Ba người bọn họ đều nhìn chằm chằm xuống phía dưới.
- Tam Xích Kiếm.
- Tam Xích Kiếm lại thấy được ánh mặt trời rồi.
- Cuối cùng thì Hắc Bạch học cung ta cũng có một đệ tử làm được.
Ba người này cùng nhìn về phía Kỷ Ninh với ánh mắt đầy chờ mong và kích động.
Điện Tài tiên nhân và lão già đều nhìn chằm chằm xuống phía dưới.
Năm người cùng nhìn xuống mà không nói một lời nào.
Vèo!
Lại một bóng người nữa xuất hiện, là một gã thanh niên mặc áo trắng có vẻ mặt tuấn tú mê hoặc lòng người. Sau khi tới nơi, thanh niên áo trắng cung kính nói:
- Gặp qua các vị sư thúc sư bá.
- Đừng lên tiếng.
Lão già lùn phất thẳng tay lên.
Thanh niên áo trắng gật đầu. Tuy là chưởng giáo của Hắc Bạch học cung nhưng gặp phải năm vị tiền bối này thì hắn vẫn chỉ là kẻ vãn bối phải ngoan ngoãn đứng bên không dám nói nửa lời.
...
- 'Cầm' 'Trong' 'Tay' 'Kiếm' 'Giết'...vô số nét kiếm hội tụ thành con chữ sáng chói. Bỗng nhiên vèo vèo vèo, một đám chữ sáng chói đều chui thẳng vào mắt của Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nhắm mắt lại.
Mà hàng chữ 'Cầm trong tay thanh kiếm ba thước, giết hết mọi chuyện bất bình! Bắc Hành Lưu tự!' Cũng trở về vẻ bình thường vốn có, không còn phát ra chút khí cơ nào nữa. Có lẽ là chờ tới lúc sau này gặp được đệ tử nào khác thì nó mới lại thể hiện ra sự bất phàm của nó.
- Tốt lắm.
Lão già lùn cười nói:
- 'Tam Xích Kiếm' hoàn chỉnh của Bắc Hành tiền bối đã truyền thụ cho đứa nhỏ này.
- Đúng vậy. Tam Xích Kiếm hoàn chỉnh.
Lão già râu dài đội cao quan cũng cảm thán.
- Đã bao nhiêu năm tháng trôi qua rồi, 'Tam Xích Kiếm' lại xuất thế một lần nữa. Có lẽ là từ ba trăm vạn năm trước. Cuối cùng thì cũng có một đệ tử kế thừa được đầy đủ Tam Xích Kiếm.
- Tam Xích Kiếm...giết vô số tà mà, giết tới mức trời đen đất tối, giết làm cho vương triều Đại Hạ cũng phải kinh hãi. Thậm chí giết khắp cả thế giới lớn này.
Gã cao lớn quấn quanh xiềng xích cũng hùng hồn nói. Trong đôi mắt của hắn ánh lên đầy khát vọng.
Cùng là tiên nhân nhưng thực lực lại khác nhau rất xa.
Như cấp độ của Bắc Hành tiên nhân thì không thua kém gì Thiên Tiên, thậm chí làm cho một vài Thiên Tiên còn phải e ngại. Tồn tại như vậy...giết một nửa tán tiên, địa tiên như kiểu giết gà.
Chính vì như thế, nên cho dù đã qua vô số năm tháng nhưng Hắc Bạch học cung vẫn rất kính nể với vị 'Bắc Hành tiên nhân' kia. Thậm chí còn hơn cả vị Thiên Tiên duy nhất trong lịch sử tồn tại.
- Tam Xích Kiếm.
Điện Tài tiên nhân nói chậm rãi.
- Theo truyền Thuyết kể lại thì có tổng cộng chín chiêu. Sáu chiêu đầu tiên được lưu trong các sách quý thuộc Hắc Bạch học cung ta. Nhưng ba chiêu cuối cùng...Là thứ mà Bắc Hành tiên nhân dùng để tung hoành, thì lại không thể lưu truyền lại được. Chỉ có thể dùng kiếm ý truyền thừa để truyền tải sự huyền diệu khó giải thích của nó.
- Người này có tâm kiếm tiên.
Lão giả râu dài quan sát Kỷ Ninh ở phía dưới.
- Hơn nữa đạo tâm lại cực kỳ vững chắc, thần hồn mạnh mẽ. Có ba thứ này thì mới có thể nhận được truyền thừa kiếm thuật Tam Xích Kiếm.
Đứa trẻ gật đầu.
- Trong Hắc Bạch học cung ta cũng có đệ tử có đạo tâm vững chắc, thần hồn mạnh mẽ. Nhưng tâm kiếm tiên thì lại cực kỳ ít.
