- Đi, tới Vạn Kiếm Thành.
Huyền Cơ lão tổ ra lệnh. Chín con giao long kéo tiên liễn nhanh chóng bay tới Vạn Kiếm Thành ở cách đó ngàn dặm.
Vạn Kiếm Thành vẫn y nguyên như trước.
Sau khi điều tra một chút, Huyền Cơ lão tổ lập tức biến đổi sắc mặt:
- Không ngờ lại có nhiều đạo binh yêu quái tới vậy? Sao? Sư phụ của Kỷ Ninh là tên Điện Tài kiếm tiên cũng ở đây sao?
- Hừ.
Huyền Cơ lão tổ cực kỳ tức giận nhưng biết không thể làm gì được Vạn Kiếm Thành nên lạnh lùng ra lệnh:
- Phục Quân, điều người tới Vạn Kiếm Thành, Tây Phủ Thành, hồ Dực Xà để giám thị! Đây là bộ tộc quê nhà của Kỷ Ninh nên ta không tin rằng tên Kỷ Ninh này vĩnh viễn không trở lại. Ngoài ra cũng nhờ Thiên Bảo Sơn chú ý mọi nơi mọi lúc với tên Kỷ Ninh này. Một khi phát hiện ra thì phải lập tức báo cho Thiếu Viêm tộc ta. Mặc kệ hắn trốn chỗ nào, chỉ cần ta phát hiện ra là sẽ lập tức phái người tới giết.
- Dạ.
Vũ Thần Công cung kính tuân lệnh.
- Đi, quay về vương đô!
Huyền Cơ lão tổ ra lệnh.
Lúc này chín con giao long kéo tiên liễn bay đi khuất trên trời cao.
Huyền Cơ lão tổ cũng là một kẻ quyết đoán. Hắn biết rõ rằng không thể một sớm một chiều mà tìm ra Kỷ Ninh. Hắn đã xác định rằng muốn bắt Kỷ Ninh...thì chắc chắn phải tốn kha khá thời gian. Cho dù hắn là Thiên Tiên lão tổ thì cũng không phải tới mức không gì không biết, vẫn phải dựa vào lực lượng của bộ tộc và Thiên Bảo Sơn trợ giúp tìm Kỷ Ninh.
Bên trong Vạn Kiếm Thành.
Điện Tài tiên nhân ngẩng đầu nhìn về phía Huyền Cơ lão tổ rời đi ở xa xa. Đứng bên cạnh ông ta có đám người Kỷ Lưu Chân, Kỷ Cửu Hỏa và hai Tán Tiên yêu tộc.
- Kỷ tộc trưởng.
Điện Tài tiên nhân mở miệng nói:
- Huyền Cơ lão tổ đã đi. Hắn không tìm thấy đồ nhi của ta thì chắc chắn sẽ không nán lại lâu. Dù sao hắn cũng có thân phận Thiên Tiên tôn quý! Nhưng ta đoán rằng hắn sẽ bố trí một vài người giám sát vùng Yên Sơn. Đây là quê hương của đồ nhi nên bọn chúng nhất định sẽ phải giám sát. Hiện tại Kỷ tộc các ngươi đã có lượng lớn đạo binh yêu quái...nên sẽ không nguy hiểm gì nữa. Ta cũng không phải nán lại thêm nữa.
- Cảm tạ tiên trưởng.
Đám người Kỷ Lưu Chân lập tức nói.
Ngay lúc quan trọng, Điện Tài tiên nhân tới đây. Việc này thật sự làm cho bọn họ cảm kích vị tiên nhân của Hắc Bạch học cung này. Tuy nói vị này là sư phụ của Kỷ Ninh. Nhưng vào lúc nguy hiểm thật sự, vẫn có những kẻ làm sư phụ chạy còn nhanh hơn cả đồ đệ nữa là.
Điện Tài tiên nhân cũng không nói nhiều, cả ngươi bay vèo lên trời. Cả Vạn Kiếm Thành đã được bày ra đại trận phong cấm nên không thề dùng phép biến được.
- Vèo.
Sau khi bay lên trời cao, Điện Tài tiên nhân lập tức biến mất.
- Vị Điện Tài tiên nhân này quả thật là người có nghĩa khí.
Đa Hòa tiên nhân cảm thán nói.
- Bội phục, bội phục.
Vu Tùy tiên nhân cũng nói.
- Đúng vậy, Ninh nhi có được sư phụ như vậy thì đúng là niềm may mắn của nó.
Kỷ Cửu Hỏa cũng cảm thán.
Hắc Bạch học cung An Thiền thành.
Điện Tài tiên nhân áo choàng đen tóc đen đang ngồi đối diện với lão già lùn. Chỉ có tiên tửu được đặt trước mặt hai người.
