- Keng!
- Vù!
Hai đường kiếm sáng lên, một đường thì ngăn cây côn sáu khúc lại, một đường khác thì xuyên thẳng qua não tên nam tử áo đen. Từ não của hắn chảy ra đấy máu cùng não tương.
Bùm!
Cây côn sáu khúc mang theo lực lượng như cũ làm Kỷ Ninh bị đẩy ngược ra sau mấy bước kéo theo thanh trường kiếm rút ra. Ở giữa hai hàng lông mày của tên nam tử áo đen xuất hiện một lỗ thủng nhưng hắn lại không còn khả năng liền lại nữa. Đừng nói là hắn mà kể cả là Kỷ Ninh nếu bị kẻ khác đâm thẳng vào chỗ hiểm trên đầu thì cũng chắc chắn phải chết.
- Ngươi, ngươi...
Sức sống mạnh mẽ của Thần Ma luyện thể giúp cho tên nam tử áo đen còn thoi thóp được thêo chút. Hắn nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, cố gắng há mồm ra nói:
- Ngươi...
Lập tức cả người hắn đổ sụp xuống làm cho mặt đất rung động.
- Phù, phù, phù.
Kỷ Ninh đứng ở đó thở dốc, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thi thể ở trước mặt. Hắn hiểu được đối phương đến chết vẫn không thể nhắm mắt được, trên gương mặt đó còn hiện lên đầy vẻ nghi hoặc. Có lẽ tên nam tử áo đen này đến lúc chết vẫn không hiểu được tại sao bị tập kích đằng sau. Là ai đã tập kích hắn?
Thần niệm chính là sát chiêu của Kỷ Ninh.
Một khi dùng mà không giết chết được kẻ địch thì kẻ địch nhất định sẽ dùng đạo phù độn thuật để thoát đi ngay. Đến lúc đó thì tên Tử Phủ Tu Sĩ kia cũng sẽ biết được thủ đoạn thần niệm của mình. Thế nên đã không dùng thì thôi, một khi dùng là phải giết chết kẻ địch.
Lúc trước Kỷ Ninh còn có thể sống mái cùng với hắn được nhưng khi bị trúng độc thì Kỷ Ninh biết không thể kéo dài được nên mới quyết định dùng thần niệm để điều khiển tảng đá.
Cả hai người có thực lực không cách nhau bao nhiêu thì trong khi giao chiến lại càng không thể để mắc chút sai lầm nào được. Dưới sức mạnh vô tận của tảng đá nện vào đầu, côn pháp của tên nam tử áo đen liền hoàn toàn bị rối loạn, dĩ nhiên là không thể đỡ được kiếm pháp quỷ thần khó đoán của Kỷ Ninh. Kết quả chính là bị Kỷ Ninh đâm một kiếm xuyên thửng chỗ hiểm ở đầu.
- Ha ha ha...
Kỷ Ninh cười rồi điên cuồng gào lên gọi.
- Đến đây đi, tới một ta giết một, có bao nhiêu ta giết bấy nhiêu! Ha ha...
Lúc này Kỷ Ninh như hóa thành một kẻ điên.
Thân rơi vào thế đường cùng, tộc nhân lại bị vây ở nơi này, khả năng sống sót lại xa vời làm cho Kỷ Ninh càng thêm điên cuồng. Trong lúc điên cuồng ấy lại có thể giết được một kẻ địch lớn như tên vừa rồi làm cho Kỷ Ninh cảm thấy cực kỳ vui sướng.
Trên mặt đất lởm chởm các khe rãnh, hố sâu, đá vụn. Dù sao thì lúc trước khi giao chiến, kiếm pháp của Kỷ Ninh dẫn động tới cả uy lực của trời đất mà đối phương thì cũng là kẻ có thực lực cực kỳ lớn nên xung quanh dĩ nhiên bị tàn phá nghiêm trọng.
- Độc?
Kỷ Ninh cảm nhận được tinh hoa thi sát này đang bị thần lực Xích Minh của mình dần đẩy ra ngoài.
- Xem ra thứ độc này vẫn không thể làm gì được thân thể Thần Ma của ta.
Kỷ Ninh khác hẳn với tên đại sư huynh áo đen kia.
Tên nam tử áo đen kia còn không thể gánh nổi loại độc này...Nhưng Kỷ Ninh tu luyện lại chính là đệ nhất pháp môn Thần Ma luyện thể. Thần lực Xích Minh được tạo nên nhờ sự dung hợp của lực lượng Thái Âm và Thái Dương, thân thể lại được tạo thành từ Thái Âm chân thủy và Thái Dương chân hỏa. Thân thể này mạnh không biết bao nhiêu lần khi so với thân thể Thần Ma luyện thể khác.
