Thiếu nữ áo xanh ở bên cạnh lại vẫn ngây ra. Nàng nhìn về phía đại yêu Long Kình ở xa xa sắp biến mất, rồi lại nhìn về thiếu niên thanh tú có vẻ mặt y hệt với người mà nàng gặp năm xưa:
- Ngươi...đánh cho đại yêu Long Kình phải bỏ chạy sao? Ngươi có phải anh em song sinh với người kia không đấy?
- Nghĩ vẩn vớ cái gì đấy.
Kỷ Ninh hô lên.
- Nhưng làm sao mà ngươi mạnh tới như vậy được. Đến ta có nhiều kỳ ngộ như vậy mà còn không bằng.
Thiếu nữ áo xanh trợn tròn mắt nhìn Kỷ Ninh.
- Đây chính là đại yêu Long Kình đó. Nghe nói tới cả Nguyên Thần đạo nhân còn không lấy được mạng của nó. Nó cực kỳ mạnh mẽ đó.
- Đúng là nó rất mạnh.
Kỷ Ninh nói:
- Đặc biệt là thần lực trong thân thể khổng lồ của nó nhiều tới mức không thể tưởng tượng nổi. Muốn giết chết nó sao? Về cơ bản là ta không thể làm được. Cho dù là Nguyên Thần đạo nhân, thì e là phải thực sự vượt hắn qua nó thì mới có thể giết chết nó. Nếu không, như một ít Nguyên Thần đạo nhân bình thường thì đúng là không làm gì được nó.
Cùng là Vạn Tượng chân nhân nhưng lại vẫn có phân chia ra cao ra thấp khác nhau.
Nguyên Thần đạo nhân cũng vậy.
Như Nguyên Thần đạo nhân trong Hắc Bạch học cung, từng người đều là những Nguyên Thần đã thật sự ngộ ra đầy đủ một Đạo! Còn người có thể làm cho Kỷ Ninh có cảm giác được uy hiếp cực kỳ mãnh liệt như 'Bắc Sơn Hắc Hổ', người có khả năng trở thành An Thiều Hầu thì đã được xem là người nổi bật trong số những Nguyên Thần đạo nhân.
- Ngươi không làm gì được nó thì tại sao nó lại trốn?
Thiếu nữ áo xanh hỏi.
- Bởi vì nó cũng chẳng làm gì được ta.
Kỷ Ninh cười nói:
- Hơn nữa, nó lại bị ta đâm vào phần hiểm làm cho thân thể mất kiểm soát...Chỉ cần dính phải một lần, thì bất kỳ Thần Ma nào cũng không muốn bị làm như vậy lần thứ hai.
Thần hồn có thể cảm ứng được rõ ràng từng bộ phận trên thần thể. Nhưng nếu đầu bị thương tổn thì khả năng kiểm soát cũng trở nên cực kỳ mỏng manh.
Loại cảm giác này đúng là một cơn ác mộng.
- Hơn nữa, hắn vừa giao đấu với ta mà đã ăn quả đắng như vậy. Thì e là trong đầu cũng hiện lên bóng ma. Sợ ta còn con bài nào đó chưa lật ra.
Kỷ Ninh nói:
- Một khi đã thấy thế thì dĩ nhiên là nó phải nghĩ cách mà nhanh chóng chuồn đi thôi.
- A.
Thiếu nữ áo xanh gật đầu.
Đồng thời nàng cũng không khỏi khâm phục Kỷ Ninh. Đôi mắt của nàng hiện lên chút ánh sáng khi nhìn Kỷ Ninh. Khi xưa lúc còn đánh với nàng, hắn mới chỉ là Hậu Thiên. Bây giờ đã trở nên mạnh mẽ tới vậy. Thậm chí còn có thể đánh đại yêu Long Kình phải trốn chạy. Hơn mười đại yêu Vạn Tượng khác bị giết như kiểu giết gà.
- Thật ra, nếu cứ đánh tiếp mà hắn không chạy thì ta cũng phải chạy.
Kỷ Ninh cảm khái.
Tuy với Trích Tinh Thủ, mình có thể bộc phát được uy lực kinh người.
Nhưng môn thần thông Trích Tinh Thủ này...lại làm tiêu hao thần lực quá kinh người. Uy lực của nó hơn xa thần thông 'Pháp Thiên Tượng Địa', mà lại còn có cấp độ cao hơn nhiều! Nên Kỷ Ninh mới có thể bộc phát ra chiến lực kinh người như thế. Nhưng thần lực tiêu tốn cũng cực kỳ kinh người theo. Kỷ Ninh không thể nào cứ dùng nó mà chiến đấu trong thời gian dài được.
- Sư huynh, đừng nói nữa.