- Ngũ Phong sư huynh.
Điện Tài tiên nhân khẽ nói:
- Lần Huyền Cơ lão tổ tới này làm cho ta cảm thấy thật sự bất lực. Kỷ Ninh là đồ đệ của ta, là đồ đệ duy nhất của ta. Nhưng Thiếu Viêm tộc muốn giết Kỷ Ninh thì ta lại không thể làm gì được! Ta không thể nào cứu được đồ đệ của ta!
Nói xong, thân thể Điện Tài tiên nhân hơi run lên.
- Điện Tài sư đệ.
Lão già lùn nói:
- Không cần phải quá cố chấp làm gì. Dù sao kẻ đó cũng là Thiên Tiên.
- Thiên Tiên thì đã sao? Năm xưa, không phải Bắc Hành tiền bối với tư cách là một Tán Tiên mà có thể so sánh với Thiên Tiên sao?
Điện Tài tiên nhân nói thấp giọng:
- Ta quyết định rồi, hôm nay ta sẽ xuất phát, bắt đầu rời khỏi phương trời này, đi ra ngoài rèn luyện bản thân. Tuy nói rằng ta đã sớm tới Phản Hư viên mãn, lúc nào cũng có thể độ kiếp. Nhưng là luôn dằn lại bởi vì ta vẫn còn cảm thấy không chắc lắm. Tư chất của ta còn kém hơn cả đệ tử của ta. Nếu không chuyên chú vào thì e là sẽ độ kiếp thất bại trở thành Tán Tiên mất. Mà sau khi trở thành Tán Tiên, cho dù có sống bao nhiêu lâu đi chăng nữa thì liệu rằng có thể đạt tới thành tựu như Bắc Hành tiền bối không? Hay là rồi cuối cùng vẫn sẽ chỉ ngã xuống dưới tam tai cửu kiếp.
Lão già lùn trầm mặc, từ tốn nói:
- Xem ra đệ tử của ngươi đã kích thích ngươi rất nhiều.
- Đúng vậy, sư phụ như ta phải xin lỗi nó, làm sư phụ mà vô dụng!
Điện Tài tiên nhân đứng phắt dậy:
- Sư đệ đi trước đây.
- Cẩn thận đấy!
Lão già lùn nghiêm mặt nói.
Nếu muốn rèn luyện bản thân thì dĩ nhiên là bản thân sẽ phải rơi vào một số hoàn cảnh nguy hiểm. Nhưng sau khi đi qua lằn sống chết mọt lần thì hiểu biết của bản thân sẽ tăng lên rất nhiều. Cách rèn luyện này cực kỳ nguy hiểm, thường xuyên phải đi tới đi lui giữa sự sống và cái chết, không chừng lại có thể chết thật.
Điện Tài tiên nhân mỉm cười phóng lên cao, rất nhanh đã biến mất không thấy.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt, xoẹt.
Năm bóng người hiện ra bên cạnh lão già lùn. Tất cả đều là những tiên nhân khác ở Hắc Bạch học cung.
- Thật đúng là quyết đoán.
Đứa trẻ cảm thán nói.
- Nếu so sánh với hắn.
Nam tử cao lớn quấn xích sắt toàn thân nói giọng trầm thấp:
- Mặc dù ta là tiên nhân chuyển thế thì cũng không có đạo tâm vững chắc như hắn. Xem ra tục ngữ nói khong sai, một đời không thành Thiên Tiên được thì dù có mười lần, trăm lần chuyển thế thì vẫn không thể nào thành Thiên Tiên được.
- Vẫn có tiên nhân chuyển thế có thể thành Thiên Tiên cơ mà.
Lão già lùn nói.
- Nhưng hiếm tới cỡ nào?
Đứa trẻ cảm thán:
- Lần này, Điện Tài sư đệ đã có nghị lực và quyết tâm lớn như thế. Theo tay thấy, khả năng thành Thiên Tiên của hắn đã tăng thêm vài phần. Điện Tài sư đệ thật sự là có hi vọng trở thành Thiên Tiên thứ hai trong lịch sử vô số năm tháng của Hắc Bạch học cung.
- Đúng là có hi vọng lớn nhất.
Thanh niên cao gầy mặc áo dài gật đầu:
- Nhưng thiên kiếp cũng rất khó khăn đí!
Tất cả mọi người đều trầm mặc.
Thiên kiếp?
Chính là một cơn ác mộng với toàn bộ Địa Tiên, Tán Tiên. Điểm trí mạng nhất là uy lực của mỗi thiên kiếp lại khác nhau. Vì thế nên chưa chắc rằng có thực lực mạnh mẽ thì đã vượt qua được.