- Tên nam tử áo đen này rõ ràng có thực lực mạnh hơn nhiều tên trước. Có lẽ hắn cũng có địa vị khá cao ở nơi này, không chừng lại biết một ít bí mật của trận pháp này.
Kỷ Ninh liền lục soát thi thể tên đại sư huynh. Nhưng đáng tiếc...
Tên Tử Phủ Tu Sĩ này cũng chẳng am hiểu trận pháp, hắn cũng chỉ máy móc bố trí trận pháp mà thôi. Dĩ nhiên Kỷ Ninh lục soát thi thể của tên đệ tử hắn thì sẽ không thể thu được tin tức gì về mê trận này.
- Có điều trên người hắn cũng có kha khá các loại đạo phủ, chai lọ.
Kỷ Ninh cũng thu hết vào nhưng cũng không mở ra xem. Vì thứ nhất là sợ mở nút ra sẽ bị trúng độc, thứ hai là hắn cũng không hiểu được thứ này nên tốt nhất là chuyên tâm vào nghiên cứu trận pháp để tăng năng lực về trận pháp của mình. Phải sớm phá được trận pháp này mới là chuyện quan trọng nhất mà hắn cần làm bây giờ.
******
Trong lòng núi.
Đám sáu tên nam nữ ăn mặc cầu kỳ đang làm theo lệnh của vị đại sư huynh kia là giày vò đám Tiên Thiên Sinh Linh.
- Ha ha, đại sư huynh của ta mà đã ra tay thì chắc chắn vị công tử Kỷ Ninh của các ngươi sẽ phải chết thôi.
- Nghe đại sư huynh trong trận nói, thì công tử Kỷ Ninh này vẫn là một thiếu niên ư? Tiểu Thất, ngươi năm nay cũng đã ba mươi rồi đó. Chẳng lẽ tên công tử Kỷ Ninh này còn nhỏ tuổi hơn cả ngươi?
Sáu tên nam nữ này trao đổi lẫn nhau.
Chỉ thấy cách đó không xa có một gã đầu trọc người bị trói chăt trên cột, mình đầy vết thương quát lên:
- Công tử Kỷ Ninh năm nay mới mười hai tuổi. Các ngươi mà so sánh với hắn thì cũng chả khác gì con giun so với bầu trời, rồng thần so với...!
- Câm mồm.
Đám tay sai ở bên cạnh lập tức cầm thanh sắt nóng chảy lên chạy tới dí vào người hắn.
- Sáu tên đần độn! Lại còn dám so với công tử Kỷ Ninh!
- Kém đến mức không biết nên nói thế nào đây.
- Ha ha ha, gần ba mươi tuổi mà còn dám so với công tử Kỷ Ninh. Thật sự là làm ta cười đau cả bụng.
Chỉ thấy gần trăm tên Tiên Thiên Sinh Linh đến tử vùng Yên Sơn cười ồ lên.
- Đánh, đánh cho ta.
Sáu tên nam nữ phẫn nộ quát.
Bỗng nhiên...
- Đến đây đi, tới một tên ta giết một tên, có bao nhiêu ta giết bấy nhiêu! Ha ha ha...
Âm thanh điên cuồng này mang theo sự cuồng loạn vô cùng.
- Cái gì.
Sáu tên nam nữ đều biến đổi sắc mặt.
Bọn chúng đều nhận ra đây không phải âm thanh của đại sư huynh, đây chắc chắn chỉ có thể là thanh âm của tên công tử Kỷ Ninh kia mà thôi.
- Chẳng lẽ đại sư huynh, hắn. . ?
Bọn chúng đều luống cuống. Không phải tranh cái, đại sư huynh của bọn chúng chính là người có thực lực mạnh mẽ nhất, đó là còn chưa kể đến rất nhiều thủ đoạn độc ác khác nữa.
- Đại sư huynh!
- Đại sư huynh!
Sáu tên nam nữ đều hướng về phía bên ngoài gọi. Nhưng đại sư huynh của bọn chúng vẫn không trả lời chút nào.
- Muốn tìm đại sư huynh của các ngươi ư? Đi âm tào địa phủ mà tìm đi.
Từ xa xa truyền đến âm thanh mang đầy tính khiêu khích châm chọc.