Mộc Tử Sóc bĩu môi.
- Ngươi cứ khiêm tốn thế này nữa là ta không nghe nổi đâu. Vừa rồi kẻ chạy trốn chính là đại yêu Long Kinh tu luyện Thần Ma luyện thể Vạn Tượng viên mãn, còn có cả thần thông trong người đó.
Kỷ Ninh nháy nháy mắt.
- Nhóc Kỷ tộc!
Bỗng nhiên thiếu nữ áo xanh nói.
- Sao?
Kỷ Ninh nhìn sang.
- Con rắn nhỏ, ngươi có chuyện gì thế?
- Ngươi có linh thú đi theo không vậy. Ta đi theo ngươi có được không?
Thiếu nữ áo xanh đề nghị.
- Ta là Không Thanh Xà nên phát triển rất nhanh. Hơn nữa còn có khả năng phát hiện ra những nơi giàu có...Các ngươi muốn xuyên qua không gian thì phải sử dụng Tiểu Na Di đạo phù. Nhưng với ta thì lại đơn giản chả khác gì hít thở cả. Hơn nữa, sau này cảnh giới của ta cao hơn. Cái loại đại trận khóa không gian này sẽ chẳng còn ảnh hưởng được ta nữa.
Kỷ Ninh chớp mắt một cái:
- Bên cạnh ta đã có một linh thú rồi.
- Ngươi có linh thú sao? Ài? Làm sao mà ta không được làm vậy?
Thiếu nữ áo xanh nhìn ngó bốn phía. Trong lòng có chút tức giận mông lung. Chính mình là đại yêu Vạn Tượng. Chẳng qua là vì một thân một mình đi Lưu lạc thì sẽ hơi mệt một chút cho nên khi trước mới tìm tới Yêu Liên Sơn để an cư.
Vừa rồi trong lúc bị đại yêu Long Kình đuổi giết, Kỷ Ninh đột nhiên xuất hiện...đặc biệt năm xưa hai người cũng có ít duyên phận. Nên nàng mới có ý muốn cùng Kỷ Ninh tung hoành thiên hạ.
Không ngờ rằng tên nhóc Kỷ tộc kia lại chẳng thèm đoái hoài!
- Là Bạch thúc của ta.
Kỷ Ninh nói:
- Khi trước Bạch thúc theo cho ta nhưng sau khi cha ta chết đi thì liền một mực ở bên ta. Sở dĩ hiện tại không có mặt ở đây là do ta đang tiến hành sát hạch của Ứng Long Vệ. Nên không cho phép mang linh thú tới Ngục Sơn Đại Hoang Trạch.
- A.
Thiếu nữ áo xanh gật đầu nhưng không nói gì thêm.
Kỷ Ninh mỉm cười:
- Tuy rằng ta đã có một linh thú. Nhưng nếu ngươi thật sự muốn theo ta thì ta cũng cố mà nhận lấy ngươi vậy.
- Cái gì gọi là cố mà nhận!
Thiếu nữ áo xanh tức giận, trừng mắt.
- Tốt rồi! Bây giờ chúng ta phải rời chỗ này đi.
Kỷ Ninh nhìn mặt đất nức toác ở xung quanh.
- Trận chiến vừa rồi đã gây ra tiếng động quá lớn. Không chừng sẽ dẫn tới một vài yêu quái khác.
Hai người Mộc Tử Sóc và Thanh Thanh cùng gật đầu.
Một con thuyền đầu rồng lập tức xuất hiện. Ba người cùng nhảy vào trong chiến thuyền đầu rồng.
Đến cấp độ như bọn họ bây giờ thì đã có thể cưỡi gió bay đi, nhưng tốc độ bay cũng không thể bằng được khi điều khiển pháp bảo...Mà điều khiển pháp bảo lại cũng không thoải mái bằng cưỡi chiến Thuyền khôi lỗi.
...
Vèo!
Chiến thuyền đầu rồng bay giữa mây mù. Kỷ Ninh cũng sử dụng Linh Thú phù. Thiếu nữ áo xanh cam tâm tình nguyện làm linh thú của hắn.
Trên chiến thuyền, Kỷ Ninh nhìn sang phía thiếu nữ áo xanh.
- Ta gọi ngươi là tiểu Thanh nhé.
- Được.
Thiếu nữ áo xanh gật đầu.
- Từ hôm nay trở đi, ta gọi là Kỷ Thanh Thanh. Thế nào?
Kỷ Ninh ngẩn ra.
Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh cười òa, trêu ghẹo:
- Khi còn sinh hoạt ở bộ tộc. Một vài nữ nhân không có dòng họ sau khi được gả cho nam nhân, thường thường sẽ dùng họ của nam nhân là họ mình.