Mãng Hoang Kỷ

Chương 680: Chương 680: Dư nghiệt của Kỳ quốc (1)




Ầm ầm.

Ác Long giang, nước sông lao nhanh, hiểm ác dị thường.

- Ác Long giang.

- Đại ca, phía trước hẳn là Ác Long giang.

- Đã đến.

Một nam hai nữ suất lĩnh sáu gã tôi tớ hộ vệ rất nhanh đi tới bờ sông Ác Long giang, ba người nhìn nước sông chảy xiết, vô hình đã có chấn động, Ác Long giang phát ra một loại chấn động. Nội tâm ba người không nhịn được có chút hoảng hốt, dù sao thì thanh danh của Ác Long giang cũng quá lớn.

- Ồ, Đại ca Nhị tỷ, các ngươi mau nhìn kìa.

Thiếu nữ áo tím chỉ về một chỗ trên Ác Long giang, chỉ thấy trên mặt sông Ác Long giang đang có một chiếc thuyền gỗ, trên thuyền gỗ có một thiếu niên mặc da thú đang nằm, thiếu niên mặc áo da thú cầm một cây sáo Trúc Diệp, kề bên miệng thổi.

Những người này đều là Tu Tiên giả, thị lực kinh người, đều nhìn rõ mồn một.

- Thiếu niên này dám ngồi thuyền trên Ác Long giang, còn nhàn nhã thổi sáo ư?

Hắc y thiếu nữ cũng kinh ngạc vạn phần.

- Nếu như là Tu Tiên giả, càng là Tu Tiên giả lợi hại, lại càng cực kỳ cẩn thận.

Nam tử cao lớn nhíu mày :

- Chẳng lẽ là phàm nhân?

Ác Long giang tuy nguy hiểm, nhưng cũng chỉ có một bộ phận nguy hiểm mà thôi.

Thường xuyên có một vài gã phàm nhân ngu ngốc muốn hiển lộ dũng khí, hoặc là một kẻ điên cuồng, đi thuyền trên Ác Long giang. Đã từng có tên phàm nhân vận khí cực tốt, đi thuyền trên Ác Long giang mấy tháng mà vẫn còn sống trở lại.

- Đại ca, thiếu niên kia đã tới!

Thiếu nữ áo tím kinh hô.

Chỉ thấy thiếu niên mặc da thú trên thuyền đang xuôi dòng nước chảy, bông nhiên khuơ động mái chiều ngược dòng, nhích lại gần bờ sông bên này.

Hai tay Kỷ Ninh lay động mái chèo, cười tủm tỉm nhìn về phía đoàn người đang đứng trên bờ sông phía xa. Thần thức của hắn đã sớm phóng thích bao phủ toàn bộ khu vực, chỉ thấy trong nhóm người kia có một nữ bộc tản ra kim quang, công đức kim quang bao phủ trọn vẹn phạm vi ba trăm trượng, khiến cho người ta kinh hãi vô cùng.

- Vận khí của ta lại tốt như vậy, nhanh như thế đã phát hiện ra một người mang đại công đức.

Kỷ Ninh vui sướng vô cùng.

Sau khi tới Tinh Châu, Kỷ Ninh xuôi dòng trên Ác Long giang, trên đường không quên dùng thần thức dò xét. Đã qua gần nửa tháng, đến cả một kẻ có tội nghiệt lớn, hay một người mang đại công đức mà hắn cũng không phát hiện ra. Hôm nay nhàn nhã rong chơi nằm trên thuyền gỗ thổi sáo Trúc, ai ngờ vậy mà lại phát hiện một người mang đại công đức.

- Lạch cạch...

mái chèo lay động, thuyền gỗ cập bờ.

Kỷ Ninh từ trên thuyền nhảy lên bờ.

Đám người Hoàng tộc Kỳ quốc thấy Kỷ Ninh lên bờ vụng về như thế, càng thêm khẳng định đó là một phàm nhân. Kẻ yếu nhất trong bọn họ là tu sĩ Tử Phủ, làm sao lại để phàm nhân vào mắt, không ngờ gã phàm nhân này lại đi về phía bọn họ.

- Đại ca, hắn đi về phía chúng ta.

Hắc y thiếu nữ truyền âm nói.

- Một tên tiểu phàm nhân, nếu như đang ở trong hoàng cung lúc trước, dám lại gần ta, đã bị giết từ lâu rồi.

Trong mắt thiếu nữ bỗng có chút lệ khí, trốn tránh nhiều năm như vậy, trong nội tâm nàng tràn đầy oán hận.

- Đừng manh động.

Thanh niên cao lớn cầm đầu trực tiếp phóng xuất ra khí tức uy áp, hắn là người có thực lực mạnh nhất trong đội ngũ, đạt tới cấp độ Vạn Tượng.

Uy áp vô hình tràn ra.

