Mãng Hoang Kỷ

Chương 1003: Chương 1003: Dược của Thần Nông (1)




Trong trận chiến thượng cổ tan vỡ vương bị thương quá nặng mà Nữ Oa bám riết không tha. Vương buộc lòng thân dung hợp thiên đạo, dù vậy ý thức chính của vương vẫn rơi vào ngủ say. Tuy nhiên vì là một phần của thiên đạo nên vương giữ lại ý thức mỏng manh có thể liên lạc đôi chút với Vô Gian môn.

Thần Vương nhẹ gật đầu nói:

- Xem ra lần này sắp thắng, chuyển cơ của Vô Gian môn nằm trên người Dư Vi.

Thần Vương bắt đầu triệu hoán Dư Vi.

Rất nhanh một nữ nhân áo trắng xuất hiện trên mảnh đất hắc ám này, nàng là Dư Vi. Khí chất của Dư Vi đã khác. rất giống Uất Trì Tuyết ngày xưa, khí chất từ mẫu.

Dư Vi vừa đến liền cung kính quỳ xuống:

- Bái kiến Thần Vương.

Thần Vương ngồi trên vương tọa cao nhìn xuống dưới:

- Dư Vi, ta đối với ngươi như thế nào?

Dư Vi quỳ, cung kính trả lời:

- Thần Vương có ơn nặng như núi với Dư Vi.

Đây là lời từ đáy lòng của Dư Vi, kiếp trước nàng nhập ma, điên dại tựa như Tu La. Là Thần Vương dẫn đạo khiến Dư Vi tỉnh táo lại từ cảnh nhập ma, lấy lại lý trí. Nếu không có Thần Vương thì nàng đã sớm vạn kiếp bất phục.

Thần Vương luôn dốc lòng dạy dỗ bọn họ, tất cả rất tôn kính Thần Vương, chấp nhận chịu chết vì gã.

Dư Vi chỉ là một trong vô số người năm đó, khoảnh khắc nàng bái Lã tổ làm sư thì địa vị của nàng lập tức tăng lên trong vô số gian tế bị Vô Gian môn kiểm soát. Vì đa số kẻ ẩn núp chỉ dừng bước ở cảnh giới Địa Tiên tán tiên, trong hàng vạn người không có một người có thể thành Thiên Tiên, càng đừng nói tới lôi kéo quan hệ với tồn tại quan trọng như Lã tổ.

Dư Vi bây giờ chẳng những liên quan đến Lã tổ còn có liên quan với Diệp Huyền, thành cơ hội duy nhất xoay chuyển chiến cuộc của Vô Gian môn trong chiến tranh giới vực.

Thần Vương nói:

- Giờ đã đến lúc ngươi hiến thân.

Dư Vi run rẩy, nàng vùi đầu sát đất cung kính nói:

- Xin Thần Vương ra lệnh.

Mỗi kẻ ẩn núp đều chờ đợi mệnh lệnh cuối cùng đưa đến, cỡ như Trường Thanh Kiếm Tiên còn đỡ, có bị lộ cũng trốn về Vô Gian môn được. Dư Vi chỉ là một Thiên Tiên, không có năng lực trốn về. Hơn nữa đối với Vô Gian môn khi Dư Vi đã bị lộ, tuy nàng là Thiên Tiên nhưng giá trị với Vô Gian môn giảm nhỏ nhiều.

Thần Vương thuật lại:

- Thần Nông thị một trong nhân tộc Tam Hoàng phái Vân Trần Thiên Tiên đến Bát Long Vân thành . . .

Dư Vi cẩn thận lắng nghe.

Trong lòng Dư Vi thì Kỷ Ninh và nữ nhi là người quan trọng nhất của nàng, nhưng Thần Vương cũng rất quan trọng. Một là vì ân tình, hai là vì Thần Vương đã sớm để lại ấn ký cấm chế trong hồn phách của nàng, sẽ bất giác ảnh hưởng lòng nàng, khiến nàng tin tưởng gã hơn. Dư Vi sẽ càng biết ơn ân tình của Thần Vương dành cho mình, thậm chí sẵn sàng chịu chết vì gã.

Trong thế giới Tử Hà Châu.

Kỷ Ninh, Dư Vi và nữ nhi Minh Nguyệt rất hạnh phúc sống cùng nhau.

Kỷ Ninh tức giận nói:

- Quỳ xuống.

- A.

Nữ nhi Minh Nguyệt ngoan ngoãn quỳ xuống, mím môi muốn mếu.

Kỷ Ninh nạt:

- Ngươi nên biết nặng nhẹ, không phải ai đều là tu tiên giả. Ta, mẫu thân của ngươi, Mộc thúc thúc, Bạch gia gia có thực lực rất cao nên không e ngại ngọn lửa ngươi điều khiển. Người hầu, thị giả trên Minh Tâm đảo đa số chỉ là phàm nhân, ngươi dùng lửa trêu đùa bọn họ nhưng với họ thì đó là nguy hiểm chết chóc. Nếu lần này không bị ta phát hiện nhanh thì thị nữ của ngươi đã bị ngươi thiêu chết!

