Dù sao toàn bộ thế giới Đại Hạ này nhiều Phản Hư Địa Tiên như vậy, nhưng trong vòng trăm vạn năm có mấy ai trở thành Thiên Tiên? Cũng vì hạo kiếp Tam giới lần này, thế giới Đại Hạ trong hai ba mươi năm gần đây, Địa Tiên độ kiếp thành công cũng chỉ vẻn vẹn có mấy người mà thôi.
Phân tán trong ba nghìn sáu trăm quận, tứ hải chi địa... vẫn là rất xa vời như trước!
- Tin tức sư phụ ngươi chín ngày sau sẽ độ kiếp, rất ít người biết, ngươi cũng không thể truyền ra ngoài.
Ngũ Phong tiên nhân nhắc nhở.
- Ta biết.
Kỷ Ninh nhìn về bên phía Kỷ Lưu Chân.
Kỷ Lưu Chân gật đầu:
- Yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ, các người trò chuyện riêng đi.
Kỷ Lưu Chân cũng hiểu rõ tầm quan trọng vô cùng của việc độ kiếp, lúc này cũng lui đi.
Trong sảnh chỉ còn vẻn vẹn Kỷ Ninh, Ngũ Phong tiên nhân, Bạch Thủy Trạch.
- Sư phụ ngươi muốn độ kiếp, độ kiếp thành công vạn lần không được một, khó khăn vô cùng. Cho nên càng không thể bị quấy rầy.
Ngũ Phong tiên nhân trịnh trọng nói.
- Cho nên lúc sư phụ người độ kiếp, phải có người hộ pháp.
- Hộ pháp?
Kỷ Ninh gật đầu.
- Tất nhiên ta sẽ hộ pháp cho sư phó.
- Ta và sư phó ngươi cũng đã bàn bạc qua, lần này hộ pháp cho sư phó ngươi, chỉ có vẻn vẹn hai người là ngươi và ta.
Ngũ Phong tiên nhân nói.
- Hai người?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Lần này ngươi mang đạo tàng về cho Hắc Bạch học cung, sư phó ngươi sau khi tìm hiểu lại có giác ngộ, thực lực tăng tiến?
Ngũ Phong tiên nhân nói.
- Mà ta cũng giống vậy, thực lực ta xem chừng cũng có cấp độ Tán Tiên sáu bảy mươi vạn năm.
Những Tán Tiên khác trong cung tương đối mà nói thì yếu hơn một chút.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Mà đệ nhị nguyên thần của ngươi năm đó mới Nguyên Thần viên mãn đã có thể đánh chết Tán Tiên.
Dựa theo tốc độ tu luyện của ngươi, đệ nhị nguyên thần xem chừng cũng tới Phản Hư hậu kỳ rồi, sau hơn ba mươi năm, chỉ sợ không thua gì ta.
Ngũ Phong tiên nhân cười nói.
- Thời điểm này không cần phải khiêm tốn, thực lực ngươi càng mạnh, sư phó ngươi độ kiếp càng thêm tin tưởng.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ta hiện giờ... không kém gì Bắc Hành tiên nhân năm xưa?
Ngũ Phong tiên nhân lập tức khẽ giật mình, cần biết rằng con đường tu tiên càng về sau càng khó, người trở thành Thiên Tiên hiếm có vô cùng, trở thành Thiên Thần, Chân Tiên trong Tam giới càng thưa thớt hơn.
Cấp độ Tán Tiên năm mươi vạn năm trong từng quận đều có, thế nhưng cấp độ Tán Tiên trăm vạn năm, toàn bộ vương triều Đại Hạ cũng rất là ít.
Về phần cấp độ Tán Tiên mấy trăm vạn năm như Thư Hoa tiên nhân, toàn bộ vương triều Đại Hạ khó khăn lắm mới có nổi một người.
- Ngươi?
Ngũ Phong tiên nhân lộ vẻ không tin nổi.
- Ninh nhi đã sớm hiểu được toàn bộ chín thức “Tam Xích Kiếm”, lại còn sửa chữa cho hoàn thiện hơn.
Bạch Thủy Trạch đứng một bên mở miệng nói.
- Tốt?
Ngũ Phong tiên nhân lộ vẻ mừng như điên, mừng rỡ nói.
- Tốt, tốt, thật là tốt quá! Kỷ Ninh, chỉ nói kiếm pháp đơn thuần, chỉ sợ ngươi đã mạnh nhất trong toàn bộ lịch sử Hắc Bạch học cung chúng ta?
Ngũ Phong tiên nhân cũng sợ hãi thán phục không thôi.
Kỷ Ninh trước mắt....
Quả thực bên trong giống như một thanh kiếm! Kiếm, bản chất vốn là dũng mãnh xông tới! Vô cùng sắc bén! Kỷ Ninh giống như một thanh kiếm một đường vượt mọi chông gai, năm đó nhỏ tuổi mà đã cường hoành đoạt được hạng nhất đại hội Tiên Duyên! Qua ba mươi năm sau thậm chí còn sửa chữa, hoàn thiện lại “Tam Xích Kiếm” của Bắc Hành tiên nhân hóa thành kiếm thuật của chính mình!Tư chất bực nào? Trải qua vài chục năm, trăm năm nữa, sẽ còn như thế nào đây?