Nếu là phàm nhân, sẽ bị khí tức của Vạn Tượng chân nhân chèn ép đến mức run rẩy, sợ hãi vô cùng.

- Chúng ta đi.

Sau khi phóng ra khí tức uy áp, thanh niên cao lớn cùng hai muội muội và đám tôi tớ hộ vệ hướng về phía Ác Long giang, đang trong lúc chạy trốn chết này, bọn họ cũng chẳng thèm đối phó với một gã phàm nhân.

- Hặc hặc...

Bỗng nhiên tiếng cười vang lên.

Ba huynh muội cùng với một đám thuộc hạ đều kinh ngạc nhìn lại, chỉ thấy thiếu niên mặc quần áo da thú mà bọn họ cho là phàm nhân kia đang đứng cười. Đám người chạy trốn của Hoàng tộc Kỳ quốc đương nhiên lập tức hiểu ra, thiếu niên trước mắt này tuyệt đối không phải là phàm nhân, nếu là phàm nhân thì đã sớm run rẩy nằm rạp trên mặt đất rồi.

- Oanh….

Một luồng uy áp vô hình cường đại từ trên người Kỷ Ninh phóng thích ra, như những cơn sóng lớn mãnh liệt trực tiếp bao phủ đám người Hoàng tộc Kỳ quốc.

Đám người Hoàng tộc Kỳ quốc ai nấy đều biến sắc.

Gã thiếu niên thổ dân này... đâu phải là phàm nhân, căn bản hắn là một tồn tại vượt xa tưởng tượng của bọn chúng.

- Tại hạ Thạch Phong, những người này đều là gia quyến của vãn bối, xin hỏi tiền bối là … ?

Hoàng tử cao lớn kia liền cung kính nói, đồng thời trên ngón tay đột nhiên xuất hiện một ít bọt nước, hắn giả bộ lấy tay lau lên mắt, trên thực tế là bôi bọt nước trên ngón tay lên mắt.

Hoàng tử này ngẩng đầu nhìn kỹ lại, liền thấy chấn động của nguyên lực phát ra trên người thiếu niên thổ dân trước mặt, lúc này mới truyền âm cho hai muội muội đứng cạnh :

- Như Ngọc, Như Huệ, khí tức của thiếu niên thổ dân kia hẳn là cấp độ Nguyên Thần viên mãn. Hơn nữa nhìn hắn chưa hẳn đã có ác ý, chúng ta không thể địch lại được, bảo vật phòng thân chúng ta mang theo nếu dùng một kiện sẽ mất đi một kiện.

- Đã hiểu, Đại ca.

Hắc y thiếu nữ truyền âm trả lời.

- Chỉ là một tên Nguyên Thần đạo nhân mà thôi, nếu như phụ hoàng của chúng ta vẫn còn, liệu tên Nguyên Thần đạo nhân trước mặt còn kiêu ngạo được hay không chứ?

Trong nội tâm thiếu nữ áo tím không hề sợ hãi. Bọn họ dù sao cũng là Hoàng tộc, tuy rằng đã mất nước, nhưng cũng mang theo không ít bảo vật. Mấy chục năm bọn chúng bị đuổi giết liên tục mà vẫn còn sống đến bây giờ, cũng có thể chứng minh năng lực chạy trốn của bọn chúng.

Hiển nhiên một tên Nguyên Thần đạo nhân độc hành, chỉ cần hao phí chút ít bảo vật, bọn họ nắm chắc khả năng đào tẩu.

- Ta tên là Bắc Minh, gặp nhau chính là hữu duyên.

Kỷ Ninh phóng thích uy áp, nói:

- Nếu các ngươi coi trọng con thuyền gỗ này của ta thì cùng lên uống vài chén rượu nhạt.

Kỷ Ninh nhìn ra được, đám người trước mắt kia đi tới Ác Long giang, hiển nhiên là phải ngồi thuyền.

Tuy nhiên...

Với thanh danh của Ác Long Giang, chín người trước mắt này, vẻn vẹn chỉ có một Vạn Tượng chân nhân, tám người khác đều là tu sĩ Tử Phủ. Làm sao dám đi thuyền trên Ác Long giang ? Người khác sợ Ác Long giang này, nhưng Kỷ Ninh là đệ tử của Bồ Đề lão tổ, lúc nhàn rỗi nói chuyện phiếm cùng các sư huynh, cũng biết một ít chuyện bí mật của Tà Nguyệt Đại Thế Giới, tất nhiên không sợ Ác Long giang.

- Nếu Bắc Minh tiền bối đã có lời mời, chúng ta tất nhiên phải tuân theo.

Hoàng tử lúc này đáp, bọn họ vốn cũng phải đi thuyền, nếu đã có một gã đạo nhân Nguyên Thần viên mãn đồng hành, không khéo còn có thể giúp đỡ bọn họ một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.