Vai vế giữa người tu tiên thường được phân chia theo thực lực. Tùy mức độ xã giao mà xưng hô.
- Các vị.
Bích Hải đạo nhân ngồi trên cao, âm thanh vang vọng khắp đại điện.
- Hắc Bạch học cung chúng ta lại có thêm hai đệ tử. Người nhỏ bé mặc da thú ở bên trái là Kỷ Ninh.
Nhỏ bé? Chẳng lẽ không thể gọi mình là thiếu niên được à?
- Vị mặc áo bào trắng bên phải có dáng người nhỏ bé hơn là Mộc Tử Sóc.
Bích Hải đạo nhân nói.
- Nhỏ bé hơn?
Mộc Tử Sóc cũng chớp chớp mắt.
Hơn trăm đệ tử trong đại điện đều nở nụ cười. Nhóm Nguyên Thần đạo nhân cũng hơi mỉm cười. Hiển nhiên là bọn họ đều biết tính cách của vị chưởng giáo 'Bích Hải đạo nhân' này.
Bích Hải đạo nhân cũng mỉm cười nhìn Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc.
- Hôm nay có một phần các đệ tử đã tới đại điện này tham dự. Còn có rất nhiều người khác đang bế quan, hoặc du lịch bên ngoài. Sau này các ngươi có thể gặp được. Từ giờ trở đi các ngươi là một thành viên của Hắc Bạch học cung. Phải biết đoàn kết không được tương tàn với đồng môn.
- Rõ.
Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đáp.
- Ừ, bắt đầu làm lễ dùng máu thề đi.
Bích Hải đạo nhân nói.
Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc nhìn nhau một cái.
Rồi cả hai cùng chìa ra một ngón tay. Một giọt máu đỏ tươi chảy ra từ ngón tay.
- Ta Kỷ Ninh (Mộc Tử Sóc) dùng máu làm chứng để thề với trời cao. Ta cam tâm tình nguyện gia nhập Hắc Bạch học cung. Làm đệ tử Hắc Bạch học cung, tuân theo quy định của Hắc Bạch học cung...
Một luồng hơi thở cổ xưa tràn ngập khắp đại điện. Tất cả mọi người đều im lặng. Chỉ có âm thanh của Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc vang vọng trong đại điện.
Lời thề với trời!
Chính là lời thề không thể nào làm trái. Đây cũng chính là lý do tại sao có rất ít người 'phản bội môn phái' ở vương triều Đại Hạ. Nếu kẻ nào dám phản bội môn phái thì không cần tới môn phái phải tự tay trừng phạt mà trời cao đã đủ để giết chết kẻ phản bội rồi. Đương nhiên nếu không phải là môn phái lúc trước hoặc người đó bị đuổi ra khỏi môn phái thì cũng không thể tính là đệ tử được.
'Lời thề với trời' đều được đệ tử nguyện ý nói ra nên có đầy đủ sự công bằng trong đó.
...
Sau khi nói xong lời thề với trời, Bích Hải đạo nhân gật đầu vừa ý.
- Tốt. Hai người các ngươi đã chính thức gia nhập. Nếu đã gia nhập môn phái thì phải có đạo hiệu. Mỗi người các ngươi tự đặt cho mình một cái đạo hiệu đi.
Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc đều suy ngẫm.
Đạo hiệu...
Như Bích Hỏa đạo nhân có đạo hiệu là 'Bích Hải'. Như Hỏa Long tiên nhân có đạo hiệu chính là 'Hỏa Long'.
- Nếu không muốn tự đặt ra đạo hiệu thì có thể dùng tên khai sinh của mình thành đạo hiệu cũng được.
Bích Hải đạo nhân cười nói:
- Có rất nhiều đệ tử đã quen nghe tên mình rồi, không quen nghe đạo hiệu nên đều dùng tên khai sinh để xưng hô.
- Đạo hiệu của ta gọi là 'Song Mộc'.
Mộc Tử Sóc đột nhiên mở miệng.
- Song Mộc?
Bích Hải đạo nhân gật đầu nhẹ rồi nhìn về phía Kỷ Ninh đứng ở bên.
- Kỷ Ninh, ngươi thì sao?
Kỷ Ninh nói từ tốn.
- Đạo hiệu của ta gọi là Bắc Minh đi.
- Tốt.
Bích Hải đạo nhân gật đầu.
- Đã có đạo hiệu rồi. Các vị sư phụ trưởng bối trong Hắc Bạch học cung ta cũng đã bàn bạc xong. Sẽ có người nhận các ngươi làm đệ tử. Nếu các ngươi không vừa ý thì có thể nói ra.
