. Thế nhưng lại có khả năng trợ giúp những Thiên Thần Chân Tiên khác. Có thể gia tăng một phần thực lực cho đối phương. Như vậy tỷ lệ chiến thắng tương lai sẽ lớn hơn một tia a.
- Thuần Dương pháp bảo.
- Thuần Dương.
- Còn có một kiện Tiên Thiên Linh Bảo nữa. Bất quá chỉ là Tiên Thiên Hạ phẩm, uy năng cũng không quá lớn
- Cũng có không ít Thuần Dương tiên đan, Đại La tiên đan, sao lại có những thứ này?
Rất nahnh Kỷ Ninh đã thanh lý toàn bộ bảo vật của những Thiên Thần Chân Tiên bị hắn đánh chết.
Sau đó Kỷ Ninh lại bắt đầu luyện hóa quy mô lớn, nhanh chóng luyện hóa những vật phẩm của các Thiên Tiên Tán Tiên kia. Quá trình luyện hóa những thứ này rất nhanh. Bởi vì đồ của những Thiên Tiên Tán Tiên này đều là lúc hắn giết Thiên Thần Chân Tiên mà tùy tiện quét ngang qua một lần. Vật phẩm của bọn hắn cũng không coi là trân quý, đều là bảo vật Tiên giai, ngẫu nhiên gặp vận khí tốt thì có thể gặp được pháp bảo Thuần Dương.
- Đây là bảo vật còn sót lại của Thiếu Viêm Sửu.
- Trấn Giới tháp của hắn đâu rồi?
- Đáng tiếc. . . Trấn Giới tháp không có trên mười sáu cái phân thân này a.
Kỷ Ninh còn nhớ, trước đó chính là Trấn Giới tháp đưa hắn tới Tịch Diệt Chi Vực. Bất quá sau khi tìm một lần vẫn không có phát hiện ra Trấn Giới tháp, ngược lại hắn còn phát hiện ra một ít quái vật trùng thú đã được đào tạo.
Vật phẩm của Thiếu Viêm Sửu, vốn Kỷ Ninh cũng không có để ý. Thế nhưng lại có một kiện vật phẩm lại có thể hấp dẫn được ánh mắt của hắn.
- Đây là?
Kỷ Ninh có chút cả kinh.
Trước mặt hắn là một tấm bia cực lớn toàn thân màu đen đang lơ lửng. Trên tấm bia đá tản ra uy áp nhàn nhạt, tuy rằng rất nhạt, thế nhưng lại cao cao tại thượng. So với uy áp mà Bồ Đề lão tổ mang đến còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Sưu Sưu.
Tuy rằng bản tôn của Kỷ Ninh ngồi ở trong nhà cỏ, thế nhưng hắn lại có thể lập tức phân ra một bộ phận thần lực để ngưng tụ ra một đạo phân thân. Đạo phân thân này trực tiếp hàng lâm ở bên trong thủy phủ, cẩn thận quan sát tấm bia đá màu đen này từng chút một.