Minh Nguyệt không dám lên tiếng.

Trong vai trò phụ mẫu Kỷ Ninh luôn rất dịu dàng, Dư Vi thì nghiêm khắc hơn. Nhưng lần này Kỷ Ninh nổi giận làm Minh Nguyệt sợ.

Không trách Kỷ Ninh giận như vậy. Hai ngày trước mới chọn hai thiếu nữ mười một, mười hai tuổi làm thị nữ cho nữ nhi. Hai thị nữ rất cẩn thận chăm sóc tiểu chủ nhân của mình, Minh Nguyệt chơi rất vui, rất thích hai thị nữ này. Thế là Minh Nguyệt chơi dại làm giống lúc trêu đùa nhóm Bạch Thủy Trạch, nàng dùng lửa giỡn với thị nữ.

Thị nữ bị đốt vô cùng thê thảm, may mắn Kỷ Ninh phát hiện lập tức thi triển pháp thuật, ban cho một viên linh đan để thị nữ lành lặn lại ngay.

Kỷ Ninh tức giận quát:

- Ta kêu ngươi ghi nhớ cảnh giới tu tiên giả, để ngươi hiểu hiện tại mình có sức uy hiếp thế nào với phàm nhân, chẳng lẽ ngươi quên rồi?

Minh Nguyệt ấp úng:

- Hài . . . hài nhi . . .

- Còn khóc?

Kỷ Ninh nạt:

- Hôm nay quỳ ở đây, không được phép thì không cho đứng!

- Chúng ta đi.

Kỷ Ninh mang Dư Vi rời đi, chỉ còn một mình Minh Nguyệt đáng thương quỳ trong phòng.

Qua một lát.

Một con chó to trắng đến gần.

Minh Nguyệt kêu lên:

- Bạch gia gia.

Con chó to màu trắng nhìn Minh Nguyệt một cái rồi đi.

Qua một lát, một nữ nhân áo xanh đi tới.

Minh Nguyệt kêu lên:

- Thanh di!

Nữ nhân áo xanh lộ vẻ mặt không biết làm sao rồi rời đi.

Dư Vi lo lắng hỏi:

- Có phải phạt hơi nặng?

Kỷ Ninh tức giận nói:

- Lần này không trừng phạt nàng thì sau này sẽ lật trời đổ nước.

Kỷ Ninh ngạc nhiên nhìn Dư Vi, cười nói:

- Sư tỷ bình thường dạy nàng còn nghiêm khắc hơn ta, sao hôm nay mềm lòng?

Dư Vi lắc đầu nói:

- Nhìn bộ dạng tội nghiệp của đứa nhỏ làm ta . . .

Kỷ Ninh nói:

- Minh Nguyệt đang giả bộ tội nghiệp, nàng biết giả đáng thương là chúng ta sẽ mềm lòng. Bây giờ làm như vậy cho Minh Nguyệt một bài học, tuy thiên phú của nàng rất tốt, trời sinh thông tuệ nhưng chỉ mới sinh ra không lâu, là một tờ giấy trắng, không biết nặng nhẹ, không có thiện ác, phải dạy dỗ nàng cho kỹ.

Dư Vi nói:

- Đúng là nên dạy dỗ cẩn thận, xem ra ngươi thích hợp dạy dỗ hơn ta.

Kỷ Ninh lắc đầu nói:

- Sư tỷ dạy tốt hơn ta, việc dạy hài tử thì mẫu thân càng cẩn thận.

Dư Vi nhẹ gật đầu, không nói chuyện.

Kỷ Ninh cảm thấy kỳ kỳ, hỏi:

- Sao vậy sư tỷ?

Dù sao là đạo lữ luôn gắn bó bên nhau, Kỷ Ninh cảm giác được hôm nay Dư Vi khác lạ.

Dư Vi tỉnh táo lại từ trong suy tư:

- A!

Dư Vi lắc đầu nói:

- Không có gì, chỉ đang suy nghĩ chiến tranh giới vực bên ngoài. Giờ hài tử của ta đã sinh ra, e rằng ta cũng phải tham gia chiến đấu.

Kỷ Ninh sửng sốt, nhẹ gật đầu nói:

- Đúng rồi, Thiên Tiên đều phải tham gia chiến đấu, lúc trước sư tỷ mang thai có thể tạm thời không đi nhưng bây giờ phải đi rồi. Nhưng không sao, miễn bên Đạo Tổ, Hạ Hoàng không lên tiếng tạm thời kéo dài được.

- Thôi đừng làm nhóm Hạ Hoàng khó xử.

Dư Vi nói:

- Ta để lại một hóa thân ở chỗ này với nữ nhi là được, ta nên về Bát Long Vân thành chuẩn bị tham gia chiến đấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.