- Rõ.
Kỷ Ninh cùng Mộc Tử Sóc đáp.
Không muốn ư?
Nói đùa à? Chỉ cần không có hận thù gì thì thông thường chỉ cần sư môn trưởng bối mở miệng là các đệ tử đều không chối từ.
- Mộc Tử Sóc.
Trong nhóm Nguyên Thần đạo nhân đứng bên Bích Hải đạo nhân, một bà cụ tóc bạc mặt hồng hào mở miệng nói với Mộc Tử Sóc, đôi mắt nhìn hắn với vẻ đầy từ ái.
- Nghe nói con đường ngươi đi chính là khôi lỗi. Quỳnh Hoa ta cũng có chút tâm đắc với đạo khôi lỗi. Không biết ngươi có nguyện ý bái ta làm sư phụ không.
Kỷ Ninh hơi dao động.
Quỳnh Hoa?
Trong đống tin tức do Bắc Sơn Bách Vi biên soạn có nhắc tới, Quỳnh Hoa đạo nhân chính là người có thành tựu với khôi lỗi nhất ở Hắc Bạch học cung.
- Đệ tử nguyện ý.
Mộc Tử Sóc cung kính quỳ sát đất.
- Đệ tử bái kiến sư phụ.
- Ừ.
Quỳnh Hoa đạo nhân mỉm cười gật đầu.
Kỷ Ninh thì lại nhìn qua một lượt những vị Nguyên Thần đạo nhân. Rốt cuộc ai sẽ là sư phụ của mình đây? Người nào đây?
Không có bất kỳ ai trong nhóm Nguyên Thần đạo nhân đứng cạnh Bích Hải đạo nhân mở miệng.
- Hả. Quái! Sao không có ai thu Kỷ Ninh sư đệ làm đệ tử vậy.
- Đúng vậy. Không có vị sư thúc sư bá nào lên tiếng cả.
Ngoài Kỷ Ninh ra, đám đệ tử đều đang xì xầm bàn tán.
Bỗng nhiên, Bích Hải đạo nhân hướng mắt về phía cửa điện. Một bóng người xuất hiện trước cửa. Đó là một nam tử tóc đen mặc áo dài đen đang đi tới, ánh mắt sắc bén mà uy nghiêm. Khi hắn vừa bước vào đại điện thì cả đại điện như chìm vào bóng đem. Lúc này cả đám đệ tử mới quay đầu lại nhìn người này.
- Bái kiến sư tổ.
Những đệ tử kia đều mở miệng. Có vài đệ tử vẫn còn ngỡ ngàng, hiển nhiên là không biết nhưng rồi thấy những người xung quanh hành lễ thì cũng cung kính hành lễ theo. Hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cũng cung kính hành lễ.
- Bái kiến sư thúc.
Nhóm Nguyên Thần đạo nhân ở phía trên cũng cùng cung kính hô.
- Sư thúc.
Bích Hải đạo nhân cũng đứng dậy.
Trong nháy mắt, nam tử áo đen mặc áo choàng đen như trở thành trung tâm của cả đại điện. Dường như bầu trời đều quay quanh hắn.
- Kỷ Ninh.
Nam tử tóc đen mặc áo choàng đen nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Ngươi có nguyện ý làm đại đồ đệ của ta không?
Kỷ Ninh hơi kinh ngạc.
Lời vừa rồi làm cho Kỷ Ninh lập tức ý thức được người trước mặt là ai. Trong tin tức do Bắc Sơn Bách Vi biên soạn chỉ có vài dòng ngắn ngủi nói về tiên nhân. Dù sao những chuyện về tiên nhân đều là những tin tức bí mật. Mà những tin tức của Bắc Sơn Bách Vi cung cấp lại không phải những tin tức bí mật nên cũng chỉ giới thiệu đơn giản về vị Điện Tài tiên nhân này.
Điện Tài tiên nhân: tiên nhân của Hắc Bạch học cung. Cực giỏi dùng kiếm. Không có đệ tử nào.
Trong những tiên nhân còn sống ở Hắc Bạch học cung, Điện Tài tiên nhân là người duy nhất chưa thu đệ tử nào. Vì thế nên khi vừa nghe tới từ 'đại đồ đệ' là Kỷ Ninh đã biết người trước mặt là ai.
Lúc này còn không bái thì đợi đến khi nào bái đây?
- Đệ tử nguyện ý.
Kỷ Ninh quỳ xuống, cung kính bái lạy hành lễ.