Trong lúc trốn chạy, đồng thời Tâm Lực của Kỷ Ninh cũng quan sát được người tới, người này mặc đạo bào, tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc phơ.
- Là hắn?
Kỷ Ninh thất kinh:
- Ta biết mà, ta thi triển Cửu Giác Điện Xà độn thuật, nhất định sẽ khiến cho một ít Đại Năng Giả thèm thuồng. Bên Vô Gian Môn kia ta không sợ, thế nhưng bên trận doanh nhà mình lại có phiền toái. Người thứ nhất xuất đầu chính là Ngu Khâu đạo nhân, không hổ là người được gọi là Vô dục vô cầu, quả thực đúng là không biết xấu hổ.
Ở bên trong đám người Chân Thần Đạo Tổ cũng có ma đầu tà ác, cũng có tiểu nhân gian trá.
Ngu Khâu đạo nhân là một người điển hình nhất trong đám người này.
Hắn tham lam gian trá, thậm chí đã sớm danh truyền Tam giới. Bị người trongTam giới xưng là Vô dục vô cầu, hiển nhiên tất cả mọi người đều đang châm chọc hắn. Thế nhưng hắn ta là Chân Thần Đạo Tổ, đạo tâm kia cũng không phải một ít lời châm chọc đã có thể làm ảnh hưởng được tới. Hắn vẫn làm theo ý mình như trước. Lần này Kỷ Ninh thi triển Cửu Giác Điện Xà độn thuật, phần lớn Đại Năng Giả ở trong trận doanh Nữ Oa đều động tâm. Một ít ma đầu tà ác càng trông mà thèm. Thế nhưng bởi vì khắp nơi đều chú ý, tăng thêm dù sao Kỷ Ninh cũng là người trong trận doanh mình. Cho nên tất cả mọi người đều đang do dự, dù sao chim đầu đàn cũng không phải dễ làm như vậy a.
Ngu Khâu đạo nhân chính là con chim đầu đàn này.
- Bái kiến Ngu Khâu tiền bối.
Kỷ Ninh cung kính nói.
- Không cần phải khách khí, không cần phải khách khí. Ta và sư phụ Bồ Đề của ngươi cũng coi như rất có giao tình, cùng với sư phụ Tam Thọ đạo nhân khác của ngươi lại càng là huynh đệ sinh tử.
Ngu Khâu đạo nhân cười tủm tỉm nói.
Kỷ Ninh nghe xong lập tức im lặng.
Bồ Đề xem thường Ngu Khâu đạo nhân, chỉ sợ số lần mà hai người gặp nhau chỉ đếm được trên đầu ngón tay a. Chỉ là, như vậy cũng miễn cưỡng coi như là có giao tình. Thế nhưng Tam Thọ đạo nhân bởi vì năm đó tranh phách Thượng Cổ, đương nhiên cũng đã kết giao với những Đại Năng Giả khác. Chỉ là đối với Ngu Khâu đạo nhân lại rất là khách khí, vô cùng bình thường. Mà bị khách khí như vậy. . . Lại bị Ngu Khâu đạo nhân coi là huynh đệ sinh tử a.
- Ta nghe nói Tam Thọ đã có truyền nhân, ta cũng cảm thấy vui mừng cho hắn a.
Ngu Khâu đạo nhân cảm khái, nói:
- Đáng tiếc trận chiến ấy năm đó, Tam Thọ lão huynh chết trận, khiến cho ta thổn thức vô cùng.
- Bất quá khá tốt, hắn đã có một người đệ tử như ngươi.
Ngu Khâu đạo nhân cười gật đầu, lại nói tiếp:
- Vừa rồi ta thấy ngươi thi triển một môn độn thuật khống chế Cửu Giác Điện Xà. Hiện tại hạo kiếp hàng lâm, nếu như Đại Năng Giả bên chúng ta có thêm mấy người có thể học môn độn thuật này. Như vậy trường hạo kiếp kia chúng ta cũng có cơ hội sống sót lớn hơn, Kỷ Ninh, không biết pháp môn của môn độn thuật này ngươi có thể để cho ta nhìn một lần được hay không?
Kỷ Ninh đã sớm được sư phụ Bồ Đề đã phân phó, cho nên hắn lập tức nói:
- Tiền bối, môn độn thuật này là sư phụ Bồ Đề của ta ngẫu nhiên gian đạt được, tuy rằng đã truyền cho đệ tử. Thế nhưng lại hạ nghiêm lệnh không thể truyền ra bên ngoài. Sư phụ ra lệnh, đệ tử không thể làm trái. Nếu như tiền bối thật sự muốn pháp môn của môn độn thuật này, như vậy tiền bối có thể đi tìm sư phụ ta để hỏi.