- Tâm kiếm tiên vốn là sự giác ngộ thực sự của một kiếm khách. Đó chính là sự giác ngộ trong tư tưởng.
Lão già lùn cảm khái.
- Hơn nữa, việc giác ngộ ra tâm kiếm tiên cũng là điều kiện đầu tiên để đi trên con đường 'Kiếm đạo' rộng rãi.
...
- Điện Tài sư đệ. Nếu ngươi không muốn thu người này làm đệ tử thì ta sẽ thu.
Lão già râu dài cười nói.
- Điện Tài sư đệ. Ta cũng muốn thu đứa đệ tử này.
Đứa trẻ cũng mang ánh mắt cháy bỏng.
- Tuy bây giờ hắn không thể nào thi triển được Tam Xích Kiếm. Nhưng Tam Xích Kiếm đã truyền vào trong thần hồn của hắn. Chỉ cần đạt tới đủ cảnh giới là có thể thi triển được. Ta rất mong chờ việc có thể bồi dưỡng ra được một kiếm tiên có kiếm thuật Tam Xích Kiếm.
- Điện Tài sư đệ...
Cả đám cùng mở miệng.
Điện Tài tiên nhân liếc mắt nhìn bốn người.
- Ta tới một tên đệ tử còn không có. Vây mà các ngươi cũng tranh với ta sao?
Bốn người khác đều nở nụ cười.
- Bích Hải.
Điện Tài tiên nhân nhìn về phía thanh niên áo trắng.
- Sư thúc.
Thanh niên áo trắng liền đáp.
- Đứa nhỏ phía dưới là ai?
Điện Tài tiên nhân cười hỏi.
Thanh niên Bích Hải đạo nhân liền nói ngay.
- Đây là một trong hai tên đệ tử mà Hắc Bạch học cung mới thu nhận được. Tên là Kỷ Ninh, đến từ 'Kỷ tộc' nhỏ bé ở Yên Sơn quận An Thiền. Cha mẹ đều đã qua đời. Từ nhỏ đã là thiên tài tuyệt thế. Mười một tuổi đã giết chết được Bột Tử Thiện - Tử Phủ tu sĩ bị Ứng Long Vệ truy nã. Về sau vì Hỏa Long tiên nhân bế quan đột phá trong lãnh địa của Kỷ tộc, làm cho nơi đó có một mỏ quặng nguyên thạch. Vì đó mà một chi nhánh của Tuyết Long Sơn muốn tiêu diệt Kỷ tộc. Nhưng cuối cùng thì Tuyết Long Sơn lại tổn thất một gã Vạn Tượng chân nhân và hơn hai mươi Tử Phủ tu sĩ. Làm cho Tuyết Long Sơn tổn thất thảm hại như vậy, công lớn thuộc về Kỷ Ninh này. Đã từng kết bạn với trực hệ đệ tử của Bắc Sơn tộc là 'Bắc Sơn Bách Vi'. Từng đánh một trận ở động Vô Ưu, hiển lộ cảnh giới đã đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh. Năm nay đúng mười sáu tuổi. Lần này tiến vào Hắc Bạch học cung cùng với một gã đệ tử tên Mộc Tử Sóc mười bốn tuổi khác.
Năm vị tiên nhân bên cạnh nghe xong đều gật đầu.
Nghe tiểu sử của Kỷ Ninh thì như yêu nghiệt lắm. Nhưng trong mắt các vị tiên nhân ở Hắc Bạch học cung thì cũng chỉ gọi là không tệ mà thôi. Dù sao thì bọn họ cũng đã gặp không ít tiên nhân chuyển thế.
- Kỷ Ninh này sẽ là đệ tử của ta.
Điện Tài tiên nhân nhìn xung quanh.
- Xin bốn vị sư huynh lượng thứ.
- Ha ha.
- Ta còn tưởng Điện Tài sư đệ chẳng bao giờ thu nhận đệ tử đấy.
- Chẳng lẽ lại tranh với ngươi. Ngươi là người đào sâu nghiên cứu về kiếm pháp của Bắc Hành tiền bối nhất. Ngươi không dạy thì ai dạy đây? Nếu chúng ta dạy thì thành đệ tử ngộ nhận à?
Từ cuộc nói chuyện của các vị tiên nhân này. Việc bái sư của Kỷ Ninh coi như đã được sắp đặt.
Đêm đã khuya
Có hai tên đệ tử trẻ tuổi đang đứng ngồi ở quảng trường có đặt 'tấm bia Hắc Bạch đồ' thuộc Hắc Bạch học cung. Kỷ Ninh từ từ mở mắt ra. Tuy trời đêm tháng chạp cực kỳ rét nhưng trong lòng Kỷ Ninh lại cực kỳ nồng nhiệt.