- Kiếm, là thân.
- Kiếm, là mệnh.
- Kiếm, là đường.
Ngũ Phong tiên nhân gật đầu nhìn Kỷ Ninh.
- Các thế hệ Kiếm Tiên lúc bước vào cảnh cửa kiếm đạo, cũng đã “Kiếm Tâm Thông Minh” đều hiểu rõ việc này. Thế nhưng biết thì dễ, đi mới khó! Chính thức làm được vậy thật là ít, tại vạn trượng hồng trần vô số Kiếm Tiên đã sớm trầm luân. Mà ở trên người của ngươi ta cảm thấy kiếm ý ngút trời, kiếm tâm bất khả tư nghị, ngươi quả nhiên là Kiếm Tiên trời sinh.
Kỳ thật năm đó đám người Lã Động Tân cũng đều nhận định, Kỷ Ninh là mầm mống tuyệt thế Kiếm Tiên trời sinh.
Sở dĩ như vậy Có duyên cớ trải qua từ kiếp trước, cũng có nguyên nhân từ cha mẹ kiếp này.
Phụ thân, cho hắn một thanh kiếm.
Mẫu thân, cho hắn một tấm lòng.
Sau khi hàn huyên một lát, Kỷ Ninh liền nói:
- Sư phó ta có gấp không? Nếu như không, ta ở lại hồ Dực Xà thêm một ngày, ngày mai sẽ tới Hắc Bạch học cung tụ họp cùng các ngươi.
- Ba ngày sau chúng ta sẽ rời khỏi Hắc Bạch học cung, tiến về địa điểm độ kiếp.
Ngũ Phong tiên nhân nói.
- Một ngày cũng được, ngươi ở hồ Dực Xà chuẩn bị đi.
- Địa điểm độ kiếp ở đâu?
Kỷ Ninh nhịn không được bèn hỏi.
- Địa điểm độ kiếp chính là bí mật.
Ngũ Phong tiên nhân nói.
- Một khi tiết lộ ra, địch nhân sẽ tới nơi phá hư việc độ kiếp của sư phó ngươi. Cho nên địa điểm độ kiếp này... tạm thời chỉ có một mình sư phó ngươi biết rõ, ngay cả ta cũng không biết.
Chờ đến lúc chúng ta đi đến nơi mới biết được.
Kỷ Ninh cười:
- Cũng tốt, chỉ một mình sư phó biết, không lo lắng việc bị lộ.
- Tốt, ngươi chuẩn bị thật kỹ, ta đi trước.
Ngũ Phong tiên nhân lập tức rời đi.
Trong sảnh.
Ngay sau đó Tiểu Thanh được Kỷ Ninh triệu hồi đến, trong sảnh chính là ba người Kỷ Ninh, Bạch thúc và Tiểu Thanh.
- Sư phó muốn độ kiếp, sự việc này quá mức trọng yếu, không thể khinh thường.
Kỷ Ninh trịnh trọng muôn phần.
- Cho nên ta và Bạch thúc sẽ đi hộ pháp... Còn Yên Sơn, sẽ giao cho Tiểu Thanh ngươi phụ trách.
Trận pháp Yên Sơn quá phức tạp.
Mặc dù chỉ là những trận pháp hạng nhất, cũng phải cần thực lực Nguyên Thần đạo nhân mới có thể hoàn toàn điểu khiển.
Đáng tiếc trong Kỷ tộc hiện này ngoại trừ Kỷ Ninh ra mạnh nhất mới chỉ là Vạn Tượng chân nhân! Còn về phần tuyệt thế hung trận, muốn phát động cần phải có thực lực Phản Hư Địa Tiên, bí mật tuyệt thế hung trận này, tất nhiên Kỷ Ninh sẽ không truyền cho Yêu tộc tiên phủ.
- Kỳ thật ta cũng rất muốn đi, độ thiên kiếp... ta tới tận bây giờ.
Tiểu Thanh mới nói được một nửa đã bị ánh mắt Kỷ Ninh làm cho ngừng lại.
- Chủ nhân, ta biết phân nặng nhẹ.
Tiểu Thanh liền cười.
- Bạch thúc, Tiểu Thanh, hai người thừa dịp này mau chóng tăng tới Phản Hư hậu kỳ.
Kỷ Ninh nói.
- Hai bình ngọc này mỗi cái có năm trăm vạn cân nguyên dịch thể.
Chính mình tu luyện pháp môn Đại La “Bắc Minh kinh”, lúc trước nguyên thần thứ hai từ Nguyên Thần viên mãn tu luyện tới Phản Hư hậu kỳ vẻn vẹn chỉ tiêu hao hơn năm trăm vạn cân nguyên dịch thể, mà Bạch thúc, Tiểu Thanh vốn đã đạt tới Phản Hư tiền kỳ, năm trăm vạn cân nguyên dịch thể là thừa đủ cho bọn hắn đạt tới Phản Hư hậu kỳ.