Ngu Khâu đạo nhân nhíu mày.
Tìm Bồ Đề?
Bồ đề có thân phận gì chứ? Đó là tồn tại gần như có thể so sánh với đám người Nhân Hoàng, đứng đầu Đạo môn Phật môn. Đối với khống chế thời không càng đứng đầu Tam giới. Bồ Đề muốn trốn một người, người khác đâu có thể gặp được hắn cơ chứ.
- Chỉ là pháp môn độn thuật mà thôi.
Sắc mặt của Ngu Khâu đạo nhân trầm xuống, nói:
- Mà việc này lại liên quan tới rất nhiều Đại Năng Giả bên ta. Lúc này là hạo kiếp, chẳng lẽ Bồ Đề còn coi trọng thứ của riêng mình hay sao?
Xoạt!
Lại là một cỗ uy áp hàng lâm, trong hư không còn có Lôi Điện lập loè, cỗ khí tức quen thuộc kia lập tức phủ xuống.
Trong lòng Kỷ Ninh khẽ động, cỗ khí tức quen thuộc này. . . Chính là Lôi Thần Thiên Tôn mà hắn từng đi bái phỏng qua. Chỉ thấy hư không bị xé rách, đi ra một vị nam tử nam tử khôi ngô, người mặc khải giáp màu đen xuất hiện. Trong hai tròng mắt tràn ngập Lôi Điện, khi hắn cất bước đi tới, toàn bộ hư không co lại. Khiến cho Kỷ Ninh cảm thấy hít thở không thông, nếu như nói Ngu Khâu đạo nhân chỉ có thực lực Đạo Tổ bình thường. Như vậy Lôi Thần Thiên Tôn này lại là tầng thứ Đạo Tổ đỉnh tiêm.
- Lôi Thần.
Ngu Khâu đạo nhân cười nói.
Lôi Thần Thiên Tôn khó có được gật đầu một cái, cho Ngu Khâu đạo nhân một chút mặt mũi, dù sao lần này hắn cũng đứng bên phía Ngu Khâu đạo nhân.
- Kỷ Ninh.
Lôi Thần Thiên Tôn vẫn mang theo gương mặt lạnh lùng như trước:
- Ngu Khâu đạo nhân nói không sai, việc này liên quan tới vô số sinh linh trong trận doanh chúng ta. Ngươi vẫn nên mau giao ra môn độn thuật thần thông này thì hơn a.
- Sư phụ có lệnh. . .
Kỷ Ninh vừa mở miệng thì Lôi Thần Thiên Tôn đã cau mày quát:
- Nếu như sư phụ của ngươi có lệnh, ngươi không có tư cách quyết định. Như vậy cứ để cho sư phụ của ngươi đến! Ngươi là đệ tử của hắn, chắc chắn sẽ có biện pháp thông tri tới hắn, hiện tại người đi tìm sư phụ của ngươi, để cho sư phụ của ngươi tới đây nói chuyện.
Quả thực Bồ Đề đã ban cho Kỷ Ninh một tấm lệnh bài, về phần những Đại Năng Giả khác. Ngoại trừ số ít có quan hệ tốt với Bồ Đề ra, những người khác không phải muốn gặp Bồ Đề là có thể gặp được hắn.
Sưu Sưu.
Trong hư không lại xuất hiện một vòng xoáy, lập tức có một vị lão giả mặc đạo bào đi ra.
Bồ Đề Đạo Tổ rất là cẩn thận, cho nên hắn đoán nhất định sẽ có Đại Năng Giả nhảy ra. Lúc này Ngu Khâu đạo nhân đi ra, hắn rất nhạt định. Thế nhưng mà khi Lôi Thần Thiên Tôn đi ra. . . Bồ Đề đã biết rõ rất là phiền toái. Bởi vì thực lực của Ngu Khâu đạo nhân yếu, không dám đắc tội với hắn quá mức. Thế nhưng mà Lôi Thần Thiên Tôn lại là một người cực kỳ thô bạo quật cường. Ngay cả người đứng đầu Đạo môn Phật môn hắn cũng không cho mặt mũi. Hơn nữa Lôi Thần Thiên Tôn là người am hiểu khống chế Lôi Điện nhất ở trong Tam giới này. Nhất định vô cùng khát vọng đối với Cửu Giác Điện Xà độn thuật.
- Lôi Thần.
Bồ Đề xuất hiện.
- Bái kiến Bồ Đề.
Ngu Khâu đạo nhân thì cười nói.